Nhắm mắt, nghỉ ngơi!

 

Hắn không sợ người này ảnh hướng đến mệnh vận chi nhân.

 

Bởi vì ở trong mắt kẻ mạnh, con kiến có mạnh hơn nữa thì cũng sẽ không để ý.

 

Hắn là sẽ không dễ dàng từ bỏ con đường của mình.

 

 

Vương Thăng tu luyện ở trong phòng, đột nhiên liền cảm nhận được một cảm giác bị dòm ngó vô hình.

 

Điều này làm cho hắn như đang sắp đánh trận.

 

Hắn đang ẩn náu ở trại Thanh Sơn, lại còn có cảm giác bị dòm ngó, đang bị cường đạo gì đó chú ý tới sao?

 

Nếu đúng lý thì, tới chỉ có một thân phận khiến hắn có thể bị chú ý, đó chính là người giải quyết ác giao ở ba huyện.

 

“Chẳng lẽ có người sắp tìm ra ta sao?”

 

Tất nhiên, rất nhanh hắn đã lập tức phát hiện loại cảm giác dòm ngó này dị thường, bởi vì dường như mình có thể lập tức cắt đứt loại cảm giác dòm ngó này.

 

Hừ!

 

Hắn hừ một tiếng, sau đó điều động khí huyết chi lực của mình, quanh thân chấn động một cái, đúng như dự đoán, cảm giác dòm ngó cũng biến mất trong nháy mắt.

 

Loại cảm giác này như chỉ là thứ diễn ra trong nháy mắt.

 

“Chắc là Thôi Toán chi thuật?”

 

 

Nếu như vào trước hôm nay, Vương Thăng có thể sẽ rất khó đoán ra loại cảm giác dòm ngó này là cái gì, có lẽ sẽ cho rằng là có người tìm được vị trí hiện tại của mình.

 

Nhưng sau khi gặp Nguyệt, thì hắn có phán đoán mới.

 

Hơn phân nửa là đang có người đang dùng thứ tương tự với Quan Tinh thuật để Thôi Toán dòm ngó bí mật của mình, thậm chí có thể chính là Quan Tinh thuật, dù sao thì Nguyệt còn có một người đồng môn là Tinh mà!

 

Vì vậy Vương Thăng tìm Nguyệt đang tu luyện, dường như vừa đúng lúc Nguyệt cũng đi ra, muốn đi tìm hắn một chút.

 

Còn không đợi hắn mở miệng, Nguyệt đã mở miệng nói xin lỗi trước: “Vô cùng xin lỗi đại nhân, bởi vì sự tồn tại của ta, vị đồng môn kia của ta là Tinh mới có thể nảy sinh ý định dòm ngó về người, cũng dựa vào ta làm trung gian, muốn tìm được ngài, thật sự vô cùng xin lỗi!”

 

Nếu như không có lời của hắn, thì thật sự Tinh rất khó tìm được Vương Thăng.

 

Hắn và Tinh có mối quan hệ quá thân cận, muốn che giấu cũng che giấu không được.

 

“Quả thật là hắn sao?”Vương Thăng có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, vẫn còn có loại biện pháp dòm ngó này, lại có thể dùng người thân cận làm trung gian để dòm ngó hắn.

 

Mặc dù loại dòm ngó này cũng không có tác dụng gì, nhưng cũng có nguy hiểm.

 

Ta biết khó tỏ bày sự áy náy của mình, cho nên mang tới cái này cho người, mặc dù thứ này không phải là truyền thừa nòng cốt của Quan Tinh cốc, nhưng cũng là một trong những truyền thừa quan trọng nhất, có thể che giấu bản thân, không để cho mọi người tiến hành Thôi Toán đối với mình.”

 

Nguyệt lập tức lấy ra một tờ giấy của mình, vết mực bên trên còn chưa khô.

 

 

Thứ này vừa mới vừa được sao chép ra, ban đầu định sao chép xong thì lập tức cho Vương Thăng, nào ngờ Tinh lại bắt đầu dòm ngó, cũng không có thời gian phản ứng một chút nào, khi đang dòm ngó thì đồ của hắn cũng chưa được chuẩn bị xong.

 

“…”

 

Tất nhiên Vương Thăng nhận ra được thứ này mới vừa được sao chép, cũng nhìn thấu Nguyệt đang không biết làm sao.

 

“Bỏ đi!”Không có Tinh cũng sẽ có những người khác, dù sao mình cũng không có thật sự bị dòm ngó được.

 

“Đa tạ đại nhân!”

 

Mặc dù không phải chuyện mình làm, nhưng dù sao cũng là đồng môn của mình, hơn nữa còn là bởi vì mình nên mới có thể bị dòm ngó, cho nên hắn vẫn cảm thấy rất có lỗi.

 

Cuối cùng, Vương Thăng lấy tờ giấy của Nguyệt cho rồi trở lại phòng mình, sau đó bắt đầu nghiên cứu nội dung trên tờ giấy.

 

Dù sao thì mới phát hiện ra một chỗ sơ hở, hắn cũng hy vọng mình có thể nhanh chóng vá lại lỗ hổng này.

 

Nếu không, cho dù không có Tinh, thì cũng sẽ có người khác dòm ngó đến mình.

 

Trên tờ giấy có nội dung cũng không nhiều, cũng không có viết tên, hiển nhiên trước đó Nguyệt hơi nóng nảy, nên càng viết chữ thì càng viết ẩu.

 

Ngoại trừ một chút giới thiệu thì bên trên tờ giấy chỉ có khẩu quyết.

 

Thật ra thì giới thiệu là chức năng giới thiệu, khẩu quyết có tác dụng giống như Nguyệt nói là có thể che giấu mình, phòng ngừa bị người khác dòm ngó.

 

“Tàng khí trên người, đến lúc thì động…”

 

 

Vương Thăng không do dự, lập tức nhẩm khẩu quyết theo nội dung trên tờ giấy, có sự tồn tại của thanh tiến trình, hắn không sợ có thứ bất thường gì trong các loại công pháp võ kỹ.

 

Cũng không biết qua bao lâu, một thanh tiến trình mới xuất hiện.

 

“Ẩn Tinh thuật: 11%”.

 

“Gọi là Ẩn Tinh thuật sao?”

 

Dường như Vương Thăng cảm giác trong chỗ thâm sâu của mình bị thứ gì đó “bao trùm”, như nước nhỏ xuống vào biển khơi, đại khó có thể toàn là ngươi, nhưng cũng không phải là như vậy.

 

Đang ghi chép lại những thứ khác, bỗng nhiên Nguyệt ngẩng đầu lên.

 

Hắn đã không cảm giác được sự tồn tại của Vương Thăng, dưới Quan Tinh thuật, hình như cũng không có một người như vậy.

 

“Như này tức là đã nhập môn? Hình như còn luyện rất khá!”

 

 

1.70267 sec| 2424.617 kb