“Ngươi căn bản cũng không biết, người thức tỉnh Huyết mạch Chuyên Húc, thời điểm đột phá tới Thai Thuế cảnh, rốt cục có bao nhiêu khủng bố!”

Ánh mắt Triệu Kỵ có chút chăm chú: “Nhất phẩm linh thai, đối với người khác cao không thể với tới, là tượng trưng cho tiềm lực khủng bố. Nhưng đối với người thức tỉnh huyết mạch Chuyên Húc mà nói, nhất phẩm linh thai bất quá chỉ là đá kê chân ngưng kết đế thai Chuyên Húc mà thôi.

“Làm sao phụ vương biết?”

Doanh Vô Kỵ thật sự có chút khó hiểu, thức tỉnh Huyết mạch viễn cổ tuy rằng ít, nhưng không phải không tồn tại khủng bố như vậy.

Hơn nữa lần trước Thức tỉnh huyết mạch Chuyên Húc đã là thời Thương Chu đại chiến.

Cha vợ mình dựa vào cái gì khẳng định Huyết mạch Chuyên Húc cường hãn đến mức độ này?

“Dĩ nhiên là ta biết!”

Triệu Kỵ cười cười, tay phải vừa lật, liền có một hạt châu màu đỏ lơ lửng lên.

Dưới ánh đèn trong điện, phát ra ánh sáng đỏ tươi chói mắt.

Mà âm thanh của ông ta, cũng trở nên tràn ngập mê hoặc: “Đây là huyết đế của Chuyên Húc, mặc dù chỉ có một giọt, nhưng đối với hậu duệ Chuyên Húc, lại hơn tất cả thiên tài địa bảo. Nếu nhẫn tâm, lại thêm vào thuật Nhiên huyết, thai thoái cảnh về sau có thể vô hạn tiếp cận đế thai Chuyên Húc. Ngươi… Muốn không?”

Doanh Vô Kỵ: “.....”.

Ha ha ha…..”.

Hắn rất rõ ràng, nhất là Đế Vương gia vốn vô tình, một khi mình gặp tình cảnh không tốt có ý nghĩ liền trực tiếp chạy trốn, Triệu Kỵ nhất định sẽ vứt đi cái ý nghĩ của mình một khi tình hình phát sinh theo chiều hướng xấu.

Điều cần cân nhắc, đơn giản chính là mức độ ràng buộc lợi ích, trong đó bao gồm quyền thế, tài chính cùng với… tình cảm không biết có tồn tại hay không.

Ha ha ha!

Viên đạn bọc đường này, tôi tuyệt đối sẽ không…..”.

Cái viên đạn bọc đường này con mẹ nó cũng quá thơm!

.......................

Đế huyết Chuyên Húc!

Doanh Vô Kỵ cũng không xác định Triệu Kỵ có phải đang hù dọa mình hay không, nhưng hắn cách thật xa, có thể cảm nhận được sinh mệnh lực của giọt đế huyết Chuyên Húc kia, sâu trong nội tâm thậm chí sinh ra một tia tâm tình khát vọng.

Mong muốn này, như thể như trở thành một sinh mệnh cao cấp hơn.

Mẹ nó chứ!

Doanh Vô Kỵ nuốt một ngụm nước miếng, cảm giác thứ đồ chơi này hấp dẫn, giống như gặp được hồ nước trong sa mạc.

Hắn dời mắt đi, miễn cưỡng kéo ra một nụ cười: “Phụ vương, Đế huyết Chuyên Húc này, chắc là trong kho của Đại Lê chúng ta, cũng không có mấy giọt chứ?”

“Đây là giọt cuối cùng!”

Triệu Kỵ cũng không có ý tứ nửa điểm che dấu.

Doanh Vô Kỵ vốn nói thầm trong lòng, hiện tại lại càng không dám tùy tiện cầm: “Vậy phụ vương cảm thấy…..con xứng sao? Loại đồ tốt này, hẳn là để lại cho Thái tử Ninh mới đúng.

“Ninh nhi đã dùng qua, chỉ cần cho con bé thời gian, tu vi của nó nhất định sẽ hơn ta.

Triệu Kỵ không trả lời vấn đề có xứng hay không, mà hỏi một vấn đề khác: “Ngươi không muốn hỏi một chút, Đế huyết Chuyên Húc này từ đâu tới sao?”

“Từ đâu tới?”

Doanh Vô Kỵ đương nhiên tò mò, Đế huyết Chuyên Húc này không thể nghi ngờ là thần vật đứng đầu, nhưng hùng chủ trong lịch sử Lê quốc cũng không ít, không có đạo lý lưu lại đến bây giờ.

Triệu Kỵ vẫn không trả lời, lại hỏi một vấn đề mới: “Ngươi cho rằng huyết mạch là cái gì?”

“Huyết mạch chính là huyết mạch, vương hầu tướng quân tổ tiên truyền lại cho hậu thế.”

Trong khái niệm Doanh Vô Kỵ, huyết mạch chính là thứ giống như gien.

Triệu Kỵ lại lắc đầu: “Vậy ta hỏi lại ngươi, lấy ví dụ như truyền thừa trong bộ tộc, các tông phân thành gia và thị, theo lý mà nói truyền thừa cùng một tổ tiên thì nồng độ huyết mạch hẳn cũng không chênh lệch nhiều. Nhưng hiện tại ngươi xem thập tứ Thị họ Doanh, hơn nhị thập Thị họ Mễ, mỗi người đều là hậu duệ của Chuyên Húc, cũng chỉ có huyết mạch ba nhà vương thất Doanh, Triệu, Mễ cường hãn nhất, ngươi nói đây là vì sao?”

“Cái này…”

Doanh Vô Kỵ trầm tư một lát, thăm dò hỏi: “Cho nên nói, cái gọi là huyết mạch, kỳ thật là ban tặng địa vị?”

Triệu Kỵ không có gật đầu, cũng không có lắc đầu: “Đồn đãi bộ lạc thời thượng cổ, trong tộc quần cũng không phân chia tôn ti một cách nghiêm ngặt, người trong tộc chỉ là phân công khác nhau, có săn bắn có thu thập, mặc dù là tộc trưởng, cũng là hiền giả mà tộc nhân đề cử ra.”

Nhưng càng về sau, có người bỗng nhiên phát hiện, khi cùng một nhà liên tiếp ba đời xuất hiện tộc trưởng, sức sản xuất của đời sau lại tăng thêm nhiều, đời sau không có tộc trưởng nhưng ưu thế về huyết mạch liền dần suy thoái sau 3 đời. Từ tộc trưởng đến cộng chủ thiên hạ, sẽ sinh ra cái gọi là huyết mạch đế vương, con cháu đời sau đều có tỷ lệ thức tỉnh.

Ban đầu Tiểu gia tộc được phân đất phong đi ra ngoài, vẫn có ưu thế về huyết mạch, nhưng sau ba đời tất sẽ suy thoái ở một mức độ nhất định, mức độ suy sụp tùy thuộc vào địa vị. Nếu có một ngày quật khởi, huyết mạch sẽ khôi phục”.

Họ Sở vốn đã suy sụp, nhưng từ khi được Chu thiên tử phong tước vị tử tước, Sở quốc dần dần lớn mạnh, hiện giờ huyết mạch đã không thua Doanh Triệu.

Mà tổ tiên hai nhà Doanh Triệu, chính là con trưởng và con thứ Phỉ Liêm, huyết mạch vốn đã suy thoái, sau đó tổ phụ Triệu thị bởi vì được thiên tử thưởng thức, phong đến Triệu thành, tổ tiên các ngươi liền nương tựa tới đây, dung nhập Triệu thị khôi phục huyết mạch.

Về sau các ngươi mượn danh nghĩa nuôi ngựa đi ra ngoài, nếu Càn không được thành lập thì huyết mạch nhất định nhanh chóng suy sụp, cũng may Càn quốc các ngươi được thành lập, còn lớn mạnh lên, hiện giờ cường độ huyết mạch đã không thua Triệu thị chúng ta.

Chỉ tiếc, Doanh Triệu cho dù mạnh hơn nữa, cũng chỉ là chư hầu, muốn tái hiện huyết mạch Chuyên Húc, thật sự quá mức khó khăn.

Ngược lại so với những huyết mạch viễn cổ khác, tổ tiên chúng vốn không mạnh, cho nên thỉnh thoảng gặp may mắn, cũng có thể xuất hiện mấy người.

“Thì ra là thế!”

0.55509 sec| 2410.742 kb