Bên ngoài sơn cốc, Tần Đình đứng chắp tay, ánh mắt thâm thúy.
Tạo ra loạn thế sao. . .
Có điều việc này cũng không thể gấp được, tạo ra loạn thế cũng không đơn giản như vậy, còn cần rất nhiều mưu đồ. . .
Lập tức, Tần Đình nhếch miệng lên nở một nụ cười, quay người rời đi.
Huyền Ngọc Kinh và thần dược đã tới tay, tiểu thế giới này cũng không còn giá trị gì để tìm tòi nữa.
Vả lại, Quân Đình Phi cũng đã cho hắn một cái ngọc phù, nói cho hắn biết hai người sẽ hội họp ở cửa ra vào của tiểu thế giới này, cũng là thời điểm để rời khỏi nơi này.
Trên đường đi, không ít người xa xa thấy được Tần Đình, đều nhao nhao nhượng bộ.
Việc Huyền Thiên Thánh Tử một mình đả thương ngũ đại Hư Thần, mọi người trong tiểu thế giới đều đã sớm biết!
Mà Tần Đình cũng không thèm để ý, trong tiểu thế giới ngoài năm vị Hư Thần đại năng bị hắn đánh trọng thương, rồi bỏ trốn, còn lại tối đa cũng chỉ là cảnh giới Thần Cung đỉnh phong.
Hắn một hơi liền có thể thổi chết.
Bay đến lối vào của tiểu thế giới, Quân Đình Phi đã sớm chờ đợi ở đây.
Nhìn thấy Tần Đình đến, trên mặt Quân Đình Phi lộ ra một nụ cười động lòng người. Mà Tần Đình cũng đánh giá Quân Đình Phi một phen, phát giác tu vi của nàng lại tựa hồ mạnh mẽ thêm mấy phần, xem ra đã gặp được kỳ ngộ.
Bất quá Quân Đình Phi không nói, Tần Đình cũng sẽ không hỏi.
Dù sao với nội tình của Lâm Lang Tiên Cảnh, biết rõ một chút chuyện liên quan tới bí mật của Huyền Ngọc Đạo Tôn cũng là sự tình cực kì bình thường.
Tóm lại, lần này đi đến lăng mộ của Huyền Ngọc Đạo Tôn, hắn và Quân Đình Phi cũng được tính là thu hoạch tương đối khá.
Quân Đình Phi thu lấy một khối mảnh vỡ thiên đạo, đối với con đường thành thần sau này rất có ích lợi.
Mà hắn cũng thu được hai đại chí bảo là thần dược và Huyền Ngọc Kinh, càng biết được tin tức về gông xiềng thiên địa, trong lòng có chút hài lòng.
Quân Đình Phi mỉm cười, nói khẽ: "Xem ra chí bảo ở tiểu thế giới này đã bị Tần huynh thu lấy không ít!"
Tần Đình khẽ lắc đầu, chỉ cười nói: "Đình Phi nói đùa, đi thôi."
Mặc dù hắn đối với nữ nhân này rất có hảo cảm, nhưng tính tình Tần Đình vốn đề phòng, hắn sẽ không dễ dàng tin tưởng một người nào khác, lại nói quan hệ hiện tại của hắn và Quân Đình Phi còn chưa có rõ ràng, đương nhiên là không cần thiết nói quá nhiều.
Quân Đình Phi nhìn thấy Tần Đình cũng không có ý muốn nói cho nàng biết, trong lòng không có chút gấp gáp nào, ngược lại đối với Tần Đình lại nhiều thêm mấy phần thưởng thức.
Nếu là nữ tử khác, nhìn thấy nam tử mà mình có hảo cảm có điều giấu diếm mình, đương nhiên là sinh lòng không vui.
Nhưng Quân Đình Phi so với các cô gái tầm thường khác hoàn toàn khác biệt, ngược lại nàng còn cảm thấy tính cách Tần Đình cẩn thận, là người sẽ làm nên đại sự.
Nếu Tần Đình trực tiếp thẳng thắn với nàng, nàng sẽ cảm thấy đầu óc hắn quá ngu si, không có lòng dạ.
Quân Đình Phi mỉm cười, nói: "Đi thôi."
Hai người hóa thành một đạo hồng quang, từ bên trong tiểu thế giới bay ra.
Quân Đình Phi bỗng nhiên cười nói: "Nghe nói Ngọc Tiêu Thánh Tử và Đại công tử Thiên Phủ sau khi đi ra ngoài lịch luyện, trở lại tông môn đều đã tu thành Thần Cung."
Tần Đình cười nhạt một tiếng: "Ồ? Như thế thì thật đáng mừng."
Quân Đình Phi mỉm cười nói: "Nghe nói từ khi hai vị này bại trong tay ngươi, vẫn không hề dễ dàng chịu phục đâu."
Tần Đình mỉm cười, thản nhiên nói: "Chúng chỉ là một đám gà đất chó sành mà thôi."
Quân Đình Phi mỉm cười, không nói nữa.
Xác thực, hiện tại Ngọc Tiêu Thánh Tử và Đại công tử Thiên Phủ hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với Tần Đình.
Mặc dù bọn họ ưu tú, nhưng vẫn chỉ ở trên thế hệ trẻ tuổi.
Mà Tần Đình bây giờ đã thoát ly thế hệ tuổi trẻ, đứng vào hàng ngũ các cao thủ tuyệt thế.
Tin tưởng sau khi sự tích về việc Tần Đình ở trong tiểu thế giới một mình đánh trọng thương năm vị Hư Thần đại năng được truyền ra.
Ngọc Tiêu Thánh Tử và Đại công tử Thiên Phủ hẳn là sẽ thanh tỉnh, bỏ đi ý nghĩ không thiết thực của mình.
Trung Châu, Ngọc Tiêu Cung.
Chưởng giáo Ngọc Tiêu Cung Lục chân nhân mỉm cười nhìn Ngọc Tiêu Thánh Tử trước mặt, trong lòng hài lòng.
Người trẻ tuổi này là đệ tử mà hắn đắc ý nhất.
Thiên phú, tâm cơ, thủ đoạn đều cực kì đỉnh tiêm, chính là người thừa kế lý tưởng nhất.
Mặc dù ở trong Dao Trì thịnh hội thảm bại dưới tay Huyền Thiên Thánh Tử, suýt nữa bị đả kích vỡ vụn.
Nhưng cũng may đã sớm thanh tỉnh lại.
Đi đến lãnh địa Yêu tộc lịch luyện, không chỉ tìm về đạo tâm của mình, ngược lại còn giúp đạo tâm càng thêm vững chắc.
Bây giờ còn nhất cử tu thành Thần Cung!
Trở thành cường giả trẻ nhất trong lịch sử Ngọc Tiêu Cung tu thành Thần Cung!
Thậm chí so với hắn năm đó còn sớm hơn!
Ngọc Tiêu Thánh Tử mỉm cười, phong khinh vân đạm, đứng chắp tay, quần áo bồng bềnh, như là một tôn Thần Linh trẻ tuổi.
Lần này hắn đi tổ địa Yêu tộc lịch luyện, trải qua cửu tử nhất sinh, rốt cuộc cũng tìm về đạo tâm của mình.
Sư tôn nói không sai, thất bại một lần đã tính là gì?
Bây giờ hắn cũng đã tu thành Thần Cung, lại tiếp tục đứng chung một hàng với Huyền Thiên Thánh Tử.
Lần này, nhất định phải đoạt lại danh dự của mình!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo