Tu hành quên năm tháng, lần này Tần Đình bế quan đến tận ba năm.

Mà trong thời gian ba năm này, Tần Đình không chỉ thành công dung hợp Huyền Ngọc Kinh vào trong Vạn Thần Pháp Điển, cũng chải vuốt tu vi bản thân một lần.

Cho tới nay, mặc dù Tần Đình bế quan không ít lần, nhưng chưa từng bế quan quá lâu.

Cho nên mặc dù Tần Đình có tu vi mạnh mẽ, lại không hề thống nhất, chưa từng được trau chuốt lần nào.

Bây giờ, hắn muốn nhân cơ hội này, điều tiết pháp lực, nhục thân, thần niệm của mình một lần.

Tần Đình phun ra một ngụm trọc khí, hắn cảm thấy trạng thái của mình bây giờ tốt chưa từng có!

Nếu gặp lại năm vị Hư Thần đại năng kia, ha ha, chỉ sợ năm vị đó ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có!

Tần Đình đứng dậy, ra khỏi đại điện.

Thị nữ bên ngoài nhìn thấy công tử bế quan ba năm đã xuất quan, đều bái nói: "Chúc mừng công tử xuất quan!"

Tần Đình khẽ gật đầu, ra hiệu không cần đa lễ.

Mà Nhiếp U, Liễu Nguyên Hạo, Liễu trưởng lão nghe được tin tức cũng chạy đến, bái kiến Tần Đình.

Tần Đình dò xét ba người, phát hiện ba năm không gặp, tu vi ba người này cũng tiến bộ không ít.

Đặc biệt là Liễu Nguyên Hạo, bây giờ đã là Thần Cảnh đỉnh phong, tu vi cực kì thâm hậu, nhìn qua có vẻ đã đạp nửa chân vào cảnh giới Thần Cung.

Tần Đình âm thầm gật đầu, Liễu Nguyên Hạo không hổ là khí vận chi tử, thân phụ Viêm Vân Linh Thể.

Tu vi tiến bộ bực này đã đủ để sánh với những thiên kiêu đỉnh cấp!

Trong lòng Liễu Nguyên Hạo cũng cực kì cảm kích vị công tử đã giúp mình báo đại thù này, từ khi hắn quy thuận công tử, công tử không chỉ ban cho hắn tâm pháp Hư Thần cấp - Tam Thiên Đạo Viêm Kinh.

Mà hắn ở lại Vân Ninh Đảo, có không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo cung cấp cho hắn tu luyện, cho nên tu vi của hắn một ngày tiến ngàn dặm, tiến độ cực nhanh.

Ân tình lớn như thế, chẳng khác gì phụ mẫu tái sinh của hắn.

Huống chi hắn chưa từng lập công đã có được đãi ngộ như vậy, trong lòng hắn có chút bất an.

Tần Đình thấy Liễu Nguyên Hạo, bỗng nhiên trong lòng hơi động. Liễu Nguyên Hạo chính là người Trung Châu, xuất thân thế gia đại tộc, đương nhiên là biết rõ rất nhiều bí mật của Trung Châu người ngoài không biết.

Nói không chừng, thời cơ để tạo nên hạo kiếp tại Trung Châu nằm trong số những bí mật này,

Tần Đình bỗng nhiên lên tiếng nói: "Liễu Nguyên Hạo, ngươi đi theo ta."

Liễu Nguyên Hạo kinh ngạc, không ngờ công tử lại gọi hắn, hắn vội vàng đáp lời rồi theo Tần Đình tiến vào đại điện.

Hắn thầm suy đoán, chẳng lẽ công tử có chuyện gì muốn giao cho ta đi làm ư?

Nghĩ vậy, Liễu Nguyên Hạo âm thầm thề, nhất định phải làm tốt chuyện công tử phân phó!

Đến bên trong đại điện, Liễu Nguyên Hạo không kịp chờ đợi đã hỏi: "Công tử muốn giao chuyện gì cho ta sao? Xin công tử hãy phân phó, Nguyên Hạo chắc chắn sẽ hoàn thành tốt việc này!"

Nhìn vẻ mặt kiên nghị của Liễu Nguyên Hạo, Tần Đình không khỏi hơi yên lặng.

Hắn không chỉ cướp đoạt toàn bộ giá trị khí vận của người này, còn hủy diệt Ngô thị nhất tộc được hắn ta coi là gia viên, không ngờ hôm nay người này lại cảm kích trung thành như thế với mình, đúng là tạo hóa trêu người.

Tần Đình mỉm cười, nói khẽ: "Không có chuyện gì cả, chỉ là muốn hỏi ngươi một vài chuyện."

Khuôn mặt Liễu Nguyên Hạo nghiêm lại, trầm giọng nói: "Công tử xin cứ hỏi, thuộc hạ nhất định sẽ biết gì nói nấy!"

Tần Đình thản nhiên nói: "Ta đến Trung Châu không lâu, không biết nhiều về những chuyện ở Trung Châu, ngươi sinh ra tại Trung Châu, lại xuất thân thế gia đại tộc, hẳn nên biết rõ một vài bí mật Trung Châu, đúng chứ?"

Mặc dù Liễu Nguyên Hạo nghi hoặc, không biết vì sao công tử lại cảm thấy hứng thú với bí mật Trung Châu, nhưng cũng không để ở trong lòng, chỉ nghĩ là công tử hiếu kì.

Liễu Nguyên Hạo ngẫm nghĩ, nói: "Khi ta còn bé đã từng xem không ít hồ sơ trong mật thất của Chúc thị nhất tộc, không biết công tử muốn nghe bí mật về phương diện nào?"

Tần Đình nói: "Trung Châu chính là trung tâm thiên hạ, thế cục bình tĩnh đã lâu, ta muốn biết Trung Châu đã từng bị chuyện gì rung chuyển hay chưa?"

Liễu Nguyên Hạo cẩn thận suy tư một phen, gật đầu nói: "Đúng là Trung Châu bình tĩnh đã lâu, tuy cũng có mâu thuẫn tranh chấp giữa các quốc gia và thế lực, mà chiến tranh quét sạch toàn bộ Trung Châu lại không có."

"Nhưng một vạn năm trước, Trung Châu cũng từng có một trận hạo kiếp!"

"Hả?" Tần Đình nhíu mày, rất hứng thú, mỉm cười nói: "Nói nghe một chút."

Liễu Nguyên Hạo trầm giọng nói: " Hồ sơ trong mật thất của Chúc thị nhất tộc có ghi lại, một vạn năm trước, Trung Châu đã từng xuất hiện một vị đại ma đầu, hắn nói là muốn chấn hưng ma đạo, cùng chia thiên hạ với Huyền Đạo!"

"Tràng hạo kiếp kia quét sạch toàn bộ Trung Châu, vị đại ma đầu kia danh xưng Tà Thần, tu vi thông thiên triệt địa, là cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, cường giả mạnh mẽ gần thần linh!"

"Có Tà Thần dẫn đầu, vô số tu sĩ ma đạo hội tụ dưới trướng Tà Thần, không biết bao nhiêu tông môn hoàng triều đã bị ma đạo huyết tẩy! Không đến trăm năm, nửa Trung Châu đã bị ma đạo chiếm lĩnh!"

0.16326 sec| 2402.109 kb