Huyền Ngọc Đạo Tôn nhìn thấy thần sắc Tần Đình liền biết rõ trong lòng của hắn đang suy nghĩ cái gì, lắc đầu nói: "Sự tồn tại của gông xiềng thiên địa được ta phát hiện khi bước cuối cùng thành thần của ta bị thất bại, đương kim trên đời, chỉ sợ không có người nào biết rõ sự tồn tại của nó!"

Tần Đình khẽ gật đầu, bỗng nhiên nhíu mày hỏi: "Tiền bối, có phải nếu sau khi linh khí trên thiên địa được khôi phục, thì gông xiềng thiên địa sẽ không tồn tại nữa?"

Huyền Ngọc Đạo Tôn gật đầu nói: "Đương nhiên là vậy, gông xiềng thiên địa tồn tại chỉ là vì bảo hộ thế giới này bị hủy hoại."

"Nếu linh khí thiên địa khôi phục lại, có thể chèo chống Thần Linh phi thăng, hạn chế thiên địa sẽ tự nhiên tiêu tan."

Trong mắt Tần Đình lóe lên vẻ khác lạ, trên mặt hiện lên một tia cười quỷ dị.

Tần Đình mỉm cười lắc đầu, bỗng nhiên lên tiếng cười nói: "Tiền bối, ngươi thật sự là quá mục nát!"

Mặc dù lời nói này có chút đại nghịch bất đạo, nhưng Huyền Ngọc Đạo Tôn lại không chút tức giận nào.

Lão chỉ thản nhiên nói: "Ồ? Ý ngươi là sao?"

Tần Đình mỉm cười nói: "Gông xiềng thiên địa chỉ là bởi vì linh khí trong thiên địa không đủ để chèo chống tu sĩ phi thăng thành Thần Linh mới tồn tại, chỉ cần linh khí thiên địa khôi phục, đương nhiên là sẽ biến mất!"

"Tiền bối cũng đã nói, sau khi tu sĩ tử vong, thân tử đạo tiêu, pháp lực sẽ hóa thành linh khí, một lần nữa trở về thiên địa!

"Chỉ cần có một lượng lớn tu sĩ tử vong, linh khí tự nhiên sẽ khôi phục, có thể chèo chống Thần Linh phi thăng!"

Huyền Ngọc Đạo Tôn nhìn chằm chằm Tần Đình một chút, trầm giọng nói: "Tu sĩ tuổi thọ cực kì kéo dài, không có khả năng xuất hiện tràng cảnh nhiều tu sĩ cùng tử vong."

"Có khả năng!" Tần Đình đánh gãy lời nói của Huyền Ngọc Đạo Tôn, tinh thần phấn chấn "Chiến tranh! Nếu các tu sĩ chiến đấu với nhau thì sẽ dẫn đến rất nhiều tu sĩ tử vong, từ đó linh khí tự nhiên sẽ trở về thiên địa!"

Huyền Ngọc Đạo Tôn hừ lạnh nói: "Thế cục ngày nay tuy không được tính là an ổn, nhưng cũng không phải là loạn thế."

"Vậy ta sẽ chế tạo một loạn thế!"

Lời nói Tần Đình chắc như đinh đóng cột: "Sử dụng vài thủ đoạn khiến các môn phái chiến đấu với nhau, hai thánh địa chiến tranh không đủ! Thì buộc hai đại lục chiến tranh!"

"Loạn thế, vô số thế lực môn phái chém giết nhau, tất nhiên sẽ có vô số tu sĩ chiến tử!"

"Như vậy, vô số linh khí sẽ trở về thiên địa, sẽ có thể chèo chống phi thăng thành Thần Linh, tới lúc đó, thiên địa hạn chế tự nhiên sẽ tiêu tán!"

Tần Đình cười nhạt một tiếng, nói khẽ:"Như vậy, ta liền có thể đi lên thượng giới, tu thành Thần Linh."

"Tiền bối, ngươi nói có đúng hay không?"

Sắc mặt Huyền Ngọc Đạo Tôn tái xanh, cực kỳ khó coi!

Lão cao giọng phẫn nộ quát: "Vậy ngươi cũng biết rõ, nếu một ngày loạn thế mở ra, vô số sinh linh trên thế giới sẽ vì ngươi mà chết?"

"Ngươi cũng biết rõ, không chỉ là tu sĩ, còn có vô số phàm nhân sẽ chết! Bọn họ có lão nhân, có phụ nữ, trẻ em, còn có đứa bé chưa ra đời, đều sẽ bởi vì ngươi mà chết!"

Tần Đình nhíu mày, không thể hiểu được vì sao Huyền Ngọc Đạo Tôn lại phẫn nộ, thản nhiên nói: "Vì sao tiền bối lại tức giận như thế? Phàm nhân cũng chỉ là sâu kiến mà thôi, sinh mệnh cũng chỉ trên dưới trăm năm, đáng giá để tiền bối coi trọng bọn họ như vậy sao?"

"Trên con đường thành thần, bọn họ tính là cái gì? Có thể làm bàn đạp cho ta thành thần là vinh hạnh của bọn họ."

Tần Đình mỉm cười, nói khẽ: "Nếu ta thành thần, ta sẽ tái tạo thiên địa, tái tạo thiên đạo, hủy bỏ thiên địa hạn chế, tương lai thế giới này cũng sẽ có tu sĩ khác phi thăng thành Thần Linh."

"Có chúng thần phù hộ, những người bởi vì loạn thế mà chết, sẽ được đền bù nghìn lần vạn lần."

Huyền Ngọc Đạo Tôn lạnh lùng nói: "Đó là người, là sinh mạng, không phải số lượng!"

Tần Đình mỉm cười, nói: "Trong mắt ta, họ chỉ là số lượng mà thôi."

"Ngươi!" Huyền Ngọc Đạo Tôn giận dữ!

Trong lòng hối hận, tự mình lại nói việc thiên địa hạn chế cho người này. Tương lai người này chắc chắn sẽ đem thế giới này biến thành một luyện ngục! Rung chuyển hết thảy căn nguyên! Chỉ hận bây giờ hắn chỉ là một đạo thần niệm, không có pháp lực, không cách nào xuất thủ.

Nếu không, tất sẽ vì ức vạn sinh linh thiên hạ tru sát người này!

Tần Đình nhìn thấy trong mắt Huyền Ngọc Đạo Tôn hiện lên sát cơ, cười nhạt một tiếng, không thèm để ý chút nào.

Huyền Ngọc Đạo Tôn đã sớm tọa hóa nhiều năm, hắn hôm nay chỉ là một đạo thần niệm mà thôi.

Không có mảy may một chút pháp lực nào, không cách nào ra tay với mình.

Trong mắt Tần Đình lóe lên lãnh sắc, cười nói: "Đa tạ tiền bối đã giúp ta giải hoặc, tiền bối đã tọa hóa nhiều năm, vẫn nên nghỉ ngơi đi."

Vung tay lên một cái, một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, chém toà đài sen kia thành hai nửa!

Căn nguyên thần niệm hóa thân của Huyền Ngọc Đạo Tôn chính là toà đài sen đó, bây giờ đài sen bị hủy, thần niệm hóa thân trong nháy mắt sụp đổ, biến mất không thấy gì nữa.

Cao thủ tuyệt thế cảnh giới Hóa thần đỉnh phong, bước vào chặng đường cuối cùng thành thần, Huyền Ngọc Đạo Tôn, rốt cuộc hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

0.05177 sec| 2410.195 kb