Người dịch: PrimeK Tohabong

Theo nàng nghĩ, Doanh Vô Kỵ trước kia đều đang che giấu thực lực của mình, nhất định là vì để Lê quốc buông lỏng đề phòng, thuận tiện sau này về nước tiếp nhận đế vị.

Như vậy xem ra, hắn nhất định rất có dã tâm, không có khả năng để cho vương vị vốn thuộc về mình rơi vào trong tay người khác.

Mà đủ loại hành vi của hắn ở Lê quốc, càng chứng tỏ điểm này.

Nàng sở dĩ bỏ công bỏ sức lôi kéo Doanh Vô Kỵ, cũng là bởi vì nhắm chuẩn điểm này, cho dù là nàng thế vào chỗ của Doanh Vô Kỵ, nàng cũng sẽ tương đối động tâm đối với đề nghị này.

Nhưng…...

Đến Lê quốc làm phò mã?

Triệu Ninh có chút mơ hồ, không nghĩ tới Doanh Vô Kỵ mày rậm mắt to cũng muốn bám váy.

Vì sao thế, hắn ẩn nhẫn lâu như như vậy, chẳng lẽ chính là vì muốn set kèo ngon?

Hơn nữa hắn lại đá quả bóng lại phía nàng khiến cho người ta hoài nghi động cơ chân thật của hắn.

Doanh Vô Kỵ chờ đến có chút không kiên nhẫn: “Được hay không, nói một câu!”

“Oái…... Không, không phải!”

Triệu Ninh vội vàng lắc đầu, nâng đỡ Doanh Vô Kỵ để Càn quốc đấu đá nội bộ là một lựa chọn tốt, nhưng kỳ thật chỗ tốt đối với Lê quốc cũng không nhiều.

Quốc sách của Lê quốc gần trăm năm nay đều là để cho các nước láng giềng cân bằng lẫn nhau, từ đó tích góp từng tí một quốc lực của bản thân.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa là bọn họ sợ hãi chiến tranh, dù là Càn quốc hiện tại đánh tới, nàng cũng có tự tin có thể ung dung đối phó, dù sao quân đội chiến lực Lê quốc cũng không phải mạnh bình thường, Hiện tại ở Lê quốc chủ trương “thuyết Càn họa” chỉ có mình Thừa tướng mà thôi.

Cho nên so với cân bằng Càn quốc, nàng càng hy vọng loại bỏ hậu hoạn của bản thân Lê quốc.

Tuy rằng không rõ Doanh Vô Kỵ cụ thể có bao nhiêu tài năng, nhưng người này tư tưởng ngựa thần cất vó tung mây (phóng khoáng, không câu thúc), hơn nữa có dấu vết có thể lần theo, nhất định có thể cung cấp cho nàng không ít ý tưởng mới lạ, có lẽ phương diện này đại bộ phận đều không dùng tới, nhưng chỉ cần có thể dùng tới, liền tuyệt đối được lợi không nhỏ.

Con tin trở thành tâm phúc đại thần của nước khác, loại chuyện này trong lịch sử không phải chưa từng xảy ra, cũng không phải chuyện gì mới mẻ, huống chi hai nhà Doanh Triệu vốn là đồng tông đồng nguyên. Hơn nữa hôn sự này một khi dính vào, cũng không phải dễ dàng có thể bỏ qua, thế nên Doanh Vô Kỵ vẫn là có thành ý.

Bất quá…... Nữ nhi có quyền thế nhất của Lê Vương, không phải là ta sao?

Triệu Ninh lắc đầu, nghĩ thầm thân nữ nhi của mình dường như không ai biết, người mà hắn nói đến chắc là người khác.

Nhưng nàng vẫn có chút nghi hoặc: “Chẳng lẽ Doanh huynh thật không muốn tranh giành vương vị Càn quốc sao?”

Doanh Vô Kỵ xua tay: “Thôi bỏ qua.Mặc dù trong lòng có chút khó chịu, nhưng thực sự không đấu được với Doanh Vô Khuyết, thể chất của hắn hiện tại đã khác với người thường, phá nhất phẩm linh thai cũng không phải không có khả năng, đợi đến thai thoái cảnh, có thêm huyết mạch viễn cổ, so với nhất phẩm linh thai bình thường thậm chí còn mạnh hơn, huynh bảo ta làm sao so với hắn?”

Triệu huynh ngươi là tâm phúc của Thái tử, Thái tử phái huynh tiếp xúc với ta, chắc hẳn cũng rất coi trọng ta, đã như vậy không bằng cân nhắc đem muội muội nào có địa vị cao nhất gả cho ta, chả phải như vậy Càn Lê càng thêm gắn bó, cả hai đều được lợi”

Ý nghĩ của hắn đương nhiên không phải ăn bám, mà là hiện tại nếu thể hiện ra tham vọng của mình nhất định sẽ bị Càn quốc cho rằng muốn tranh vương vị, tất nhiên sẽ đối mặt với rất nhiều áp lực.

Hắn hiện tại cần làm nhất, chính là kìm nén vài năm, chờ tinh khí thần tất cả đều đột phá tầng 13 lại đột phá Cảnh giới Thai Thuế, đến lúc đó cái gì nhất phẩm linh thai, cái gì huyết mạch viễn cổ, tất cả đều có thể đập chết ăn thịt!

Đến lúc đó rốt cuộc là tiếp tục ăn bám, hay là trở về Càn quốc lên vương vị, hoặc là quy ẩn đi làm cánh hạc nhàn du, quyền chủ động đều ở trong tay mình.

Hôn sự Càn Lê, chính là chiếc ô che chở tốt nhất của mình.

Hơn nữa thái tử “Triệu Lăng” fake này, nhan sắc thật tốt, thiên phú cường đại, địa vị được tôn sùng, tính cách còn tự nhiên hào phóng, rất khó không động tâm, về phần có tình yêu thật hay không sao này vun đắp sau.

Thật muốn cưới được một người vợ như vậy, sau này rất khó mà không yêu nàng được.

Đích xác không tệ…...

Triệu Ninh suy nghĩ một chút, hình như đúng là có lý, hơn nữa cách nói này làm cho nàng tương đối động tâm.

Nếu thật có thể thúc đẩy hôn sự như vậy, thậm chí có cơ hội mượn lực lượng Càn quốc thanh toán hai nhà Ngụy Hàn, thì thơm…

Cho dù sẽ xuất hiện vấn đề khác, cũng hoàn toàn có biện pháp giải quyết.

Về phần đối tượng liên hôn… Triệu Ninh có chút khó khăn, tỷ tỷ muội muội của mình quả thật rất nhiều, nhưng dường như không ai thích hợp, toàn một lũ nhác làm siêng ăn, chỉ e là Doanh Vô Kỵ không chấm.

Xem ra chỉ có thể chờ sau khi phụ vương xuất quan, để phụ vương phong một người làm công chúa, bằng không Doanh Vô Kỵ cũng sẽ không an tâm.

Vì thế nàng gật đầu: “Được! Chờ ta trở về, liền lập tức nói với thái tử điện hạ về chuyện cầu thân của Doanh huynh!”

Doanh Vô Kỵ bổ sung: “Nhất định phải là người có địa vị nhất!”

Triệu Ninh gật đầu: “Yên tâm! Nhất định là công chúa có địa vị cao nhất!”

Dù sao ta cũng không phải công chúa, ta là thái tử!

Chà chà….

Doanh Vô Kỵ nheo mắt đánh giá nàng trong chốc lát, như thế nào đáp ứng dứt khoát như vậy, chẳng lẽ nàng thích mình rồi?

Hắn tuy rằng chưa từng gặp qua mấy công chúa, nhưng cũng biết đông đảo công chúa ở bên ngoài cũng không có thực quyền, Triệu Lăng này có thể thay Thái tử xử lý nhiều chuyện như vậy, tất nhiên chính là công chúa có địa vị cao nhất.

Đây…... mình không phải tiễn dê vào miệng hổ sao?

Xong rồi!

0.55750 sec| 2411.047 kb