Tà Bồ Tát lấy Hàng Ma xử ra nghênh chiến, uy lực của luồng kiếm khí đầu tiên thì nó còn có thể dễ dàng tiếp được, nhưng theo sau đó là vô số luồng kiếm khí dung hợp với luồng kiếm khí đầu tiên, Hàng Ma xử vậy mà bị chém cho nứt ra, suýt chút nữa đã bị chém đứt!
Cùng lúc đó, Sa bà bà dậm chân xuống đất, mặt đất như cát đen sôi trào, nhấn chìm thân thể Tà Bồ Tát trong cát đen, khiến nó không thể mượn lực.
Ngay sau đó, bát quái Thiên Địa Thủy Hỏa Trạch Sơn Phong Lôi gào thét bay lên, núi lớn ép xuống, sấm sét như mưa, thủy hỏa giao hòa, nhấn chìm Tà Bồ Tát!
Tà Bồ Tát phát động Đãng Hồn linh chống đỡ công kích của Sa bà bà, đồng thời ném gạch vàng lên, hóa thành núi vàng ép xuống Sa bà bà.
Mắt thấy sắp thành công, đột nhiên một luồng kiếm quang bay tới, đánh bay gạch vàng.
Trường kiếm bên hông Tiêu Vương Tôn rời vỏ bay ra, đánh bay gạch vàng xong lập tức đổi hướng, đâm thẳng vào mắt Tà Bồ Tát!
Tà Bồ Tát định giương oai tám bảo vật, nhưng hễ uy lực bảo vật sắp bộc phát thì Bá Lao kiếm của Tiêu Vương Tôn lại đâm trúng chỗ hiểm, khiến luồng sức mạnh cuồng bạo trong người nó tiêu tán sáu bảy phần. Lục Âm Ngọc Luân đẩy Nhật Nguyệt nhị châu va vào người Tà Bồ Tát, mảnh sứ Thanh Hoa vỡ vụn bay tứ tung!
Phía bên kia, kiếm khí đỏ rực của Kim Hồng Anh chém đứt Hàng Ma xử, bổ vào vai Tà Bồ Tát, chặt đứt một cánh tay!
Sa bà bà liên tục biến đổi các loại quẻ tượng, liên tiếp oanh kích Tà Bồ Tát.
Cùng lúc ấy, hai thanh kiếm Tế Yêu và Bá Lao, đâm thủng từng con mắt của Tà Bồ Tát!
“Thành công rồi!”
Mọi người mừng rỡ, chỉ thấy thân hình khổng lồ của Tà Bồ Tát bỗng khựng lại, đứng im tại chỗ.
Tiếp theo, chỉ nghe một tiếng ầm vang, Tà Bồ Tát vỡ tan như đồ sứ, vô số mảnh vỡ rơi xuống đất loảng xoảng.
Lý Kim Đấu cười ha hả: “Được, được lắm! Quả không hổ là hiền tôn của ta, chủ ý thật hay! Đúng là đã giết được tên yêu nghiệt này!”
Sa bà bà cũng thở phào, mỉm cười: “Phải cảm tạ Tiểu Thập đã giải được phù văn trên người nó.”
Kim Hồng Anh cũng thở phào, chiêu kiếm vừa rồi gần như rút cạn pháp lực của nàng.
Tiêu Vương Tôn khẽ cau mày, chưa vội thu hồi Tế Yêu và Bá Lao, hai thanh kiếm vẫn lơ lửng trên đống mảnh sứ.
Tuy kế hoạch của Trần Thực và Lý Thiên Thanh rất chu toàn, nắm rõ đường đi của các luồng sức mạnh trong người Tà Bồ Tát, giúp bọn họ phá được thân thể nó, nhưng dễ dàng như vậy khiến hắn luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
“Hơn nữa, Ma vực vẫn chưa tan biến.”
Hắn vô cùng cảnh giác.
Bỗng nhiên, mảnh sứ loảng xoảng vang lên, từ trong đó truyền đến một giọng nói chói tai, vừa giống tiếng người vừa giống tiếng chim hót.
“Đau quá, các ngươi đánh ta đau quá!”
Sắc mặt Tiêu Vương Tôn biến đổi, Tế Yêu và Bá Lao lập tức đâm về phía đống mảnh sứ!
Bỗng nhiên, hai thanh kiếm khựng lại, Tế Yêu bị một bàn tay đầy máu nắm lấy, còn Bá Lao bị hai ngón tay dính đầy máu kẹp chặt!
Tiêu Vương Tôn lập tức cảm nhận được tiếng gào thét của Tế Yêu và Bá Lao, một luồng sức mạnh tà ác đang xâm nhập hai thanh kiếm, linh tính của chúng đang bị mài mòn!
“Ầm!”
Từ trong đống mảnh sứ, một bóng người đầy máu chậm rãi đứng lên, thấp hơn Tà Bồ Tát rất nhiều, nhưng cũng cao đến một trượng rưỡi, trông như một bản sao thu nhỏ của Tà Bồ Tát.
Nhưng nó lại là một sinh vật bằng máu thịt, chẳng qua không có da.
Vỏ ngoài của Tà Bồ Tát chính là lớp da của nó.
Giờ Tà Bồ Tát bị phá vỡ, coi như nó bị lột da!
Một luồng ý thức vô hình không biết từ đâu xuất hiện, chui vào đầu Tiêu Vương Tôn, Kim Hồng Anh, ăn mòn tinh thần bọn họ, khiến thế giới trong mắt họ biến đổi, trời đất xoay chuyển vặn vẹo, núi non bị kéo dài ra như sợi mì, rung lắc không ngừng.
“Đầu đội thất tinh, pháp ứng thiên đấu. Ti Mệnh giữ tuổi ta, Ti Lục hộ mạng ta!”
Sa bà bà một tay nâng đèn, sải bước tiến lên, thi triển cương bộ, khí tức tăng vọt, tóc trắng bay múa.
“Đan thư chín điều, trừ mọi tai ương. Bạch Tố làm phù, hung họa tiêu trừ. Vũ trị thủy lợi, Xi Vưu lui binh!”
Bà bấm kiếm quyết, điểm một ngón tay.
“Cấp cấp như luật lệnh! Đốt ——”
Thân thể đầy máu của Tà Bồ Tát hơi rung lên, Tiêu Vương Tôn, Kim Hồng Anh và Lý Kim Đấu bừng tỉnh khỏi ảo giác, Tế Yêu và Bá Lao nhân cơ hội bay ra, nhưng nguyên khí của hai thanh thần binh này đã hao tổn rất nhiều.
Tà Bồ Tát mình đầy máu me đột nhiên mở mắt, nhìn về phía Sa bà bà, Sa bà bà như bị trọng thương, kêu lên đau đớn, khóe miệng trào máu.
Lòng bà lạnh toát.
Tà Bồ Tát không có vỏ ngoài, vậy mà còn mạnh hơn trước!
Đột nhiên, tám cánh tay của Tà Bồ Tát điên cuồng cào cấu lên người, xé xuống từng mảng thịt, đau đớn tột cùng.
Từ trong máu thịt nó mọc ra từng mảnh sứ, giống như làn da của nó, cho dù Tà Bồ Tát đau đến mức không ngừng gãi, nhưng chẳng mấy chốc một lớp da bằng sứ Thanh Hoa đã mọc ra.
“Vì sao ta vẫn không thoát ra được? Vì sao ta vẫn không thoát khỏi trói buộc của ngươi!”
Tà Bồ Tát gào lên, sau đó hung tợn nhìn bốn người: “Các ngươi phá hỏng quá trình lột xác thăng hoa của ta, khiến ta vẫn bị nhốt trong lồng giam, hôm nay tất cả các ngươi đều phải trở thành chất dinh dưỡng cho ta!”
Từ xa, trên Huyền Sơn, đại xà Huyền Sơn chứng kiến cảnh tượng này, thở dài: “Cuối cùng bọn họ vẫn thất bại.”
“Đạo huynh, ta đi đây.” Trần Dần chắp tay với đại xà.
Linh thể của Huyền Sơn chắp tay đáp lễ, tiễn hắn đi về phía Tà Bồ Tát.
Nhưng giữa trời đất vang lên một giọng nói già nua.
“Thiên địa huyền tông, vạn khí chi căn. Quảng tu ức kiếp, chứng ngô thần thông. Tam giới nội ngoại, duy ngã độc tôn!”
Bóng người đang rời đi càng lúc càng cao lớn, dường như có thiên địa chi khí hộ thể, trải qua ức kiếp tu hành, chứng được thần thông.
“Thể có kim quang, che lấp thân ta. Nhìn không thấy, nghe không lọt. Bao la thiên địa, nuôi dưỡng muôn loài. Nhận được vạn biến, thân có quang minh!”
Hắn có kim quang hộ thể, toàn thân tỏa sáng rực rỡ, soi sáng cả Ma vực.
“Tam giới thị vệ, Ngũ Đế hầu hạ. Vạn thần triều bái, sai khiến lôi đình. Quỷ yêu diệt vong, tinh quái biến mất. Trong có phích lịch, lôi thần ẩn danh. Động tuệ sáng tỏ, ngũ nhạc bừng bừng!”
“Kim quang mau hiện, bảo hộ thân ta!”
Trong kim quang, vô số phù văn hiện lên, loáng thoáng trong đó dường như có ngàn vạn thần linh của Hoa Hạ mang theo hào quang rực rỡ, như mây trôi về phía vùng đất đầy Ma khí kia.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo