Trung Châu chính là trung tâm thiên hạ, có vô số cường giả và người tài ba tọa trấn, nếu muốn dùng sức một người để gây ra hỗn loạn ở Trung Châu không hề dễ dàng.
Nhưng nếu giải phong ấn cho Tà Thần thì sẽ khác.
Tà Thần chính là tồn tại Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, cường giả gần thần, có năng lực kéo toàn bộ Trung Châu xuống Địa ngục.
Mà Tà Thần đã bị phong ấn hơn vạn năm, Trung Châu đã buông lỏng cảnh giác từ lâu.
Bây giờ gần như toàn bộ người Trung Châu đều quên chuyện này chính là minh chứng tốt nhất, dưới tình huống như thế, việc thả Tà Thần ra có khả năng thành công tương đối lớn.
Quan trọng nhất chính là sẽ không có ai hoài nghi Tần Đình, chỉ hoài nghi những thế lực ma đạo còn sót lại ẩn núp ở nơi nào đó kéo dài hơi tàn kia.
Ai có thể ngờ được, một Thánh Tử danh môn chính phái mà lại đi giải cứu một Tà Thần đủ để hủy diệt toàn bộ Trung Châu đâu.
Tần Đình nhếch miệng cười lạnh, gửi tín hiệu gọi tùy tùng của mình tiến đến.
Chỉ chốc lát sau, Nhiếp U, Lý trưởng lão, Trần trưởng lão, Tần Quảng Điền và Tần Quảng Phong, năm vị tâm phúc của Tần Đình đi đến.
Họ đồng loạt thi lễ nói: "Công tử!"
Tần Đình khẽ gật đầu, năm vị cường giả Thần Cung Cảnh này là tâm phúc của hắn, đáng giá tín nhiệm.
Về phần Liễu Nguyên Hạo, Tần Đình không nghĩ vậy.
Một là mặc dù Liễu Nguyên Hạo đã thần phục hắn, nhưng Liễu Nguyên Hạo làm người chính phái, tất nhiên sẽ phản đối chuyện phóng thích Tà Thần.
Hai là tu vi của Liễu Nguyên Hạo mới chỉ là cảnh giới Thần Đài, không có tác dụng gì nhiều đối với chuyện này.
Mặc dù Chúc trưởng lão Càn Nguyên Tông cũng có thể làm việc cho hắn, nhưng đó chỉ là người ngoài, Tần Đình không yên lòng.
Bọn họ liếc nhau, trong lòng nghĩ bỗng nhiên Tần Đình triệu tập bọn hắn, nhất định có chuyện quan trọng cần giao phó.
Tần Đình mỉm cười, nói khẽ: "Hôm nay gọi các ngươi đến là có chuyện giao cho các ngươi đi làm."
Vẻ mặt đám người Nhiếp U nghiêm lại, trầm giọng nói: "Mời công tử phân phó!"
Trung Châu, Khang gia.
Con đường tu hành, ba ngàn đại đạo, trong đó đạo trận pháp chính là pháp đạo rất có danh khí.
Mà tại Trung Châu có tứ đại trận pháp thế gia nổi danh, Lý gia, Vân gia, Đông Gia, Khang gia, chính là tứ đại thánh địa trận pháp trong lòng các tu sĩ!
Khang gia là một trong tứ đại trận pháp thế gia, có thể tính là một đại thế lực tại Trung Châu.
Môn hạ có vô số cường giả, có tam đại cường giả Thần Cung Cảnh tọa trấn, mà lão tổ Khang gia còn là một vị Hư Thần đại năng!
Trong số các thế lực nhất lưu tại Trung Châu cũng được tính là xuất chúng, thống ngự mười mấy đại hoàng triều, cương vực rộng lớn không thể đo đếm được. Khang gia xây dựng trong một dãy núi, người ngoài không thể tìm thấy vị trí cụ thể của Khang gia.
Nguyên nhân là bởi vì Khang gia được một tòa đại trận bao vây.
Là trận pháp thế gia, đại trận hộ tộc của Khang gia vô cùng cao cấp huyền diệu, không chỉ có năng lực phòng ngự mạnh mẽ, còn có được hiệu quả huyễn thuật.
Nếu tu sĩ có tu vi không tốt mạo muội bước vào lãnh địa Khang gia, e rằng sẽ lạc đường đến chết trong đó!
Hiệu quả như vậy thậm chí có thể coi như một tiểu thế giới phiên bản thu nhỏ.
Đây cũng là nguyên nhân khiến tu sĩ ma đạo đến nay vẫn luôn án binh bất động, một mặt vì có lão tổ Khang gia là Hư Thần đại năng tọa trấn, đi cũng chỉ có kết cục là cái chết.
Một phương diện khác là vì đại trận này, ngay cả vị trí cụ thể của Khang gia cũng không tìm được, vậy thì có làm gì thì cũng đều vô ích.
Bên trong lãnh địa Khang gia có mười vạn ngọn núi, Linh Sơn nhiều vô số kể, khung cảnh tường hòa yên tĩnh, khắp núi sâu có các loại linh thú ẩn hiện, khoan thai nhàn nhã.
Thậm chí tất cả các tòa Linh Sơn còn có linh khí hội tụ thành mây, trường tồn không tiêu tán, mà trong rừng rậm còn có vô số linh điền trồng các loại linh dược, từng đạo thần quang lướt qua giữa không trung, qua lại như thoi đưa.
Bên trong Linh Sơn không ngừng có trận pháp được bày ra, hiển nhiên là cường giả Khang gia đang bày trận.
Hư không không ngừng bị trận pháp chấn động, nhưng bên ngoài lại không có chút dị dạng nào, đó là bởi vì có đại trận bảo hộ, ngăn cách lãnh địa Khang gia với bên ngoài.
Trên Linh Sơn trung tâm lãnh địa có một tòa cung điện cực kì hùng vĩ.
Nơi đó chính là tẩm cung của lão tổ Khang gia.
Bên trong đại điện, một vị lão giả tóc trắng đang nhắm mắt tu luyện, vị lão giả này chính là lão tổ Khang gia, Hư Thần đại năng uy chấn Trung Châu!
Lão tổ Khang gia bỗng nhiên mở mắt, ánh mắt lộ ra một tia kinh nghi bất định.
Chẳng biết tại sao, lòng lão luôn cảm thấy bất an,
Lão tổ Khang gia chậm rãi đứng dậy, nhìn Khang gia tràn ngập sự vui vẻ phồn vinh, lão khẽ lắc đầu, xem ra là mình suy nghĩ nhiều.
Bây giờ thế cục Trung Châu ổn định, những tu sĩ ma đạo kia chỉ có thể kéo dài hơi tàn.
Tuy năm đó Tà Thần xuất hiện, thậm chí còn rất đáng sợ, nhưng hiện giờ đã hơn vạn năm trôi qua, ngay cả lão tổ Khang gia cũng buông xuống cảnh giác trong lòng.
Đã một vạn năm, sự kiện kia, hẳn là đã hoàn toàn đi qua rồi.
Thế nhưng. . .
Lão tổ Khang gia hơi nhíu mày, tâm cảnh mãi không thể bình tĩnh trở lại.
Lão luôn có cảm giác đại họa lâm đầu, dường như sắp có đại hoạ xảy ra.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo