Chương 282. Tiến sĩ L, đột biến não

 

Đúng vậy, Thượng Ất không cam lòng từ bỏ kế hoạch của mình, trước khi con vượn khổng lồ bị quân đội giết chết, Thượng Ất đã lên kế hoạch lợi dụng sự hỗn loạn để tấn công phòng thí nghiệm dưới lòng đất. Nhưng y không ngờ được là lòng căm thù của con vượn đối với y lại cao đến mức không thể tượng tượng được. Ngay khi Thượng Ất vừa chạy đi được vài bước, con vượn khổng lồ đã gầm thét dữ dội ở phía sau, dùng con mắt duy nhất của mình nhìn chằm chằm vào y, sải bước lao thẳng về phía y.

 

“Ách, sao con súc sinh này lại tìm đúng mình vậy? Có điều thế này cũng tốt, con vượn này rất mạnh, có nó đi vào phòng thí nghiệm dưới lòng đất sẽ bớt được rất nhiều phiền phức. Nào, đến đây, tên to lớn ngốc nghếch này, xông lên với ta đi!”

 

Thượng Ất không do dự nữa, lập tức cúi đầu chạy như điên. Chuyện đến nước này, Thượng Ất cũng không còn che giấu thực lực của mình chút nào nữa, tốc độ ma quái nâng lên đến cực điểm, cách quảng trường mấy trăm thước thở dài, đi thẳng tới thông đạo dưới lòng đất.

 

"Mẹ kiếp, ngăn nó lại, ngăn con vượn khổng lồ đó lại, đừng để nó đi vào phòng thí nghiệm dưới lòng đất! Mẹ kiếp, đừng dùng tên lửa, tiến sĩ L đang tiến hành một cuộc thí nghiệm quan trọng! "

 

Giọng Vũ Văn Tinh từ phía sau vang lên, Thượng Ất nghe theo trái tim mình, trái tim y đang nói với y rằng lần đánh cược này là đúng rồi, tiến sĩ L đang ở dưới lòng đất, vẫn đang tiến hành các thí nghiệm. Đây là cơ hội ngàn năm có một không thể bỏ qua, chỉ cần y có thể thành công bắt được tiến sĩ L, nhiều bí ẩn trong cơ thể y có thể được giải đáp, ít nhất y có thể bắt ông ta làm con tin và an toàn rời khỏi đây.

 

Ngay sau đó, Thượng Ất dắt con vượn khổng lồ đến trước cửa phòng thí nghiệm ở tầng một. Lúc này, tiến sĩ L và Lý Đông Thành đang chỉ huy đội cận vệ chuẩn bị cho trận chiến với vẻ mặt nghiêm túc. Thật tiếc là cho dù bọn họ có nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được, thứ mà họ chào đón không chỉ là Thượng Ất, mà còn là một con vượn khổng lồ hung hãn như một con quái vật thời tiền sử, lao thẳng đến trần nhà.

 

 

-Báo cáo, súng năng lượng lượng tử đã được điều chỉnh đến 150% năng lượng đầu ra, thực nghiệm phân tích dòng năng lượng của đối thủ là bình thường, theo tính toán của máy tính, trong vòng ba phút sẽ lấy lại được vật phẩm.

 

“Đã chính thức bước vào giai đoạn phân hủy, liệu bộ ngắt năng lượng có được bật để ngăn chặn tình trạng quá tải năng lượng đã gây ra vụ nổ năng lượng trước đó không?”

 

Trong phòng thí nghiệm, những người làm thí nghiệm tỉ mỉ báo cáo dữ liệu hồ sơ thí nghiệm. Trong thùng chứa khổng lồ, thanh kim loại thần bí đang phát ra ánh sáng màu vàng chói lọi, đặc biệt là hoa văn bí ẩn trên thanh kim loại dưới ánh sáng màu vàng trở nên vô cùng sống động, và không ngừng có mây lành, rồng may mắn, núi cao… và sau bị khúc xạ bởi chất lỏng màu xanh thì cuối cùng chúng cũng tạo thành một màu vàng tím rất lạ xung quanh bình thủy tinh.

 

Thanh kim loại màu vàng tím… vật phẩm bí ẩn thứ hai đến từ thiên giới phóng ra một luồng khí mạnh mẽ và độc nhất vô nhị!

 

“Không phải sợ, hãy làm theo chỉ dẫn của tôi, điều chỉnh năng lượng của súng lượng tử đến mức tối đa, cắt công tắc năng lượng, sau đó… tất cả mọi người đều rời đi theo đường thoát thân, ở đây không còn cần đến mọi người nữa!

 

Giọng nói điềm tĩnh của tiến sĩ L vang khắp đại sảnh dưới lòng đất, đúng lúc này, một tiếng nổ lớn phát ra từ phía cổng hợp kim ở phía sau một mét. Mọi người vô thức nhìn vào màn hình điều khiển lớn, chỉ nhìn thấy trong màn hình, một móng vuốt lông lá to như cái chảo sắt đang đập vào một tên lính canh cửa, vô số mảnh xương bay về phía màn hình như là thiên nữ rắc hoa, những người ở trong phòng nhìn thấy liền đưa tay ra ngăn cản trong vô thức.

 

Con vượn khổng lồ… con vượn khổng lồ đang đập cửa! Nó muốn làm gì, những tên lính canh cửa đều chạy đi đâu rồi?

 

Con vượn khổng lồ thực sự rất tức giận, sau khi vào tầng hầm nó phát hiện ra rằng hình như nó bị Thượng Ất lừa.

 

 

Tầng hầm chỉ cao bốn mét, mặc dù có thể chứa được thân hình khổng lồ của nó, nhưng muốn di chuyển thoải mái như bên ngoài thì không được.

 

Vì vậy, con vượn khổng lồ chỉ có thể bò về phía trước như chó ở phía sau Thượng Ất, bị Thượng Ất dẫn lao tới cổng sắt như chó. Lúc này, con vượn khổng lồ phát hiện thế mà nó lại để người chạy mất rồi. Trong nháy mắt đó, Thượng Ất cũng không biết mình đã trốn vào góc nào nhưng các vệ binh đã xông tới từ bốn phía, mang súng chặn đường rút lui của y.

 

“Con súc sinh này, thật sự cho rằng mình mặc vào Thiên Giáp thì tôi không làm được gì nó đúng không? Mở cửa, tôi ra ngoài gặp nó!”

 

Trong mắt Lý Đông Thành đầy tức giận, với tư cách là người đầu tiên phụ trách tất cả các hạng mục liên quan đến phòng thí nghiệm. Giống như một chiến sĩ, những cơ thể con người sống, động vật, vật phẩm được gửi đến thí nghiệm, tất cả đều do Lý Đông Thành sắp xếp. Trước khi nó biến hình thì con vượn khổng lồ chỉ là một con tinh tinh bình thường. Vào lúc đó, mỗi khi nhìn thấy Lý Đông Thành, con vượn đều sẽ chủ động khoác lấy tay Lý Đông Thành để lấy lòng, tỏ ý phục tùng y.

 

Nhưng mà bây giờ, con thú này lại dám tàn sát những người lính canh trước mặt Lý Đông Thành, khiến y vô cùng tức giận, y thật muốn nhảy ra tát con vượn khổng lồ một cái ngay bây giờ.

 

“Đừng hấp tấp, anh cũng biết là tên nhóc đó đã không còn là con khỉ con nữa rồi, anh xông ra thế này thì chết chắc. Ngoài ra, đợi lát nữa có người bạn cũ tới gặp anh, anh chỉ cần ở đây chờ là được rồi.”

 

Tiến sĩ L bình tĩnh nói, lúc này cánh cửa nặng nề đột nhiên kêu lên cót két, chỉ nhìn thấy cánh cửa kín gió ban đầu được mở ra từ bên ngoài.

 

“Mẹ kiếp, ai làm vậy? Cánh cửa này không thể mở được nếu không có tư cách đội trưởng đội thị vệ trở lên… ây, tại sao lại là cậu?”

 

Lý Đông Thành nhìn chằm chằm bóng người đang bước vào, chỉ thấy Thượng Ất đang cầm một tấm thẻ cười với y. Sau đó, dưới chân đột nhiên tăng lực, chạy thẳng đến chỗ tiến sĩ L.

 

 

“Giống! Thật là giống! Ngoại trừ việc không có dòng năng lượng dung tục ra, thì đúng là như đúc ra từ một khuôn vậy.”

 

Thượng Ất nhìn chằm chằm vào tiến sĩ L cao gầy trước mặt, trong đầu anh nhớ lại vị “tiến sĩ L” đã chết trong tay mình nửa tháng trước kia. Nếu như chỉ đơn giản so sánh ngoại hình và hình dáng, cả hai gần như là giống hệt nhau. Điểm khác biệt duy nhất đó là nằm ở khí chất, so với tiến sĩ L rụt rè, sợ sệt và nhăn nhó trước đây thì người đàn ông này có vẻ ngoài điềm tĩnh và ánh mắt uy nghiêm rất phù hợp với hình tượng của môt nhà khoa học quân sự.

 

 

0.11224 sec| 2423.297 kb