Chương 286. Huyễn cảnh

 

Thấy tình hình trước mắt, thần sắc của tiến sĩ L cực kỳ kinh ngạc, bộ não của ông ta đang tính toán những chuyện có thể xảy ra trong thời gian ngắn, những cái này đến từ chiến giáp của thiên giới, vũ khí, mà một vài thứ vụn vặt, dường như có thể có được sự cộng hưởng của năng lượng, hơn nữa một khi con vượn khổng lồ có được cây gậy này sức chiến đấu của nó gần như là 100%, còn xác suất tăng từ hai đến bốn lần cũng vượt qua 60%.

 

“Không được để nó lấy được cây gậy đó, ngăn cản nó lại!”

 

Tiến sĩ L không còn giữ được bình tĩnh nữa, cặp kính vàng của ông ta đột nhiên vỡ vụn trong một tiếng gầm, sau đó một áp lực không lồ không thể tưởng tượng được ngay lập tức bao trùm lấy cây gậy thiên giới!

 

 

“Gì vậy! Không thể nào!”

 

Thượng Ất cảm thấy cơ thể mình nặng xuống, sau đó anh phát hiện mọi thứ xung quanh dường như đều tĩnh lặng. Mình, chiến sĩ dị năng, con vượn khổng lồ… Lúc này, tất cả sinh vật đồng loạt rơi xuống bể xi măng trong suốt, tay chân, thân thể hoàn toàn mất kiểm soát, chỉ cần cử động một ngón tay cũng gần như là kiệt sức.

 

Trường lực tinh thần… Tiến sĩ L vậy mà đã tiến hóa đến mức có thể kiềm chế mọi thứ.

 

Trường lực tinh thần vật chất!

 

Trong đầu Thượng Ất bất giác xuất hiện một hàng chữ, Trường Lực Lượng. Kiếp trước mấy người từng chứng kiến cảnh chiến đấu của người đột biến não. Khả năng kiềm chế đối thủ bằng cách dựa vào không gian đặc biệt được xây dựng bởi trí lực thuần túy được gọi là trường lực tinh thần.

 

Nói tóm lại chỉ cần não bộ đột biến giải phóng năng lượng sóng não phong tỏa toàn bộ khu vực, tất cả sinh vật trong đó sẽ lập tức bị “hóa rắn” và không thể di chuyển, trở thành mẫu vật sống trong không trung. Khả năng đáng sợ này ở kiếp được được gọi là “sức mạnh của các vị thần”, đó cũng là một trong các lý do những người bị đột biến não được gọi là “á thần”.

 

Tiến sĩ L quá khủng bố rồi, ông ta thực sự có thể tiến hóa “trường lực tinh thần” chỉ với một lần biến hóa, nếu không phải con vượn khổng lồ phát điên, e rằng lão già này sẽ che giấu khả năng này đến cùng.

 

Thượng Ất cười khổ nhìn con vượn khổng lồ bất động ở bên kia, trong lòng thầm nói hai anh em chúng ta thua lần này cũng không oan, những người này đều là biến thái, chúng ta cũng coi như là làm hết sức rồi.

 

Nhưng mà đúng vào lúc này, tiến sĩ L đột nhiên hét lên, “Vũ Văn Tinh, nhanh dùng dịch chuyển tiến vào trường lực, tôi… tôi sắp không kiên trì được nữa rồi… phù!”

 

Một ngụm máu tươi phun ra, cơ thể tiến sĩ L run lên dữ dội. Ngay lập tức Thượng Ất nhận ra rằng việc sử dụng trường lực tinh thần có vẻ như là một

 

 

gánh nặng với tiến sĩ L, hóa ra lão già này chưa hoàn toàn kiểm soát được sức mạnh này!

 

“Được, tôi lập tức vào ngay đây, ngài kiên trì thêm chút nữa!”

 

Vũ Văn Tinh nói xong thân thể cũng hơi run lên, nhưng ngay khi anh chuẩn bị sử dụng khả năng của mình để giật lấy cây gậy thiên giới, cơ thể rắn chắc của con vượn khổng lồ run lên, không cam tâm muốn liều mạng bùng nổ sức mạnh đối kháng với trường lực của tiên sĩ L!

 

“Phù!”

 

Một ngụm máu tươi nữa lại phun ra, tiến sĩ L thực sự choáng ngợp trước sự đối đầu ngoan cường của con vượn khổng lồ. Tình hình trở nên tồi tệ hơn, con vượn khổng lồ và Thượng Ất cùng cảm thấy cơ thể nhẹ đi, sự khống chế tinh thần của tiến sĩ L cuối cùng cũng biến mất hoàn toàn.

 

Nhưng mà đúng vào lúc này, bóng dáng Vũ Văn Tinh đột nhiên xuất hiện ở trước cây gậy thiên giới, có dịch chuyển tức thời nên y có thể lập tức hoàn toàn bỏ qua khoảng cách, vẻ mặt không tự chủ được mà hưng phấn, “Hừ, so về tốc độ, ai có thể so sánh được với dịch chuyển tức thời của tao?!”

 

Nhưng đột nhiên, vẻ mặt hưng phấn của Vũ Văn Tinh đông cứng lại, Thượng Ất bay tới trước mặt như một quả đạn pháo. Đúng vậy, chính là bay qua đó. Lúc này, Thượng Ất hoàn toàn thoát khỏi trọng lực, cả người bay giữa không trung như siêu nhân. Có điều khác với siêu nhân, miệng Thượng Ất luôn nở một nụ cười thâm sâu và khó hiểu.

 

“Con em nó, con vượn khổng lồ điên rồi sao, sao lại đột nhiên muốn ném y đi vậy, lẽ nào nó thà để cho y được hời cũng không muốn để cho cây gậy rơi vào tay Phương quân?”

 

Thượng Ất không nghĩ nhiều được như thế nữa, sức mạnh của con vượn khổng lồ thực sự rất kinh người, Thượng Ất đã quan sát thấy tốc độ của nó còn nhanh gấp hai lần so với tốc độ ánh sáng. Trong tình huống này, chỉ cần anh mất tập trung mà va vào tường, cho dù khả năng sửa chữa gen của amip có mạnh mấy đi chăng nữa thì e rằng bạn cũng không thể sửa chữa được cơ thể của mình.

 

 

“Đây đây! Cây gậy thiên giới là của ông đây rồi!”

 

Tập trung nhìn kỹ thì khi Vũ Văn Tinh động vào cây gậy thiên giới, Thượng Ất đã tiến lên một bước, giật lấy cây gậy vào trong tay. Sau đó bên tai vang lên một tiếng nổ lớn, ngay sau đó Thượng Ất xuyên qua bức tường thủy tinh dày mười phân, bay ra ngoài hơn hai mươi mét như một quả bóng.

 

“Dừng lại!”

 

“Bỏ cây gậy đó xuống!”

 

“Đồ trộm cắp, mày dám trộm đồ của Phương quân!”

 

Âm thanh phát ra từ bốn phương tám hướng, nhưng Thượng Ất vẫn cuộn mình lại bất động, trên miệng nở một nụ cười gượng.

 

“Em gái nó, lần này phải đền lớn rồi. Xương ngực gãy, hai xương bả vai nát, đùi trật nặng… còn có cậu em trai quan trọng nhất nữa…”

 

Thượng Ất nhìn xuống đũng quần, trong lòng từ từ thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi, để nắm lấy cây gậy thiên giới, gần như toàn bộ cơ thể anh bị thủy tinh vỡ cắt vào. May mắn là, không có vấn đề gì ở những chỗ quan trọng, nếu không vì một cây gậy mà đánh mất một cây gậy khác thì đúng thật là lợi bất cập hại.

 

“Cây gậy thiên giới đã đến tay rồi, phải xem xem là trong này giấu bí mật gì mà đáng để nhiều người phát điên như vậy mới được… a!”

 

 

0.11438 sec| 2412.563 kb