Đây là lời giải thích của thôn trưởng, Vương Thăng cũng đồng tình.
Khi hắn sử dụng dịch tôi thể cũng dùng pháp quyết hô hấp của Dịch Cân Kinh, pháp quyết hô hấp quả thực có thể đẩy nhanh hiệu suất hấp thu và tăng mạnh hiệu quả sử dụng dịch tôi thể.
Đương nhiên, dù không có pháp quyết hô hấp thì hắn cũng có thể trực tiếp hấp thu.
Tuy nhiên thể chất của mỗi người mỗi khác, hắn có thể, người khác chưa chắc đã có thể, chuẩn bị kỹ lưỡng hơn cũng không sai.
“Thôn trưởng, đại khái có bao nhiêu người hấp thu lực lượng của dịch tôi thể?”
“Toàn bộ!”
“Tất cả cùng nhau hoàn thành rèn luyện sao?” Vương Thăng có hơi ngoài ý muốn, dựa theo đạo lý, phương pháp rèn luyện cũng có liên quan đến tư chất, nhất định sẽ có nhanh có chậm.
“Thật ra hai tháng trước là Kiến An có thể rồi, nhưng mà đứa bé này hơi quật cường, nhất định phải chờ đến khi những người khác cũng hoàn thành rồi mới bắt đầu, khuyên như thế nào cũng không nghe, sau đó thì Chương tiên sinh nói muộn một chút cũng không sao cả, cho nên mới kéo dài tới hiện tại.”
Lưu Kiến An, Vương Thăng có ấn tượng.
Lúc trước khi hắn nói chuyện phiếm với Tương tú tài có từng nhắc đến cậu bé.
Học văn nghiêm túc nhất, thiên phú cũng tốt nhất, hiện tại xem ra thiên phú học võ cũng rất tốt, một hai tháng trước đã đạt yêu cầu.
“Đứa bé Kiến An này rất ưu tú, đáng tiếc, tính cách phải nói như thế nào đây…” Thôn trưởng cũng hơi khó có thể hình dung tính cách của Lưu Kiến An, cuối cùng chỉ có thể thở dài một hơi: “Nhưng mà đã khá hơn lúc mới tới nhiều!”
“Còn nhờ thôn trưởng ngươi dạy dỗ thế nào!”
Nếu hắn nhớ không lầm, Lưu Kiến An được thôn trưởng nhận nuôi.
“Ta cũng đang buồn rầu đây!”
Tuy thôn trưởng có thê tử, nhưng không có con cái, có lẽ đây cũng là nguyên nhân khiến ông ấy có thể dồn hết tinh lực vào chuyện trong thôn.
Sau khi nhận nuôi Lưu Kiến An, lão già đã chui nửa thân xuống mồ lại bắt đầu lo lắng vấn đề dạy dỗ trẻ nhỏ.
May mà Lưu Kiến An cực kỳ nghe lời, nếu không ông ấy sầu chết mất.
Khi hai người nói chuyện phiếm, dịch tôi thể cũng đã được chuẩn bị tốt.
Bởi vì là tập thể cùng nhau sử dụng, cho nên tất cả bọn trẻ đều được đưa tới.
Trừ cái này ra, còn có cha mẹ và hai vị tiên sinh dạy bọn nó.
Nhìn người đang chuẩn bị, Chương Trạch cảm khái: “Nếu những đứa bé này hấp thu dịch tôi thể tốt, tỷ lệ trở thành võ giả cũng sẽ lớn hơn một chút.”
Vương Thăng cũng biết chuyện này, bởi vì đây là một lý luận được nhắc tới trong cuốn bút ký kia.
Chuyện đặt nền móng đương nhiên không phải câu nói tùy tiện.
Tuy rằng tư chất chênh lệch sẽ không thay đổi, nhưng quả thật có thể tăng xác suất trở thành võ giả.
Nếu không thì thôn trưởng cũng sẽ không cho tất cả bọn trẻ cùng hấp thu dịch tôi thể.
Rất nhanh, tất cả bọn trẻ đều bị cha mẹ lột sạch, ném vào trong thùng gỗ.
Có lẽ là nhiệt độ nước hơi cao, ngoại trừ Lưu Kiến An, tất cả bọn trẻ trong đó đều đang không ngừng vặn vẹo, muốn nhảy ra ngoài, thậm chí mặc dù là Lưu Kiến An thì biểu cảm trên mặt cũng không quá tốt, sắc mặt đỏ bừng.
Nhưng mà hiển nhiên thôn trưởng đã sớm dự liệu được loại tình huống này, nên kêu cha mẹ ấn con mình xuống.
Đồng thời, Chương Trạch cũng lập tức mở miệng: “Lập tức bình tĩnh lại, điều chỉnh hô hấp, đổi thành phương pháp hô hấp mà ta đã dạy các ngươi luyện, đừng loạn.”
Tương tú tài cũng mở miệng: “Đều yên tĩnh lại, làm chuyện nên làm.”
Hai người thầy đều ở đây, lại còn là thầy quản lý dạy dỗ rất nghiêm khắc.
Nên bọn nhỏ cũng dần bình tĩnh lại, bọn nó cũng biết chuyện này sẽ mang lại chỗ tốt không nhỏ cho mình, chỉ là nhất thời khó có thể chịu được nhiệt độ nước.
Vương Thăng lại thấy hơi kỳ quái: “Thôn trưởng, các ngươi dùng nước có nhiệt độ rất cao sao?”
“Đúng vậy, nếu là võ giả thì không sao, nhưng nếu không phải võ giả, dưới tình huống không tổn thương tới thân thể, nhiệt độ nước phải cao hết mức.” Đây là lời giải thích của Chương Trạch, cũng là kinh nghiệm cá nhân của ông ta.
Vương Thăng gật đầu.
Có một số thứ, mình dùng thì không có hạn chế gì, nhưng nếu người khác dùng, chi tiết bên trong đúng là không ít.
Hắn tiếp tục nhìn những đứa bé cả người đỏ bừng đó.
Không thể không nói, thôn trưởng tìm người giáo dục có hiệu quả không tồi, sau khi lộn xộn lúc ban đầu, tất cả bọn trẻ đều dần dần bắt đầu điều chỉnh hô hấp của mình, muốn điều chỉnh tới trạng thái luyện võ.
Lưu Kiến An quả nhiên điều chỉnh nhanh chóng nhất.
Cậu bé nhanh chóng tiến vào trạng thái, bắt đầu vận chuyển hô hấp, nước trong thùng gỗ cũng theo đó mà không ngừng nôir gợn sóng.
Trong mười phút tiếp theo, dịch tôi thể màu đỏ trong thùng gỗ giảm xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy.
“Loại tốc độ hấp thu này…”
Chương Trạch cũng từng dùng dịch tôi thể, tuy hiệu quả không tốt
như này, nhưng cũng là dịch tôi thể hàng thật giá thật.
Đây vẫn là lần đầu ông ta thấy người hấp thu nhanh như thế.
Vì thế, ông ta kiến nghị: “Thôn trưởng, có thể đổ thêm một ít vào.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo