“Các ngươi đã tìm được nó rồi ư?”

 

“Đúng vậy, thứ kia dễ tìm được hơn trong tưởng tượng, hơn nữa còn là vật hoàn toàn vượt qua những thứ tầm thường, rất có thể là lần đầu tiên hiện thế.”

 

“Đó là thứ gì?”

 

“Một hạt châu, một hạt châu giống như do ngọn lửa hóa thành, có sức tàn phá cực kỳ mạnh, mặc dù chúng ta không biết có thể nắm giữ được hay không, nhưng chẳng có ai từ bỏ nó được!”

 

Vương Thăng không ngờ rằng Chu Hiểu đã tra xét bảo vật đến mức này, còn thiếu màn tranh đoạt sau cùng mà thôi!

 

 

“Cho nên, ngươi có đồng ý không?”

 

Trong ánh mắt của Chu Hiểu vẫn còn có chút kỳ vọng.

 

“Ngươi chắc chắn với những điều kiện vừa rồi ư?”

 

“Đúng vậy!”

 

“Được, ta đồng ý!”

 

“Được, đến lúc đó ta lại tới tìm ngươi!”

 

Cuối cùng Chu Hiểu cũng rời đi, Vương Thăng chỉ thở dài một hơi.

 

“Đây chẳng phải là ngươi tặng thứ đó vào tay ta sao?”

 

Vương Thăng không biết hạt châu ở nơi nào, hắn đang cần thông tin, kết quả lại không ngờ tin tức được đưa đến cửa…

 

Chuyện bảo vật là thật, Vương Thăng đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua.

 

“Ngọn lửa giống như viên ngọc ư?”

 

Thứ Vương Thăng nghĩ tới đầu tiên chính là Hỏa Linh Châu, nhưng thế giới này tuy có lưu truyền một số truyền thuyết và thần thoại, nhưng hoàn toàn không giống kiếp trước, loại vật như Hỏa Linh Châu hắn càng chưa từng nghe qua.

 

Đương nhiên, theo miêu tả của Chu Hiểu, bất kể là bảo vật gì cũng đều có thể gọi là Hỏa Linh Châu, dù sao cách đặt tên cho mọi thứ đều dựa vào ngoại hình và bản chất của nó.

 

“Để ta xem bảo vật này rốt cuộc có tác dụng gì nào!”

 

Bất kể vật phẩm này có tác dụng với hắn hay không, nhưng nếu như hắn đã quyết định tranh đoạt thì cướp vào trong tay trước rồi tính tiếp.

 

Sau khi rời khỏi nhà trọ, hắn tiếp tục đi về phía Đại Mộng Phủ.

 

 

Sau khoảng thời gian này, mặc dù nghiên cứu của hắn không có thay đổi về chất, nhưng hắn cũng có những tiến bộ đáng kể.

 

Càn Khôn phá giới hạn hai lần sử dụng, kiến thức cơ bản về không gian cũng có tiến bộ, hơn nữa một số nội dung linh tinh thu hoạch được trong các cuộc thảo luận đã giúp hiểu biết của hắn về không gian càng thêm sâu sắc.

 

Cuộc thảo luận có giá trị nhất vẫn là về nghiên cứu về dịch chuyển tức thời với khoảng cách cực xa, hắn kết hợp những lý thuyết này vào Càn Khôn của hắn sau đó tiếp tục đi thực chiến giúp khoảng cách dịch chuyển của hắn được tăng lên đáng kể.

 

Ngoài ra còn có giới hạn của dịch chuyển.

 

Thật ra bản chất việc dịch chuyển là sẽ tạo thành tổn thương nhất định cho cơ thể, điều này là do cường độ thân thể không đủ mạnh, đồng thời cũng là do hiểu biết về kiến thức của không gian vẫn chưa đủ sâu nên trong lúc dịch chuyển không khỏi tránh khỏi chuyện bị tổn thương.

 

Nhưng trải qua khoảng thời gian nghiên cứu Càn Khôn và khởi động quy tắc tự nhiên, sự hiểu biết của Vương Thăng trở nên sâu sắc hơn thì hạn chế này mới dần dần giảm xuống.

 

Nếu như tiến độ của Càn Khôn có thể phá giới hạn tăng lên ba lần, ước chừng hắn có thể dịch chuyển vô hạn cho đến khi khí huyết chi lực và thần niệm của hắn bị tiêu hao hết.

 

Chưa tính đến việc số lần dịch chuyển tăng lên có thể nâng cao bao nhiêu thực lực, ít ra khi xuất hiện chuyện bất trắc gì cũng có thể chạy trốn nhanh hơn người khác.

 

Tiếp theo là Hô phong hoán vũ.

 

Từ khi Vương Thăng nắm được sơ bộ Hoán vũ chi thuật đã được hơn một tháng, hắn cũng đã thành thạo Hô phong chi thuật còn lại.

 

 

Đương nhiên, bây giờ cho dù là hô mưa hay là gọi gió cũng không hề có uy lực gì.

 

Trong khoảng thời gian này, hắn chỉ là vận dụng thuần thục hơn mà thôi, về bản chất thì có vẻ rất lợi hại, nhưng tác dụng thực tế lại là con số không tròn trĩnh.

 

Không chỉ như vậy, “Hô phong hoán vũ” còn bị hạn chế bởi yếu tố môi trường, nếu như môi trường không tốt thì muốn hô mưa cần tốn rất nhiều công sức chứ không phải tùy tiện là có thể làm được.

 

Ít nhất trước mắt mà nói, kỹ năng này đúng là như có như không.

 

Hai bí thuật này đương nhiên đều xuất thân từ Thiên Niệm Kinh, nhưng nó cũng là một loại thần thông riêng biệt, khi thi triển hô mưa và gọi gió cùng nhau sẽ hình thành một kỹ năng khác.

 

“Hô phong hoán vũ: 2(1%)”.

 

Đây chắn chắn là một thần thông siêu phàm, nhưng hiện tại Vương Thăng muốn gọi nó là “thuật hô mưa nhân tạo” hơn.

 

Hắn cũng chỉ có thể từ từ lên cấp.

 

Nhưng loại thần thông như Hô phong hoán vũ chi thuật muốn nâng cao ổn định chỉ có liên tục thi triển loại thần thông này để cải thiện tiến độ.

 

Đương nhiên không phải không có biện pháp khác, ví dụ như có một biện pháp rất tốt chính là tiếp tục nghiên cứu nâng cao kiến thức lý luận cơ bản, giống như “Vô sinh chân không cảm ứng” lần trước vậy, lý luận của bản thân tăng lên, kỹ năng cũng theo đó mạnh mẽ hơn.

 

Thanh tiến trình là một thứ giống như bảo hiểm.

 

Giống như việc rút bài, bảo hiểm có thể giúp ta rút được vật phẩm, nếu như may mắn của ta đủ nhiều, hoàn toàn có thể một phát trúng luôn.

 

 

0.59022 sec| 2431.438 kb