Thượng Ất bị thương nhưng cười rất vui Chưa từng thấy Thượng Ất kỳ lạ như vậy, hắn máu càng chảy nhiều hắn cười càng tươi hơn?

 

làm Lệ Á thấy lo. bị gì thế? Tại sao

 

 

Lệ Á khó hiểu, Loan Báo cũng thắc mắc, gã chưa bao giờ gặp đối thủ giống như Thượng Ất, rõ ràng bị hành hạ nhưng cười thật kỳ dị. Hắn thích bị hành hạ? Nếu vậy thì gã sẽ cho hắn nếm mùi càn rỡ!

 

Đầu óc Loan Báo lướt qua nhiều suy nghĩ. Trong biển mây phát ra tiếng rào rào, chốc lát sau mấy trăm con nhện mặt người thiên văn tụ tập lại, dùng vòi hút sắc bén đâm mạnh vào người Thượng Ất, máu chậm rãi chảy vào thân thể đám sâu to.

 

Loan Báo thấy thế nhe răng cười đắc ý:

 

“Thằng nhóc, tao ra lệnh một tiếng là mày sẽ bị hút khô ngay trong khoảnh khắc, có lời trăn trối gì thì nói mau lên, còn chơi nữa sẽ không kịp.

 

Thượng Ất mỉm cười, lạnh nhạt nói:

 

 

“Loan Báo, thật ra tôi chỉ muốn một ít vật liệu xây dựng, nhưng anh là đồ ngu cứ muốn đối địch với tôi. Anh nghĩ khóa trọng lực của anh là vô địch, còn tôi là cá nằm trên thớt thịt mặc cho anh tùng xẻo?”

 

Loan Báo vui vẻ cười nói:

 

“Chứ không thì mày làm được gì? Mày cắn tao hả? Ha ha ha ha ha ha!”

 

Loan Báo chưa từng gặp đối thủ nào giống như vậy, sắp chết đến nơi còn làm ra vẻ ung dung tự tin, thật nực cười.

 

“Sao tôi phải cắn anh? Thịt của anh ăn ngon lắm sao? Kẻ ngông cuồng tự phụ, cứ tưởng lên một bậc sinh mạng thì thông minh hơn chút, kết quả anh ngu còn hơn người phụ nữ tên Lãnh Vân. Thôi, thời gian của tôi rất quý giá, chiến đấu giữa chúng ta chấm dứt tại đây. Sâu nổ, nổ cho tôi!”

 

Ầm ầm ầm ầm ầm!

 

Vang tiếng nổ điếc tai, thân thể một con nhện mặt người thiên văn bỗng nổ tung, xung lực mạnh làm mảnh vụn vô số tứ chi như viên đạn bắn tung tóe cắm phập vào người nhện mặt người thiên văn xung quanh, mảnh vụn xé rách đầu bên kia bay ra ngoài.

 

Mưa máu đầy trời, một mảnh hỗn độn.

 

Giống như kích nổ một cục thuốc nổ C4 trong bầy nhện mặt người thiên văn, nhện mặt người thiên văn nổ tung trên đường trở về vòng tay thần chết đã lôi kéo ít nhất mười mấy đồng bạn đi chung. Trong bầy sâu dày đặc thì kỹ năng sâu nổ của Thượng Ất có thể gọi là kỹ thần, một phát làm nổ bầy nhện xông lên trước nhất trống một mảng lớn.

 

Loan Báo ngơ ngẩn, Lệ Á ngây ngốc, chiến sĩ gen tư duy đơn giản cũng bị tiếng nổ tràn ngập rung động làm . . . ngây người. Không ai biết chuyện gì xảy ra, mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả, quên luôn lau máu sâu dính trên mặt.

 

Loan Báo dùng tay nhẹ nhàng lau máu dính bết trên mặt, cố gắng dùng hệ thống vũ khí quân đội mà mình biết để giải thích điều không logic này:

 

 

“Đây là . . . là hệ thống đạn đạo chỉ đạo laser tấn công?”

 

Lãnh Vân ngồi liệt dưới đất nhếch mép trào phúng:

 

“Mày từng thấy đạn đạo chỉ đạo ẩn hình bao giờ chưa? Tất cả là người đàn ông che mặt làm, đồ não tàn!”

 

“Mày nói ai não tàn? Bố không tin là hắn làm! Hắn không thể nhúc nhích thì làm sao . . .:

 

Bùm!

 

Loan Báo chưa nói hết câu thì bên cạnh gã vang tiếng nổ lớn, vì khoảng cách gần nên gã xui xẻo bị xung lực vụ nổ bao bọc. Loan Báo cảm giác tầm nhìn đảo lộn trên dưới, người nặng nề rớt xuống bụi hoa cách xa hơn mười mét.

 

Tao không tin, mày có giỏi thì nổ tao thêm phát nữa . . .”

 

Bùm bùm bùm bùm bùm!

 

“A!”

 

Với đối thủ không tin thì Thượng Ất luôn vui vẻ chiều ý.

 

Tinh Vực trên tay phải của Thượng Ất liên tục nhấp nháy tia sáng, không còn ở hình dạng đao xương nhưng càng hung tàn. Mỗi lần nắm tay siết lại là những con nhện mặt người thiên văn đã hút máu của hắn giống như những trái mìn ngầm bị kích nổ, liên tiếp nổ bên cạnh Loan Báo, xung lực và sóng khí làm gã không rơi xuống đất được, lộn mèo trên cao, không ngừng gào la.

 

Mặt Lãnh Vân trắng bệch, vừa rung động với Thượng Ất vừa thắc mắc, sợ hãi:

 

“Ôi mợ, ghê gớm, đây là siêu năng lực gì vậy? Gần bằng uy lực súng bắn đạn vũ khí trong quân.”

 

 

Nếu tất cả là chân thật vậy chẳng phải là người đàn ông đeo mặt nạ này đã có năng lực đấu cứng với bầy thú thoái hóa hoặc quân đội con người rồi sao? Nếu hắn quyết tâm chống lại quân đội thì ai ngăn được hắn?

 

Rầm bịch!

 

Tiếng vật nặng rơi xuống đất ngắt ngang suy nghĩ của Lãnh Vân. Sau một chuỗi sâu nổ oanh kích rốt cuộc Loan Báo có thể rơi xuống đất, ánh mắt hãi hùng nhìn Thượng Ất.

 

“Mày . . . mày rốt cuộc là ai? Rõ ràng trị số năng lượng của mày mới hơn bốn ngàn . . . khoan, không thể nào!”

 

Loan Báo nhìn con số 8045 trên máy thăm dò, gã trợn to mắt suýt rớt tròng. Trong vài phút ngắn ngủi, trị số năng lượng đại biểu thực lực của Thượng Ất đã tăng lên gần gấp đôi, đúng là gặp quỷ sống.

 

Trị số năng lượng chỉ có thể đại biểu con số năng lượng hoạt động trong người sinh vật, nó giống như nhiệt độ thân thể người, có thể dao động lên xuống chứ không cố định.”

 

Thượng Ất vung nhẹ tay phải, cảm giác bị trói buộc đang tan biến, hiển nhiên Loan Báo bị năng lượng sâu nổ liên tục oanh kích nên không thể khống chế khóa trọng lực trên người Thượng Ất nữa.

 

“Cho nên hoàn toàn tin tưởng con số trong máy trắc nghiệm là hành động rất ngu, vì khi sinh mạng diễn biến đến đẳng cấp nhất định thì thể sinh vật sẽ tự nhiên học được che giấu năng lượng của mình, ví dụ như sinh mạng cao cấp như tôi.”

 

Mặt Loan Báo dữ tợn bò dậy, bỗng vung đôi tay:

 

“Sinh mạng cao cấp? Mày? Không thể nào, tao mới là sinh mạng cao cấp! Chỉ có tao mới xứng là sinh mạng cao cấp, Loan Báo này đã định sẵn là người đàn ông sẽ xưng bá tận thế! Chết hết cho tao!”

 

Áp lực kỳ lạ bao phủ quanh đám người Thượng Ất, tất cả cảm giác người cứng ngắc, giây sau toàn thân bị khóa chặt. Áp lực lớn ập đến từ bốn

 

 

phương tám hướng dường như muốn đè ép bọn họ thành thịt vụn.

 

Lãnh Vân lo âu nhìn Thượng Ất, thầm nghĩ:

 

“Không ngờ tên kia có sức mạnh khủng bố như vậy, lần này tiêu thật rồi, mọi người đều bị trọng lực khóa lại, phải làm sao đây?”

 

Bây giờ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào người đàn ông đeo mặt nạ kỳ lạ này, nếu không thì tất cả sẽ phải chết tại đây.

 

Thượng Ất không làm Lãnh Vân thất vọng, khi Loan Báo giải phóng tất cả năng lượng khóa trọng lực thì hắn kích nổ mấy trăm con nhện mặt người thiên văn ngay.

 

Trong phút chốc mọi người cảm thấy đất rung núi chuyển, tuy Thượng Ất cố ý khống chế năng lượng nổ tập trung vào Loan Báo, nhưng mấy trăm con sâu cùng nổ khó tránh khỏi năng lượng lan đến mọi người.

 

Gió, thổi điên cuồng, máu, bắn tung tóe.

 

Sau khi vụ nổ gần như kiểu tự sát kết thúc, nơi mọc đầy hoa anh túc thoái hóa hình thành hố to đường kính gần năm mét. Quanh hố trừ Lệ Á chật vật nằm sấp dưới đất dùng vòng bảo vệ năng lượng che chở an toàn cho Đồ Kiều Kiều và Tống Địch ra, người sống sót khác không biết đã văng đi đâu.

 

Chiến đấu giữa người dị năng với nhau trong tận thế máu me mà tàn khốc vậy đấy, nếu bị lan trúng sẽ không giống miêu tả trong truyện chỉ có người xấu chết.

 

 

0.18960 sec| 2443.469 kb