Sau khi gặp được người thật của Vương Thăng, hắn lại cảm thấy như vậy.

 

Không biết tại sao, hắn có một loại cảm giác, chắc chắn Vương Thăng sẽ không dừng bước ở cảnh giới đại tông sư.

 

Dĩ nhiên, cái kết luận này không thể được Thôi Toán ra, không tài nào có cách nào Thôi Toán ra số mạng của Vương Thăng, hay nói khác hơn chính là bản thân thứ gọi là số mạng này cũng không cách nào để Thôi Toán ra.

 

Nhưng mà khả năng Thôi Toán ra số mệnh của người khác còn có thể được một ít, thế nhưng lại không thể Thôi Toán ra một chút nào về Vương Thăng, giống như là một mảng trắng xóa.

 

Tất cả suy đoán cũng chỉ là trực giác của hắn.

 

“Hy vọng trực giác của ta chính xác đi!”

 

Cho dù không chính xác cũng không có sao, với thực lực của Vương Thăng, cho dù không thể vượt qua đại tông sư, cũng đủ để có chỗ đứng.

 

Bây giờ chuyện của hắn đã giải quyết, tìm được người muốn tìm thấy.

 

 

Chỉ là không biết bên chỗ của Tinh có thuận lợi hay không, cũng không phải dễ tìm được thiên mệnh chi nhân như vậy, hơn nữa sự phiền toái của thiên mệnh chi nhân có thể sẽ không đơn giản một chút nào.

 

Tinh thì chưa chắc sẽ thuận lợi.

 

 

Cùng lúc đó, một nơi nào đó ở Thục Châu.

 

Tinh ngồi ở trên một tảng đá lớn, hình như cảm ứng được cái gì.

 

“Nguyệt, ngươi đã tìm được người có thể che chở mình sao?”

 

Hắn lại bắt đầu Thôi Toán theo bản năng, cũng không phải nhất định phải có những ngôi sao mới có thể sử dụng Quan Tinh thuật, thứ được quan sát trong Quan Tinh chính là mệnh vận chi tinh, không phải chỉ đơn giản là nhìn những ngôi sao, cần phải biết được chuyện mình muốn biết từ những mệnh vận chi tinh này.

 

Khởi động vận mạng tinh thần, rất nhanh Tinh đã tìm được mệnh vận tinh thần của Nguyệt, hai người có quan hệ quá sâu, hoàn toàn không tài nào che giấu được.

 

“Nếu Nguyệt đã tìm người che chở mình, như vậy mệnh vận tinh thần của Nguyệt đã trở thành ‘Vệ tinh’ vận mệnh tinh thần khác.”

 

Hắn cũng như vậy, nếu như hắn tìm được mệnh vận chi nhân, mệnh vận tinh thần của mình cũng sẽ biến thành “Vệ tinh”.

 

“Hãy để cho ta xem xem người Nguyệt lựa chọn có đáng giá đi theo hay không đi!”

 

Thôi Toán chi lực của Tinh tiến lên lần nữa, muốn thấy được đại tinh của mệnh vận chi tinh thần đang vây quanh của Nguyệt.

 

Không bao lâu, hắn lập tức bắt đầu dòm ngó toàn cảnh của mệnh vận tinh thần của Nguyệt.

 

 

Ở trong trại Thanh Sơn, Nguyệt đang sao chép cái gì đó, dường như cảm nhận được cái gì, hắn nhíu mày một cái, sau đó tự nhủ: “Tinh, đây là lần đầu tiên ta biết ngươi tìm đường chết như vậy đó!”

 

Còn dám dòm ngó về người là mệnh vận tinh thần mình đi theo.

 

Đang lúc Nguyệt định phản kích, bỗng nhiên hắn phát hiện sự dòm ngó của Tinh đã dần dần biến mất, giống như không hề phát sinh điều gì.

 

“Kết thúc rồi?” Hắn hơi là lạ, hắn còn chưa có làm gì đâu, mới vừa sử dụng Quan Tinh thuật thì đã phát hiện Tinh thối lui ra.

 

Tinh là người dễ dàng từ bỏ như vậy sao?

 

Nguyệt không cho là như vậy.

 

Hơn phân nửa là gặp phải chuyện gì đó không thể không lui rồi, rất nhanh hắn đã liên hệ được cái gì đó.

 

“Thôi vậy, cũng dám dòm ngó về vị mệnh vận chi tinh thần kia, hy vọng Tinh vẫn ổn nha!”

 

Hắn đã cảm nhận được, Tinh cũng chưa chết, như vậy thì tốt, rút ra bài học biết không phải ai cũng có thể dòm ngó tùy ý được, tránh cho sau này tìm đường chết.

 

Nhưng mà đợi thêm một lát nữa thì mình phải đi nói lời xin lỗi rồi!

 

 

Một nơi khác, Tinh lui ra khỏi trạng thái dòm ngó mệnh vận tinh thần của Quan Tinh thuật.

 

Trong đôi mắt của hắn tràn đầy sợ hãi.

 

Đúng ngay mới vừa rồi, khi hắn định tìm người là mệnh vận tinh thần Nguyệt đi theo, thì một âm thanh vô cùng kinh khủng đã vọng tới, dường như đến từ thần linh cổ xưa, cao quý, huy hoàng, dường như hết thảy toàn nằm ở một tiếng hủy diệt này.

 

 

Hắn biết không thể tiếp tục dòm ngó nữa.

 

Đây tuyệt đối không phải là vận mệnh của người mình có thể dòm ngó.

 

Nhưng mà lúc hắn lui ra, hình như đã thấy được một góc, một góc băng sơn của người kia.

 

Lúc nhìn thấy, trái lại tâm tình của Tinh thả lỏng đi.

 

Nếu như nói mệnh vận chi tinh thần của Nguyệt là hạt, một góc kia chính là trăng sáng, hoàn toàn sáng chói đến khó địch lại.

 

Nguyên nhân hắn luôn thảnh thơi thì cũng rất đơn giản là bởi vì người này cũng sẽ hoàn toàn không để ý đến mọi thứ trên thế gian, ở trong mắt hắn mọi thứ chỉ toàn là mây khói thoảng qua.

 

Nói đơn giản chính là nếu người này thật sự muốn làm cái gì, trên thực tế thì người khắp thế gian không có năng lực phản kháng gì cả.

 

“Sao lại xuất hiện người kinh khủng như vậy!”

 

Tinh khó hiểu, tại sao phải xuất hiện loại người gần như vượt qua khuôn mẫu như thế này.

 

Hắn và Nguyệt có phán đoán giống nhau, có lẽ người này có thể đã vượt qua đại tông sư.

 

Nhưng mà Tinh cũng không kịp cân nhắc quá nhiều.

 

Bởi vì tiếng cảnh cáo mới vừa rồi, đã tạo thành tổn thương rất nhiều đối với hắn, nhìn như hắn không có gì, nhưng thực chất thì không cách nào vận dụng Quan Tinh thuật của mình ít nhất ba tháng, hơn nữa còn phải dưỡng thương.

 

 

0.08234 sec| 2428.813 kb