Người dịch: PrimeK Tohabong

Hạng Đỉnh nhất thời vẻ mặt nghiêm túc, Lê Ốc Bá là cánh tay của Lê Vương đời trước, cho nên phủ Bá tước có thể xây ở bên cạnh vương cung.

Lê Ốc Bá lúc qua đời không có hậu duệ lưu lại, nhưng phủ Bá tước vẫn trống không, về phần nguyên nhân… Trước mắt còn không có công thần, có thể xứng với phủ đệ tốt như vậy.

Nhưng bây giờ…

Hạng Đỉnh có chút kinh hãi: “Sẽ không phải là chuẩn bị cho Doanh Vô Kỵ chứ?”

Mễ Tinh Ly từ chối cho ý kiến: “Hiện giờ ở Lê quốc, công lao duy nhất có thể xứng với tòa phủ đệ này, chỉ có thể là biến pháp. Nhưng biến pháp vừa mới bắt đầu, chưa tính là lập công, ta thật sự nghĩ không ra, Lê vương sẽ lấy danh nghĩa gì đưa tòa phủ đệ này ra ngoài, ngoại trừ Phủ Phò mã!

Hạng Đỉnh hai mắt trừng lớn: “Ý của nữ công tử là, Doanh Vô Kỵ là người đưa ra biến pháp?”

Mễ Tinh Ly khẽ lắc đầu: “Ta không xác định, nhưng Lê vương chiếu cố hắn như thế, tuyệt đối không phải thái độ đối đãi với việc liên hôn, Doanh Vô Kỵ này, có thể thú vị hơn nhiều so với tưởng tượng của chúng ta.

Hạng Đỉnh bĩu môi: “Nếu là hắn đề ra biến pháp, Lê vương đưa ra điều kiện thái quá như vậy, lấy lại một ngàn chức quan không phải sẽ bị tôn thất kéo xuống bùn sao?

Tinh Ly: “...”

Mặc dù nhưng.

Những lời này bề ngoài hình như không có vấn đề gì.

Bởi vì nàng cũng nghĩ không ra, Lê vương rốt cục sẽ từ đâu lấy cái này một ngàn chức chức quan.

……

“Một ngàn chức quan?”

Học cung Đại Lê?

Ngụy Hoàn vốn đang nằm trên ghế nằm, nghe được tin tức trực tiếp ngồi dậy.

Sự kiện Bách gia này, trên danh nghĩa chỉ là trao đổi học thuật, không mang theo bất kỳ mục đích chính trị nào, cho nên ngoại trừ quân vương của nước tổ chức, bất kỳ quan viên nào cũng sẽ không ra mặt, trong đó tự nhiên bao gồm gia chủ hai nhà Ngụy Hàn.

Ngay từ đầu ông ta còn lo lắng, Triệu Kỵ có thể thừa dịp Yến tiệc thiết đãi chư tử lần này làm chút chuyện bất lợi đối với Ngụy Hàn hay không.

Nhưng bây giờ…

Tiểu lão nhi này, sẽ không phải bế quan đến mức đầu óc hỏng rồi chứ?

Học cung Đại Lê?

Đưa Giáng Thành trở thành Thánh địa Bách gia mới?

Ngụy Hoàn thật sự không ngờ sẽ có chuyện xây Học cung Đại Lê, bởi vì Học cung Đại Lê hoàn toàn là chuyện có làm thì cũng chả có ích lợi gì.

Nếu như Triệu Kỵ muốn xây, tôn thất dường như không có khả năng xuất tiền, bởi vì bồi dưỡng ra nhân tài xong thì họ cũng chạy tứ phía chưa kể có bài học nhãn tiền là Học cung Tắc Hạ. Tuy nhiên, điều ông ta vạn lần không nghĩ tới, Triệu Kỵ tự nhiên xưng muốn xuất ra một ngàn chức quan.

Ông ta lấy nó ở đâu?

Sẽ không phải là muốn lấy từ hai nhà Ngụy Hàn chứ?

Chỉ cần Triệu Kỵ không muốn Lê quốc lập tức nội loạn, ông ta cũng chỉ có thể thể lấy những chức quan đó từ bên tôn thất, nhưng nếu làm thế, tôn thất nhất định sẽ sinh ra bạo động.

Nhâm Triệu Kỵ uy vọng cao hơn nữa, cũng không có khả năng xuất ra nhiều như vậy, 500 đã là cực hạn.

Còn xây Học cung Đại Lê, đâu có thể đơn giản như ngươi xây nhà xí.

Ngụy Mãnh nhịn không được hỏi: “Cha, có cần liên lạc một chút Bình Lăng Quân cùng Hàn gia bên kia hay không?”

“Liên lạc với họ để làm gì?”

Ngụy Hoàn làm thế nào cũng không ngừng được cười đểu: “Những loại chuyện như thế này tự cười một mình là được, ba nhà tụ cùng một chỗ ngược lại không thể cười quá lớn tiếng. Ngươi đi liên hệ một chút những tiểu thế gia kia, để bọn họ chuẩn bị tâm lý thật tốt, đừng đến lúc đó đao của Triệu Kỵ đều kề ở trên cổ bọn họ, bọn họ còn không biết tìm ai cầu cứu!”

“Vâng!”

Ngụy Mãnh gật gật đầu, hắn cũng cảm giác lần này có chút khó hiểu.

Triệu Kỵ muốn lấy chức quan, khẳng định không dám xuống tay với Ngụy Hàn, cũng chỉ có thể đánh chủ ý đối với những tiểu gia tộc kia, nhưng những tiểu gia tộc này vốn chính là cầu sinh tồn trong kẽ hở, bị làm như vậy chính là đẩy bọn họ về phía Ngụy Hàn bên này.

……

Ngụy gia đang lo thế cục trước mắt quá ổn định, tìm không thấy cớ thôn tính tiểu gia tộc, đây không phải là cho cơ hội sao?

Ngụy Mãnh nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Cha! có cần ràng buộc bách tính Đất Ngụy chúng ta một chút hay không, Đất Triệu muốn biến pháp, nhất định sẽ nghĩ biện pháp hấp dẫn dân lưu lạc…”

“Không cần!”

Ngụy Hoàn nhíu mày, lắc đầu: “Ngày nay Đất Ngụy tăng cường lục soát thiết khí, chèn ép ruộng tư, điêu dân đã có chút không chịu nổi gánh nặng, nếu lại ràng buộc, ngược lại đem bọn họ bất mãn. Ta ngược lại muốn nhìn xem, Đất Triệu rốt cục có nhiều đất hoang cho bọn họ khai khẩn hay không?”.

“Cha nói đúng!”

Ngụy Mãnh cười ha ha, vỗ vỗ ngực, liền bước nhanh rời đi.

Chờ Ngụy Mãnh đi rồi, Ngụy Hoàn lại nằm trở lại trên ghế.

Vốn là ý sầu trên mặt, đã được nụ cười che kín, thậm chí bắt đầu ngâm nga lên khúc nhạc.

Nếu như sở liệu không sai, lão già Hàn Giả kia, hẳn là cũng giống như mình.

Nhưng Bình Lăng Quân…..”.

Hắn có thể cũng đang cao hứng, nhưng khẳng định là đầy bụng ghen tị, Triệu Kỵ rõ ràng đã sớm quyết định biến pháp, sớm đem Triệu Ninh giấu đi, rõ ràng chính là đang bảo vệ vị trí Thái tử của hắn.

Chỉ bất quá… Ngươi xác định giữ được sao?

Cầm chức quan trong tôn thất, là thật sự nghĩ mình có uy vọng quá cao ở trong tôn thất sao?

Lần này biến pháp, mình căn bản không cần có bất kỳ động tác gì, chờ Triệu thị tự mình loạn là được.

Cũng không biết tiểu tạp chủng Doanh Vô Kỵ kia nghĩ như thế nào.

Bất quá nhìn biểu hiện của hắn lúc trước, hẳn là có chút đầu óc.

Hiện tại hắn hẳn là đang nghĩ đường chạy trốn?

……

0.51464 sec| 2412.016 kb