Chương 278. Chiến sĩ nguyên tố đầu tiên của Đế Đô
Vượn khổng lồ rất hung tàn, cũng rất phẫn nộ. Cơ thể của nó được chiến giáp thiên giới bồi dưỡng, tăng trưởng nhanh chóng, mà đồng thời còn gia tăng trí thông minh và óc phán đoán, cũng như sự xấu hổ của nó.
Vượn khổng lồ cảm thấy vô cùng xấu hổ bởi vì sự sợ hãi cùng với hèn nhát của mình ngày hôm qua, đặc biệt là lúc nó quyết định quay lại báo thù, lại ngoài ý muốn phát hiện Thượng Ất kẻ thù đã bắn mù mắt phải của nó, tức giận ở trong lòng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ lý trí.
Vượn khổng lồ thề sẽ giết người đàn ông giống như con kiến này, kết quả là nó hoàn toàn mặc kệ dị năng giả do quân đội phái ra bao vây nó, chỉ liều mạng đuổi theo sau lưng Thượng Ất, ngay cả hành động vĩ đại trên đường đi đụng nát mấy chục chiếc xe bọc thép cũng hoàn toàn không nhớ rõ.
Cuối cùng, vượn khổng lồ làm cho Thượng Ất cùng đường bí lối ở trên một gò đất. Ngay trước mặt bọn họ, hàng ngàn binh lính được trang bị vũ trang đầy đủ, chiến sĩ tinh anh cầm súng trường đại bác trong tay, cùng với trên trăm dị năng giả mặc quần áo kỳ lạ, đang xếp thành một hàng lạnh như băng nhìn về phía bọn họ.
Những người này là chiến sĩ tinh anh lợi hại nhất quân đội, cũng là hang ổ dị năng giả lợi hại nhất toàn bộ Đế Đô. Loại trận thế có thể nói là xa hoa này, trong nháy mắt làm cho vượn khổng lồ cũng không thể không cảnh giác. Bởi vì ngay trong đám người của đối phương, nó đã mơ hồ cảm giác được có một vài luồng năng lượng làm cho nó không thoải mái, như có như
không khóa chặt ở trên đầu, ngực, bụng cùng tất cả nhược điểm trên người của nó.
Vượn khổng lồ biết, một khi nó lại có bất cứ hành động thiếu suy nghĩ nào, những lực lượng này sẽ không khách khí chút nào tấn công nó. Đương nhiên, vượn khổng lồ sẽ không chết, nhưng những chuyện phiền toái như bị thương...v...v cũng tuyệt đối sẽ không ít… Vượn khổng lồ quyết định tạm thời không hành động hấp tấp.
Rống!
Vượn khổng lồ ngửa mặt lên trời gào thét, ngay sau đó chỉ tay về phía Thượng Ất đang ngồi ở trên mặt đất thở mạnh cách đó không xa, ra hiệu với đối phương bản thân chỉ muốn một người này mà thôi.
“Ôi chao, súc sinh mày đã có kinh nghiệm rồi nhỉ, vậy mà còn biết đàm phán với con người. Muốn người này phải không, có thể, trước tiên quỳ xuống dập đầu ba cái, ông đây sẽ suy nghĩ xem có nên đồng ý với yêu cầu của mày hay không!” Giọng nói kiêu ngạo truyền đến, trong đám người đối diện với vượn khổng lồ, một thiếu niên tuấn tú với ánh mắt sắc bén, làn da trắng nõn tinh tế giống như thiếu nữ đi ra, đầu tiên là khinh thường nhìn vượn khổng lồ một chút, sau đó nhìn về phía Thượng Ất đầy hứng thú nói: “Mày chính là thằng đã giết Tào Văn Sơn lúc sáng đúng hay không? Còn có ngày hôm qua bắn mù mắt vượn khổng lồ này cũng là mày, tao đoán không sai chứ? Chậc chậc, không nhìn ra đó, mày nhìn có vẻ hào hoa phong nhã, ra tay lại rất ác độc, đợi sau khi tao chỉnh đốn con khỉ đột này, tao với mày tâm sự chút!”
“Hử? Sao mày lại biết nhiều vậy, mày là ai?”
Thượng Ất kinh ngạc nhìn người thiếu niên, ánh mắt lộ ra nghi ngờ. Bên trong đám đông dị năng giả, thiếu niên nhỏ tuổi nhất, nhưng nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của hắn, cùng với phản ứng của mọi người ở bốn phía, lai lịch của thiếu niên này nhất định không đơn giản.
“Cậu ta tên Vân Lãng, con trai trưởng đời thứ ba của nhà họ Vân. Còn có bộ dáng của cậu sau khi tháo mặt nạ xuống làm cho tôi khá bất ngờ, tôi vốn cho rằng cậu chỉ là một người đàn ông thô kệch, không nghĩ tới lại là một
trí thức có khuôn mặt tuấn tú như vậy.” Bên cạnh người Thượng Ất đột nhiên truyền đến một giọng nói yếu ớt, quay đầu nhìn lại chỉ thấy một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện ở trước mặt của hắn. Vũ Văn Tinh dị năng giả dịch chuyển không gian đang mỉm cười nhìn hắn, bộ dáng giống như là bạn cũ đã lâu không gặp.
“Vũ Văn Tinh? Anh… có nước không, khát quá, uống xong lại nói!”
Thượng Ất không có hình tượng đặt mông ngồi trên mặt đất, bị vượn khổng lồ đuổi theo đúng ba tiếng, lần này Thượng Ất thật sự mệt muốn chết, lập tức không khách khí vặn bình nước mà Vũ Văn Tinh đưa tới, ngửa đầu hung hăng rót vào miệng.
“Đây là dịch dinh dưỡng do quân đội đặc chế, ẩn chứa năng lượng sinh học có thể so với một viên năng lượng tinh hạch phẩm chất cao. Cậu có biết không, đây là bình cuối cùng của tôi tháng này, cho nên cậu nợ tôi, tương lai phải trả lại cho tôi!”
Vũ Văn Tinh bình tĩnh nói, đồng thời khẽ cong eo ngồi cùng với Thượng Ất ở vũng bùn đất vàng trên mặt đất, dường như hoàn toàn xem vượn khổng lồ ở trước mặt không ra gì.
“Các người không có tự tin như vậy sao? Ý tôi là giữ lại nó, còn có tôi…” Thượng Ất kinh ngạc nhìn về phía Vũ Văn Tinh không có đề phòng chút nào, hắn không thấy rõ trong hồ lô của Vũ Văn Tinh có bán thuốc gì.
Theo lý thuyết hôm qua hắn đã từng giao đấu với ông ta, Vũ Văn Tinh rất rõ ràng thực lực của hắn, nếu như Thượng Ất muốn chạy, nơi này chưa chắc có người có thể giữ được hắn lại. Thế nhưng Vũ Văn Tinh giống như là đã tính trước, dáng vẻ như là không muốn bao vây Thượng Ất.
“Chàng trai, vấn đề của cậu rất nhiều, chúng ta vẫn là bảo trì kiên nhẫn một chút, trước tiên nhìn xem Vân Lãng đối phó với con khỉ đột này như thế nào.” Nói xong, Vũ Văn Tinh dùng ngón tay chỉ về phía bóng lưng thon gầy của Vân Lãng, nghiêm túc nói: “Lát nữa cậu sẽ được nhìn thấy một cảnh chiến đấu hiếm có, Vân Lãng này rất lợi hại, bởi vì cậu ta là người đứng đầu trong quân đội Đế Đô của chúng tôi… Chiến sĩ nguyên tố!”
Chiến sĩ nguyên tố? Thượng Ất sửng sốt, hắn hoàn toàn không ngờ Vũ Văn Tinh lại cho hắn một câu trả lời ngoài ý muốn như vậy.
Dựa theo ký ức của kiếp trước, chiến sĩ nguyên tố đầu tiên ở Trung Quốc hẳn là xuất hiện vào năm thứ hai của tận thế, khoảng cách với hiện tại còn một năm rưỡi nữa. Sở dĩ Thượng Ất nhớ rất rõ ràng, cũng là bởi vì khi đó căn cứ Đế Đô phải chịu một trận khiêu chiến cực lớn chưa bao giờ có.
Khi đó một tổ chức thần bí từ trong vùng hoang dã đã đánh lén vào trong thành phố của căn cứ Đế Đô, nghe nói không chỉ đánh cắp số lượng tinh hạch có giá trị lớn bên trong căn cứ Đế Đô, còn đánh chết đánh bị thương hơn mười người canh giữ bảo vệ thành phố, suýt nữa xâm nhập vào trong khu căn cứ chính trong thành phố, cướp đi một số con cháu của một số nhà lãnh đạo trong căn cứ.
Theo ký ức của những người chứng kiến lúc đó, những kẻ xâm nhập thần bí này mặc áo choàng màu đen, thực lực của mỗi một người đều rất dũng cảm, thể xác và dị năng đều mạnh đến mức khó mà tin nổi. Hơn nữa ngoại trừ vết tích hình nửa vầng trăng bí ẩn lộ ra trên trán, từ đầu tới đuôi không ai nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của họ, chỉ có thể dựa vào hình dáng thân hình đại khái suy luận ra, tất cả những kẻ xâm nhập thần bí này hẳn đều là nữ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo