Người dịch: PrimeK Tohabong

“Hả?”

Hoa Triều thần sắc biến đổi: “Hắn không phải đã cùng công chúa liên hôn sao?”

Triệu Ninh lắc đầu: “Trước kia ta cũng từng nghĩ, Doanh huynh có phải đã lén chạm mặt với vị công chúa nào đó hay không. Nhưng cho đến ngày đính hôn, hắn cũng chỉ định hôn sự với bệ hạ, nhưng không chọn công chúa, lúc này ta mới xác định, hắn căn bản chưa gặp mặt với bất kỳ vị công chúa nào.”

Nếu chưa từng gặp mặt, có thể có tình cảm gì? Hắn… đưa ra việc liên hôn, hẳn chỉ là vì có thể an ổn sống sót.

Hoa Triều cô nương, đợi lát nữa Doanh huynh trở lại, phiền chuyển cáo một câu, việc liên hôn Doanh Triệu không thể phá, cho dù hắn thật sự chọn trúng nữ tử nhà nào, cũng có thể nạp làm thiếp, vương thất cũng không phản đối, cũng không cần che che giấu giấu như thế.

“Cái này…”

Hoa Triều hoảng hốt một lát, lại rất nhanh phục hồi tinh thần lại, liên tục gật đầu nói: “Được, được! Nhất định chuyển cáo!”

“Đa tạ!”

Triệu Ninh ý vị thâm trường nhìn Hoa Triều một cái, liền trực tiếp xoay người rời đi.

Hoa Triều sửng sốt tại chỗ hồi lâu, lúc này mới chậm rãi đóng cửa lại.

Một lần nữa ngồi vào thư phòng, tâm loạn như ma.

Không biết là đau lòng Doanh Vô Kỵ vì sinh tồn mà hy sinh hôn nhân.

Vẫn là tức giận hắn rõ ràng đã cùng công chúa định ra hôn sự, còn đi trêu chọc nữ tử nhà khác.

Hắn… thật sự yêu nữ tử khác sao?

Hoa Triều nhặt quả táo trên bàn lên, nhớ tới mấy ngày hôm trước La Minh thay La Yển đưa tới thư sám hối, mặt trên viết đầy những lời hối hận của La Yển, còn nói nếu như mình muốn gả cho Doanh Vô Kỵ, ông ta làm phụ thân, cho dù có muôn vàn khó khăn cũng sẽ khiến Lê Vương đồng ý. Bảo đảm sau này ở nhà, mình sẽ không bị công chúa khi dễ.

Lúc nhận được thư, nàng cảm thấy thật sự rất tức giận.

Bởi vì nàng cảm giác La Yển thật sự tự cho là đúng.

Nhưng hiện tại, trong lòng nàng…

Không!

Hoa Triều lắc đầu: “Bất luận như thế nào, hắn đều sẽ lấy công chúa làm thê tử. Bất kể giữa bọn họ có tình cảm hay không, ta cũng không nên chà đạp chính mình…”

Nàng cảm giác ngực có chút buồn bực, nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Tiểu Liễu đang ở sân cúi người không biết đang làm gì.

Liền hỏi: “Tiểu Liễu, làm cái gì vậy?

Tiểu Liễu lắc lắc túi vải trong ngực: “Nhặt táo rơi!”

Nàng cắn cắn môi: “Ta có một quả, cũng cho em này!”

“Vâng!”

Tiểu Liễu kích động chạy đến: “Cho em nhé!

Ngay từ đầu, Hoa Triều đã quyết ý coi quả táo này như quả táo bình thường, cắt đứt ảo tưởng không thực tế lưu lại trong lòng mình.

Nhưng khi thấy Liễu chạy đến, trong lòng lại không hiểu trào ra một tia khủng hoảng, giống như Tiểu Liễu muốn cướp đi thứ gì của mình vậy.

Nàng theo bản năng đưa quả táo ra sau lưng.

Tiểu Liễu nghi hoặc hỏi: “Tiểu thư, táo đâu?

“Tìm, tìm không thấy, em ăn quả khác đi!”

“Ồ!”

Tiểu Liễu nghi hoặc nhìn thoáng qua Hoa Triều, cảm giác hốc mắt tiểu thư nhà mình giống như có chút đỏ lên.

...............................

Điện Tình Giáng.

Doanh Vô Kỵ nhìn Lý Thải My, gấp đến độ trong lòng giống như mèo cào.

Từ khi biết Thiên cấp kỹ năng có bao nhiêu biến thái, hắn hiện tại trong đầu đều muốn ép Lý Thải My tuôn hết ra kỹ năng!

Phá vỡ tuyến phòng ngự của nàng.

Khiến nàng điên cuồng bộc phát kỹ năng.

Chỉ tiếc, dục tốc tắc bất đạt.

Mấy bài hát hoặc câu chuyện nhìn có vẻ khả thi, cũng chỉ làm cho Lý Thải My tương đối cao hứng mà thôi, giá trị cảm xúc ngay cả 90 cũng không đột phá.

Quá đả kích người.

“Ôi trời…”

Doanh Vô Kỵ thở dài một hơi, buồn đến ngũ quan đều nhăn lại, khuôn mặt vốn tuấn tú thoạt nhìn có chút buồn cười, tràn đầy đều là cảm giác thất bại.

Lý Thải My thấy bộ dáng này của hắn, nhịn không được cảm thấy có chút thú vị, lại cảm giác một nơi mềm mại nào đó trong lòng bị chạm vào.

Nàng có thể cảm giác được, Doanh Vô Kỵ đang rất nghiêm túc dỗ mình vui vẻ.

Chính là cái loại thật tâm thật ý muốn cho mình cao hứng, mà không phải bởi cố ý lấy lòng muốn cưới mình vì thể chất của mình.

Hắn… có lẽ thật sự động tâm với mình?

Lý Thải My trong lòng có chút không xác định, nàng chỉ biết là nhìn bộ dáng thất bại của Doanh Vô Kỵ, trong lòng mình tương đối không đành lòng.

Nàng mấp máy môi, cười nhẹ trấn an nói: “Công tử đừng nhíu mày! những ca khúc cùng chuyện xưa này, ta đều rất thích, thật đấy!”

Doanh Vô Kỵ: “.....”.

Cảm nhận được sóng mắt ôn hòa, hắn lại cảm giác trong lòng có chút ngứa ngáy, lại đặc biệt có loại cảm giác yêu đương.

Chỉ là, lời này của ngươi…

Tựa như của người tình, khi tình cảm nồng đậm, củi khô lửa cháy, vừa mới bắt đầu nhẹ nhàng chọc vào thì củi lụi lửa tàn.

Sau đó nữ tử lo lắng tình lang gặp thất bại, liền vỗ lưng hắn nói: “Không sao, lần đầu tiên ai chả như vậy, ngươi đã rất tuyệt rồi!”

Cái này mẹ nó cảm giác cũng quá mạnh mẽ.

Loại an ủi này, không thể nghi ngờ là ngược lại là phản an ủi.

Bình thường câu trả lời nhận được đều là: “Vừa rồi không tính, đợi lát nữa ta sẽ chứng minh bản thân với ngươi một lần nữa.

Nhưng…..”.

Doanh Vô Kỵ có chút đau mề, ta đây phải làm sao chứng minh chính mình?

Phương thức có thể nghĩ đến, hắn cũng đã dùng, thật sự là sử dụng tất cả vốn liếng, cũng chỉ khiến Lý Thải My tiến vào loại trạng thái này.

Chẳng lẽ là bởi vì hai lần trước quá high, làm cho Đường Đường không còn mẫn cảm nữa?

Hắn xoa xoa lông mày, hết đường xoay xở.

Ta mấy ngày hôm trước nghe Triệu Ninh nói, Bách gia thịnh hội qua vài ngày liền bắt đầu, tính toán thời gian hôm nay hẳn là ngày cho Bách gia học tử cùng các vị phu tử tiếp phong tẩy trần đúng không!”

“Đúng! Còn rất náo nhiệt”.

Doanh Vô Kỵ cười cười, trong lòng lại oán thầm, địa vị Đường Đường quả nhiên cao, quan hệ hai người gần gũi, nàng nhắc tới Triệu Ninh cũng không nói Vương huynh hoặc là điện hạ, mồm kêu Triệu Ninh Triệu Ninh, quả nhiên thiên tài chính là có tư cách cuồng ngạo.

0.50260 sec| 2414.828 kb