Người dịch: PrimeK Tohabong

Lý Thải My có chút mê mẩn: “Nhớ rõ lúc nhỏ, Giáng Thành cũng từng tổ chức một lần Bách gia thịnh hội, lúc ấy tuy rằng nghe không hiểu những người kia đang tranh giành cái gì, nhưng Giáng Thành thật sự rất náo nhiệt!”

Nhìn dáng vẻ đau thương cất giấu trong đôi mắt nàng, Doanh Vô Kỵ nhịn không được có chút đau lòng.

Thiên tài thì sao?

Còn không phải bị nhốt trong thâm cung này, giống như tù nhân.

Cũng không biết Lê Vương vì cái gì ác tâm mà lại nhốt nàng như vậy.

Hắn nghĩ nghĩ, bỗng nhiên cười hỏi: “Công chúa muốn nhìn một chút sao?”

“Tất nhiên là…”

Lý Thải My con mắt sáng ngời, nhưng nói đến một nửa lại nuốt trở về: “Quên đi! lúc này đi ra ngoài, hoàn toàn chính là gây thêm phiền toán cho ngươi!”

“Bên trong Bách gia học tử có không ít ánh mắt kinh khủng”.

Tuy rằng liếc mắt một cái nhìn thấu thân xử nữ của nàng có chút quá mức mơ hồ.

Nhưng dù sao mình tu Ngọc Nữ Công, loại công pháp đặc thù này, khó tránh khỏi sẽ không bị cường giả Ngộ Thần Cảnh nhìn thấu.

Tình huống của mình một khi bại lộ, thân phận Triệu Ninh cũng sẽ bại lộ, tội này nàng không gánh nổi, có khi còn khiến cho Doanh Vô Kỵ thân bại danh liệt

Lúc này nhất định phải lý trí!

Lý Thái My ý thức được suy nghĩ này của mình, nhịn không được chua xót cười, từ khi nào mình trở nên lý trí như vậy.

“Không sao, chúng ta không đi ra ngoài, ta cũng có thể dẫn công chúa đi xem!”

Doanh Vô Kỵ cười cười, trực tiếp tìm ra giấy bút mực, trải đều trên bàn đá.

Lý Thải My giật mình một chút, chợt lộ ra vẻ mặt vui sướng: “Công tử còn biết vẽ tranh?”

Doanh Vô Kỵ một bên nghiên mực, một bên bịa chuyện: “Trước kia mỗi ngày ở sứ quán không có việc gì làm, cái gì cũng học”.

Học?

Học cái khỉ gì?

Chỉ có thể dựa vào việc đè ép Lâm Thiết Ngưu, mới có thể miễn cưỡng biết được tý.

Lâm Thiết Ngưu tên này cũng biết nhiều thứ, nếu không là chính mình viết truyện sex đủ mạnh bạo, chỉ sợ hiện tại ngay cả một phần 10 đều không có bạo ra, không biết tên này nhiều tài như vậy sao cứ phải theo đuổi một người đàn bà?

Bất quá nói đến truyện sex, Đường Đường hình như cũng không có bởi vậy mà sinh lòng chán ghét đối với mình.

Tuyệt lắm

Sau này không chừng…..

Doanh Vô Kỵ ho khan hai tiếng, bắt đầu hí hoáy vẽ ra những hình ảnh trong đầu. Tuy rằng chỉ là hình ảnh đen trắng, nhưng họa công lấy được từ chỗ Thiết Ngưu lại rất vững vàng, tái hiện rõ ràng tất cả hình ảnh.

Chỉ chốc lát sau, cảnh tượng Yến tiệc thiết đãi chư tử, liền được hắn vẽ ra.

“Vui chứ?”

Hắn nhìn về phía Lý Thải My, nhe răng cười một tiếng.

Lý Thải My không nhịn được tán thưởng nói: “Vẽ đẹp lắm!

Thật sự có cảm giác như lạc vào cảnh giới kỳ lạ.

Doanh Vô Kỵ cười hì hì nói: “Cho dù là ở chỗ đây, hay là sau này có thể đi ra ngoài, vạn thủy thiên sơn, ta cùng công chúa xem”.

Nghe được những lời này, Lý Thải My run lên một cái.

Nàng quay đầu nhìn về phía Doanh Vô Kỵ, hai mắt thất thần.

【 Lời nhắc 】 giá trị dao động cảm xúc mục tiêu đột phá 90, ngẫu nhiên thu được bí thuật Huyền cấp《 Phi Long Tham Vân Thủ 》.

Hả?

Thần kỹ Đạo tặc?

Doanh Vô Kỵ có chút mơ hồ, một nữ tử thiên tài tuyệt diễm như vậy, tại sao lại học loại kỹ năng trộm cắp này?

Lý Thái My cũng thoát khỏi trạng thái thất thần, nhẹ nhàng nhăn mũi với hắn: “Gạt người, ta không tin”.

“Tuyệt đối không gạt người, con gái trẻ như công chúa, không nên bị nhốt như vậy.

Doanh Vô Kỵ vẻ mặt nghiêm túc cam đoan, nếu quả thật có thể cùng nàng thành hôn, ngày sau có cơ hội, nhất định là sẽ đưa nàng vân du thế giới, thật vất vả sống lại một đời, không thể một mực ở trong vương cung, dù sao cuộc đời cũng phải có chút thơ và vui chơi chứ?

Lý Thải My từ chối cho ý kiến, nụ cười trên khóe miệng rốt cuộc có chút không giấu được.

Tâm ý của hắn, không giống như là giả.

“Bức tranh này là của ta!”

Nàng nhanh chóng thu bức tranh lại, tựa như sợ ai cướp đi, cất kỹ rồi lại cảm thấy có chút băn khoăn, liền tiến lên nhẹ nhàng đấm vào ngực Doanh Vô Kỵ một cái: “Ta rất thích, cám ơn công tử!”

Doanh Vô Kỵ: “.....”.

Mình bảo sao lại học kỹ năng của kẻ trộm này hóa ra là kẻ đánh cắp trái tim.

Doanh Vô Kỵ có chút đau mề, không nghĩ mình ưu tú như vậy người, lại dễ dàng bị công lược như vậy, nếu xuất môn ở bên ngoài nếu không cẩn thận, chẳng phải bị hết người con gái này đến người con gái khác đánh cắp trái tim.

Nghĩ lại cũng cảm thấy rất đáng thương.

Con trai ra ngoài nhất định phải tự bảo vệ mình.

Hắn nhìn Lý Thải My, Lý Thải My cũng đang nhìn hắn, không khí có chút an tĩnh.

Thế là hắn hiểu: nàng đã ngầm đồng ý hôn sự này.

Đợi đến khi Bách gia thịnh hội kết thúc, trực tiếp vẽ một bức tranh, tìm cha vợ đòi vợ.

Ha ha ha!

Đến lúc đó, nhất định có thể cho cha vợ biết cảm giác là nhà bị trộm như thế nào.

Nghĩ đến những thứ này, Doanh Vô Kỵ khóe miệng liền điên cuồng con mẹ nó nhếch lên.

Lý Thái My nghiêng đầu: “Công tử cười cái gì thế?”

“Không có, không có gì, ta nghĩ tới chuyện cao hứng!”

Doanh Vô Kỵ liên tục xua tay.

Lý Thải My mấp máy miệng, tỷ tỷ nói đại khái là không sai, khi một người đàn ông động tâm, ở trước mặt người trong lòng, quả nhiên sẽ cười ngây ngô.

Chỉ là thân phận của mình… Thật sự có thể thuận lợi như trong tưởng tượng sao?

Nàng thật sự nghĩ không ra, Doanh Vô Kỵ có thể có cách gì, có thể thuyết phục Lê vương cùng Thái tử, đem Thái tử phi nhà mình gả cho một người ngoài.

Đợi đã!

Khi nào gả cho hắn?

0.50552 sec| 2414.563 kb