Vương Thăng có thanh tiến trình thì sẽ không xảy ra sai sót, cho nên cũng không hề quá lo lắng, nhưng mà dù vậy, hắn vẫn cực kỳ thận trọng.
Cũng chính vì thần khí phải hợp nhất, lúc không hề tu luyện, luyện dược, cho dù là “Thần” hay là “Khí” thì cũng sẽ gia tăng lên với biên độ rất lớn.
Đối với Vương Thăng mà nói chính là khí huyết chi lực và “Thần” được tăng lên.
Không nói về khí huyết chi lực, đây cũng chính là bản thân căn nguyên lực lượng cường đại bây giờ của Vương Thăng.
Mà “Thần” được tăng lên với biên độ lớn, chính là khởi nguồn của chiến lực của Nội Đan thuật.
Hô mưa gọi gió, cưỡi mây lướt gió, cũng không thể rời bỏ “Thần”.
Dĩ nhiên, mới vào cảnh giới luyện dược, cho dù là khí huyết chi lực hay là “Thần” thì hắn cũng còn chưa hề bắt đầu tăng lên, chiến lực của hắn còn không hề bị ảnh hưởng quá lớn.
Nhưng mà đến khi bắt đầu luyện dược được một khoảng thời gian, hắn lại từ từ cảm ngộ được phương pháp lợi dụng “Thần”, cũng chính là nắm giữ thần thông chân chính!
Đồng thời, Vương Thăng tu luyện nhiều công pháp như vậy, như Dịch Cân Kinh và Ngũ Hành quyền, cũng có thể có tác dụng chân chính lên Nội Đan thuật.
Luyện dược vì để luyện thành Đại Dược không ai có được trên thế gian này, mà thân thể cường đại, chính là thứ cơ sở nhất của Đại Dược, vừa hay, ba môn công pháp, dưới sự hỗ trợ của thanh tiến trình đều là pháp môn cường hóa cường đại thân thể vô cùng.
Hắn phải dùng những thứ này làm quân lương, luyện được Đại Dược chân chính…
Giai đoạn luyện dược, là giai đoạn quan trọng nhất của Luyện Tinh Hóa Khí, vì vậy Vương Thăng chuẩn bị rất nhiều cho giai đoạn này.
Ngũ Hành quyền cũng thế, Dịch Cân Kinh cũng thế, thật ra thì cũng để chuẩn bị Đại Dược cho Nội Đan thuật.
Huyết khí, thể chất đều có thể khiến cho phẩm chất của Đại Dược được cao hơn một tầng.
Giai đoạn luyện dược vẫn được vận chuyển dọc theo huyệt trường cường, trong quá trình này, khí huyết chi lực và “Thần” sẽ khai quật lực lượng từ thân thể con người, dung hợp thành Đại Dược nhân thể.
Thân thể người càng mạnh thì lực lượng của Đại Dược lại càng mạnh hơn.
Sau này mới có thể đi con đường vững chắc hơn.
Bước này cũng giống y như Sản Dược trước kia, không có cách nào vận hành tự chủ, cần phải dựa vào tự thân vận chuyển khí huyết chi lực, phương pháp vận chuyển khác nhau thì cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với Đại Dược.
Mà phương pháp vận chuyển khí huyết chi lực, ở trong Nội Đan thuật cũng là một loại phương pháp hô hấp sau này, muốn kết thành Đại Dược tốt hơn thì nhất định phải có phương pháp hô hấp tốt, loại phương pháp này cũng còn được gọi là “Hỏa Hầu”.
Luyện dược có một chữ “Luyện” cũng không phải là để trưng bày, nếu như trong tay không có nắm được “Hỏa Hầu” tốt thì rất khó kết thành Đại Dược.
Dĩ nhiên, đối với Vương Thăng mà nói thì chuyện này không có chỗ nào phiền não cả.
Có sự tồn tại của thanh tiến trình, khiến cho hắn có thể nắm giữ phương pháp vận chuyển khí huyết chi lực hoàn mỹ, không cần dè dặt thử nghiệm, sợ xảy ra sai lầm.
Vương Thăng căn cứ phương pháp mình nắm trong tay, vận chuyển một lần, cảm thụ phương pháp quen thuộc nhưng lại hoàn toàn khác biệt, sau đó lại thấy thanh tiến trình gần như hoàn toàn không nhúc nhích.
“Quả nhiên nha, luyện dược mới là con đường để duy trì lâu dài mà!”
Mặc dù đã từng nghe rất lâu rằng trong giai đoạn luyện dược cần phải hao phí thời gian, nhưng khi thật sự trải nghiệm rồi mới biết khó khăn biết bao nhiêu.
Đây đã có sự trợ giúp của thanh tiến trình, nếu như không có thanh tiến trình, hắn cũng không biết nên đi như thế nào.
Không hề xảy ra sai sót có nghĩa là không cần dè dặt vận chuyển khí huyết chi lực, trong thời gian này không biết có thể tiết kiệm được bao nhiêu thời gian.
Rất nhanh, hắn lập tức mở đôi mắt mình ra.
Luyện dược cần tu luyện cực khổ, nhưng không phải một sớm một chiều thì có thể thành công, chắc chắn hắn có cảm giác cấp bách ở phương diện tu luyện, nhưng cho tới bây giờ cũng không quá cuống cuồng.
Hắn muốn thích ứng với cảnh giới mới một chút.
Được rồi, thật ra thì thứ gọi là cảnh giới vật này toàn là nước chảy thành sông, thật ra thì cũng không có chỗ gì phải dùng tới việc thích ứng.
Chỉ bởi vì tu luyện được một buổi sáng mà đã đến thời gian nghỉ trưa.
Hắn cũng phải suy tính thật kỹ xem như thế nào để nhờ vào luyện dược để gia tăng năng lực chiến đấu của mình.
Giai đoạn luyện dược chắc chắn sẽ có thể gia tăng năng lực chiến đấu.
Đáng tiếc Vương Thăng cũng không biết bất kỳ thủ đoạn chiến đấu hay ho nào, hay nói chính xác hơn chính là thủ đoạn chiến đấu trong Nội Đan thuật.
Dầu gì Nội Đan thuật còn có một cơ sở lý luận, còn có rất nhiều người tu luyện.
Nhưng tu luyện của Nội Đan thuật cũng không có dạy kỹ năng đấu pháp.
“Ngự Kiếm Phi Hành? Cưỡi mây đạp gió? Hô mưa gọi gió? Hay là Phi Kiếm?”
Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Thăng cảm thấy Ngự Kiếm và Phi Kiếm tương đối chính xác.
Cái thứ gì viển vông mà như loại hô mưa gọi gió, cưỡi mây đạp gió này, hắn cũng không cảm thấy mình đang nằm ở cái cảnh giới sơ cấp Luyện Tinh Hóa Khí của Nội Đan thuật này mã đã có thể học được.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo