Chương 284. 36% cơ hội

 

Người đột biến não ở kiếp trước đã tàn sát thành phố, trực tiếp tiêu diệt hàng chục nghìn người được trang bị đầy đủ vũ khí bằng cách dựa vào cơn bão tinh thần cực kỳ mạnh mẽ, biến một thành phố được xây dựng bằng xi măng cốt thép thành một đống đổ nát. Nó mạnh hơn rất nhiều so với sức mạnh của các nguyên tố giả.

 

Có điều, sự phát triển trí não của tiến sĩ L chỉ đạt 28%, điều đó có nghĩa là trước mắt ông ta vẫn không thể sử dụng trí lực để chiến đấu, trong trường hợp đó… mình hẳn không phải là không có cơ hội!

 

Ngay khi Thượng Ất lập kế hoạch trong lòng, cơ thể đột nhiên có phản ứng, đúng lúc này giọng nói nhàn nhạt của tiến sĩ L truyền đến, lập tức khiến Thượng Ất dừng lại.

 

“Đầu tiên, cho nổ ba chiếc máy tính ở trung tâm của phòng thí nghiệm, sau đó sử dụng thời gian bất ngờ chưa kịp phản ứng của những người ở trong phòng là 0,5 giây để vượt qua một đường thẳng dài 13,5 mét. Trước khi Lý Đông Thành kịp phản ứng, cậu giật súng, sau đó bắn một phát vào đầu tôi,

 

 

cuối cùng lợi dụng bản năng tôi sẽ che mắt để vượt qua quãng đường 2,5 mét cuối cùng, tiếp đó là một cú đấm vào bụng tôi, dưới sự kích thích co thắt dữ dội, tôi sẽ tạm thời không thể điều khiển cơ thể trong 3 phút, trong thời gian này, cậu sẽ bình tĩnh trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm dưới lòng đất và cuối cùng là thoát khỏi căn cứ quân sự… Sao hả, người trẻ tuổi, tôi đang nói về kế hoạch chiến đấu tiếp theo của cậu đó?”

 

“Ông… không thể nào?”

 

Cuối cùng Thượng Ất cũng mất đi bình tĩnh, lúc này anh đã thật sự biết được sự lợi hại của đột biến não. Quá trình được tiến sĩ L mô tả chính xác là kế hoạch trốn thoát tốt nhất mà Thượng Ất đã vạch ra dựa trên hoàn cảnh xung quanh.

 

Nhưng mà, bản thân vừa mới có ý nghĩ này, sao tiến sĩ L đã có thể biết được chẳng lẽ ông ta có sức mạnh đến mức có thể đọc được suy nghĩ của con người? Đây là điều không thể, tuyệt đối không thể. Không ai có thể đọc được suy nghĩ của người khác trừ khi họ đã đạt đến cấp độ á thần theo đúng nghĩa!

 

Nhìn vẻ mặt rối rắm của Thượng Ất, tiến sĩ L cười lạnh nói: “Thư giãn đi, mọi chuyện không như cậu nghĩ đâu. Cậu biết không, sau khi đại não thay đổi, mọi thứ xung quanh đối với tôi đều trở nên khác biệt. Ban đầu, nó chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ tồi tệ, cậu tưởng tượng mà xem khi tôi nhìn thấy một người nhắm mắt, nghiêng mũi và hơi cúi đầu, tôi có thể biết ngay rằng người này sắp đánh rắm, cái cảm giác này…

 

Đây là lý do tại sao, tôi có thể đánh giá những gì cậu muốn làm, những điều này hoàn toàn là do kết quả tính toán tự động của bộ não. Bộ não của tôi có thể suy ra hàng trăm khả năng dựa trên các chuyển động tinh tế của cậu, chỉ cần cậu càng di chuyển, các phép tính của tôi càng chính xác. Nói một cách đơn giản, không phải tôi đoán cậu làm gì, mà là bộ não của tôi sẽ tính những gì cậu sẽ làm. Ví dụ, nét mặt hiện tại của cậu và cử động gót chân của cậu cho thấy cậu có 93% cơ hội thoát khỏi đây bằng tuyến đường phía trên bên phải của phòng thí nghiệm.”

 

Yêu nghiệt! Tuyệt đối là yêu nghiệt!

 

 

Thượng Ất yên lặng gật đầu, trong lòng nặng trĩu như có tảng đá, cảm giác vô lực chậm rãi bao trùm lấy thân thể. Thương Ất không khỏi cười tự giễu, vốn tưởng rằng kế hoạch rất hoàn mỹ, nhưng không ngờ lại là một cái bẫy tự chuốc lấy. Nhìn tình huống bây giờ, e rằng ngay từ lần đầu tiến vào Đế Đô, tung tích của hắn đã bị tên này nắm được, ông ta thật sự là xứng với danh hiệu đệ nhất tiến sĩ của Đế Đô.

 

“Nhưng tôi phải thừa nhận rằng ngay cả khi tôi biết kế hoạch của cậu, có 36% khả năng tôi sẽ không thể ngăn cản cậu, bởi vì tốc độ của cậu quá kinh người! Tôi cũng rất tò mò về vấn đề này, theo lý mà nói, giải pháp dự trữ gen amip mà bản sao của tôi đưa cho cậu chỉ có thể nâng cao thể chất tự phục hồi của cậu, nhưng hoàn toàn không có tác dụng đối với việc tăng tốc độ. Cậu đã làm thế nào vậy, tốc độ bẩm sinh? Không đúng, năng lượng của cậu cũng rất mạnh. Còn có hai vũ khí năng lượng của cậu, dường như là sản phẩm của cơ thể đột biến, chẳng lẽ cậu là người bị chiếu xạ, nên một số tay chân bị thoái hóa? Không khoa học… cậu có quá nhiều bí ẩn, thậm chí đến bộ não đột biến của tôi cũng không thể nhìn thấu được!”

 

Tiến sĩ L có một giọng điệu nghiêm túc và biểu cảm trang trọng, không thể nghi ngờ đây chính là bộ dáng mà một nhà khoa học nên có. Có điều nếu nhìn vào mắt ông ta, sự cuồng nhiệt trong đó cho thấy ông ta chắc chắn là một kẻ mất trí bị ám ảnh bởi sự thật.

 

Làm sao đây, có chạy hay không?

 

Thượng Ất đột nhiên mở to mắt, một cỗ kiêu ngạo từ từ dâng lên. Chết tiệt, vừa nãy bị tên tiến sĩ L này lừa gạt rồi, cho dù đối phương đoán được hành động nhưng cũng có 36% cơ hội thành công mà? Vì Lạc Bảo, vì Trần Phóng và Thượng Lạc Lạc, bản thân không có lý do gì để từ bỏ cả. Cho dù thế nào đi nữa, đánh ngất tên tiến sĩ L này trước rồi nói!

 

Nghĩ đến đó, Thượng Ất cúi đầu, bò lên như một con báo. Tiếp theo, y dùng hết sức đẩy tốc độ của mình, bởi vì đối thủ sẽ theo dõi hành động của y bất cứ lúc nào, nên Thượng Ất phải bùng nổ tốc độ mà thậm chí y cũng không thể tượng tượng được.

 

Nhưng mà chính vào lúc này, một tiếng gầm rú truyền từ bên ngoài vào. Dưới sự rung chuyển như động đất, một bóng người to lớn đột nhiên xông

 

 

vào phòng thí nghiệm dưới lòng đất. Sau khi liên tục tìm kiếm, rốt cuộc con vượn khổng lồ cũng tìm ra dấu vết của Thượng Ất, con thú hung bạo thậm chí còn đập vỡ bàn kim loại, bất chấp lao thẳng về phía Thượng Ất.

 

“Súc sinh, mày dám giết người của tao, xem tao có giết chết mày hay không!”

 

 

0.10847 sec| 2400.211 kb