Thánh địa Trung Châu, ngoại trừ Lâm Lang Tiên Cảnh xưa nay không hỏi thế sự, hiện giờ có Ngọc Tiêu Cung cầm đầu, Thiên Phủ, Bạch Ngọc Kinh, Đan Hà Cung và Kim Cương Tông đều phái cao thủ điều tra việc Khang gia, Đông gia bị diệt.
Mà bầu không khí toàn bộ Trung Châu cũng trở nên cực kì nghiêm túc, không ít môn phái đều ước thúc đệ tử nhà mình, không cho phép rời núi, phải thành thật ở trong tông môn.
Mà những thiên kiêu nơi khác đang ở Trung Châu cũng đều cảm nhận được Trung Châu đang hỗn loạn.
Sau khi nghe ngóng biết được tràng hạo kiếp một vạn năm trước kia.
Chuyện này đã làm những thiên kiêu phải chấn kinh, không ngờ Trung Châu xưa nay bình tĩnh tường hòa, thế mà lại có chuyện cũ như vậy.
Hơn nữa đến nay vẫn còn uy hiếp!
Gần một nửa thiên kiêu rời đi để tránh gặp phải tai bay vạ gió.
Nhưng vẫn có không ít thiên kiêu ở lại Trung Châu, đây là một trận hạo kiếp, cũng là một cơ hội, một cơ hội để có thể tôi luyện chính mình!
Loạn thế xuất anh hùng!
Mà trong tình huống toàn bộ Trung Châu chấn động không ngừng, kẻ cầm đầu hết thảy, Tần Đình lại đang an nhàn ở trong một biệt viện trên Vân Ninh Đảo.
Tần Quảng Điền đang đứng trước mặt hắn.
Tần Quảng Điền cung kính nói: "Công tử, tất cả đại thánh địa Trung Châu đều phái cao thủ để điều tra chuyện Khang gia, Đông gia bị diệt."
Tần Đình thản nhiên nói: "Làm xong chuyện kia chưa?"
Tần Quảng Điền cung kính nói: "Công tử, tất cả đã được chuẩn bị thỏa đáng, bên trong hư không tại Khang gia, Đông gia, ta đã phóng ra một chút khí tức nội đan Yêu tộc, người ngoài sẽ không phân biệt được."
Tần Đình hài lòng gật đầu, ra hiệu Tần Quảng Điền lui ra.
Tần Quảng Điền cung kính thi lễ, lui xuống.
Vẻ mặt Tần Đình thản nhiên, trong mắt lộ ra ý cười quỷ dị.
Lúc ấy hắn tiêu diệt hai nhà Khang Đông, đã mệnh lệnh cho Tần Quảng Điền để lại trong hư không một chút dư vận thần thông ẩn giấu một chút khí tức nội đan Yêu tộc.
Những yêu khí này rất khó phát hiện, lại ẩn giấu trong hư không.
Nhưng Tần Đình tin tưởng, những trưởng lão các thánh địa kia sẽ phát hiện ra.
Trung Châu, càng loạn càng tốt!
Trung Châu, Đông gia.
Bây giờ Đông gia đã trở thành một vùng phế tích, mà phía trên phế tích có mấy chục người đang tìm kiếm khắp mơi.
Đó là cường giả được các đại thánh địa phái tới để tìm kiếm dấu vết để lại!
Trong đó, một lão giả già nua đang đứng chắp tay, vẻ mặt nghiêm túc, mà có vẻ đám người này cũng do lão cầm đầu.
Đó chính là đại trưởng lão họ Tôn của Ngọc Tiêu Cung, siêu cấp cường giả cảnh giới Hư Thần đỉnh phong!
Tôn trưởng lão là người có tu vi mạnh nhất ở đây, tư lịch cao nhất, cho nên tất cả cường giả các đại thánh địa đều nghe theo lão.
Tôn trưởng lão nhìn đại trận hộ tộc của Đông gia đã bị đánh nát, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Từ những gì còn lại của đại trận hộ tộc, đại trận của Đông gia bị một chiêu phá vỡ.
Chỉ dùng một chiêu!
Mà đây là trận pháp thế gia, đại trận hộ tộc cực kì cường đại huyền diệu, không thua gì đại trận hộ tông của các thế lực thánh địa.
Chỉ dùng một chiêu đã phá vỡ đại trận. . .
Tôn trưởng lão tự hỏi, cảm thấy mình cũng không thể nào làm được việc này.
Chẳng lẽ là đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh gây nên?
Thế nhưng ở Trung Châu, đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh chỉ có vài người, rốt cuộc đó là người nào?
Tôn trưởng lão khép hờ hai mắt, thả ra thần niệm, cẩn thận cảm thụ khí tức đạo pháp thần thông lưu lại bên trong hư không.
Những khí tức lưu lại này chính kinh đại đạo, đại khai đại hợp, không hề có khí tức ma đạo.
Chẳng lẽ. . . Thật sự là do Huyền Tu gây ra sao?
Thế nhưng, vì sao Huyền Tu lại muốn làm ra chuyện này?
Một vị trưởng lão Bạch Ngọc Kinh cũng cau mày nói: "Từ khí tức lưu lại, có khả năng là Huyền Tu."
Đám người đều gật đầu, bọn hắn cũng có kết luận như thế.
Một vị Phật Đà Kim Cương Tông chau mày, trầm giọng nói: "Ta vẫn cảm thấy có gì đó không đúng."
Đám người đồng loạt nhìn về phái vị Phật Đà kia, không hiểu rõ lời ấy.
Phật Đà trầm giọng nói: "Tâm pháp của Kim Cương Tông cực kì mẫn cảm với khí tức Yêu tộc, có vẻ Yêu tộc đã từng ở đây.”
Yêu tộc! !
Đám người biến sắc, Yêu tộc là một chủng tộc lớn, có nhiều cao thủ, trong đó có cả Yêu Tổ Hóa Thần Cảnh tọa trấn.
Mà xưa nay Yêu tộc đối lập với Nhân tộc, tuy không có đại quy mô chiến tranh.
Nhưng song phương vẫn thường chém giết lẫn nhau, quan hệ vô cùng gay gắt.
Vẻ mặt Tôn trưởng lão cũng thay đổi, nếu như thật sự là do Yêu tộc gây nên, vậy mọi thứ đã trở nên hợp lí!
Sau khi Yêu tộc tu hành đến cảnh giới nhất định sẽ có thể hóa thành hình người, cũng có thể tu luyện thần thông tâm pháp của nhân tộc.
Thậm chí không ít Yêu tộc sau khi hóa thành hình người đều ẩn giấu thân phận thật sự, đến Trung Châu lịch luyện.
Đối với chuyện này, các đại thánh địa Trung Châu đều là thái độ mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
Tôn trưởng lão nhắm hai mắt lại, bỗng nhiên vung tay lên một cái, hư không dao động, lộ ra vô số khe hở.
Mà trong những cái khe này truyền đến một tia yêu khí.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo