“Tôi xác định.” Reginald có chút bất đắc dĩ, khẳng định lại lần nữa.

“Có phải anh nhận sai chủng tộc của mình không? Cũng có thể là vào lúc anh còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, người của tộc Hổ trộm ôm anh về từ tộc Tinh Linh, nuôi dưỡng ở tộc Hổ, kết quả hiện tại anh liền không thể nhận rõ thân thế của mình?” Aina nhìn bộ dạng của Reginald, khó có thể tin nói.

Sắc mặt hiện tại của Reginald cực kỳ không tốt.

Trò chơi mà mình chơi lúc nào thì xuất hiện cái kịch bản gì mà người của tộc Hổ trộm ôm mình từ tộc Tinh Linh về tộc Hổ nuôi dưỡng này hả, lúc tạo nhân vật mình liền trực tiếp chọn tộc Hổ có được không vậy!

Cho nên Reginald không kiêu ngạo cũng không tự ti chỉ vào cái trán của mình nói: “Tôi rất chắc chắn tôi là tộc Hổ, đây chính là ký hiệu tộc Hổ, vân Hổ Vương!

“Hả?! Đây không phải là nếp nhăn trên trán hả?”

Aina nói ra một câu giống y đúc câu mà Tiêu Phàm đã nói lúc lần đầu tiên nhìn thấy vân Hổ Vương của Reginald, nhưng điều khác so với Tiêu Phàm chính là biểu hiện lúc này của Aina tàn nhẫn hơn Tiêu Phàm nhiều, cô ấy là nói ngay trước mặt Reginald.

Ánh mắt của Aina rất trong sáng và thuần khiết, hỏi Reginald với vẻ mặt tò mò.

Thế nhưng Tiêu Phàm biết lực sát thương của ánh mắt thuần khiết khi hỏi câu đó mới là mạnh mẽ nhất, giống như một đứa trẻ con vừa ra đời, lần đầu gặp mặt ngươi liền nói ngươi là ngu xuẩn vậy.

Tiêu Phàm nhìn sắc mặt của Reginald mà hơi sợ, vội vàng nói với Aina: "Aina, đừng hỏi vậy, Reginald thật sự là cuồng chiến sĩ của Hổ tộc, em mà nói nữa thì cẩn thận Reginald cuồng hóa lên chém người đó."

Reginald nghe thấy Tiêu Phàm nói đỡ thì sắc mặt hơi bình thường trở lại, thở dài một hơi rồi nói: "Cảm ơn, mà cậu cũng yên tâm đi, tôi sẽ không cuồng hóa nữa đâu. Có chơi thì có chịu, tôi đã nói từ bỏ thì sẽ từ bỏ, với lại, kỹ năng [Huyết Cuồng Chiến] mặc dù là kỹ năng bị động, thế nhưng nó vẫn có thời gian hồi chiêu. Không chỉ vậy, sau khi sử dụng kỹ năng này sẽ có tác dụng phụ, trong một thời gian sau đó tất cả thuộc tính của tôi bị suy giảm."

Tiêu Phàm thở phào một hơi, nói: "Hóa ra là anh không cuồng hóa được nữa à, tại sao anh không nói sớm chứ, làm tôi lo lắng tới mức ngăn cản Aina sớm như vậy nữa."

Cậu! Thằng nhãi Mệnh Phàm này! Sau khi chửi thầm một câu thì Reginald cũng vui đùa với Tiêu Phàm.

Hai phe Chiến Minh và Long Hổ bang coi như là không đánh nhau thì không quen biết, tổng thể mà nói thì đây cũng là một kết quả khá tốt, dù sao hai phe này đều là hai công hội mạnh nhất trận doanh Thú Nhân, lúc nào cũng gặp nhau, nếu mà vì nhiệm vụ này mà gây nên xích mích giữa hai phe thì cũng không tốt, chỉ còn một người là khó chịu với kết quả này mà thôi.

"Các ngươi đang làm gì vậy? Xử lý bọn kia đi! Chẳng lẽ các ngươi không định làm nhiệm vụ của ta sao?" Chiến sĩ tộc Hổ Buck nhìn hai phe vui vẻ nói chuyện thì rất tức giận mà nói.

"Tiên sinh Buck, ngài cũng thấy đó, vừa rồi chúng ta đã hoàn thành một trận quyết đấu, mà trong trận quyết đấu này tôi đã dùng hết sức rồi, đáng tiếc là vẫn bị thua. Theo ước định trước đó của hai phe thì chúng ta chỉ có thể từ bỏ nhiệm vụ lần này, rất xin lỗi tiên sinh Buck, chúng tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ mà ngài đưa ra, ngài hãy trở về Công hội Mạo hiểm giả mà mời người mạo hiểm khác đi." Mặc dù Reginald bị ép từ bỏ nhiệm vụ này, thế nhưng sau khi từ bỏ thì anh lại càng cảm thấy thoải mái và tự do hơn, bởi vì anh vẫn luôn không thích chiến sĩ hổ tộc Buck này.

"Các ngươi tại sao lại có thể như vậy! Ta tới công hội mạo hiểm thuê các ngươi tới cũng không phải để các ngươi giải thích, nhanh chóng xử lý bọn họ đi!" Buck tức giận gầm thét.

Mà Reginald lại thở dài, không để ý tới Buck nữa.

"Người ta đã không để ý tới mày nữa, mày cũng đừng có kêu, nếu không thì mày tới đây, để tao chơi với mày!"

Tiêu Phàm rất ghét Buck, bởi vì tên này lúc trước đã đánh Hào Đại Bàn, cũng biết Buck bị hạn chế không thể tấn công mình nên Tiêu Phàm khiêu khích mà không kiêng dè chút nào.

"Mày... mày..."

Buck cảm thấy rất tức giận, cánh tay đang cầm búa lớn bởi vì tức giận mà đang run rẩy, mắt trợn thật to giống như muốn ăn sống Tiêu Phàm vậy.

"Buck, ngài vẫn nên trở về đi." Lúc này, Aina cũng lên tiếng, trong mắt hàm chứa sự buồn rầu.

"Vu nữ điện hạ, tại sao ngài lại có thể đứng cạnh tên ác ma này, Vu tộc các người đã sa ngã rồi!"

Buck nhìn Aina bằng ánh mắt không cam tâm, nghĩ thầm, mình ở đây cũng không giải quyết được chuyện gì, xem ra mình cũng nên trở lại công hội Mạo Hiểm để tìm người mạo hiểm khác giúp mới được, thế nhưng cũng không biết có kịp hay không.

Buck lại hét lớn với Aina: "Vì trận doanh Thú Nhân, Chiến Viêm chúng ta sẽ không bỏ qua đâu!"

Nói xong thì Buck định rời khỏi.

Muốn đi sao?

Tiêu Phàm thấy Buck định rời khỏi thì phóng tới.

Đương nhiên là Tiêu Phàm cũng không phải muốn chết, nghĩ quẩn nên muốn chiến đấu với một chiến sĩ cấp 60, hắn đang lợi dụng lúc này Buck không thể tấn công mình thì mới lao tới, muốn trêu tức tên Buck này để xả giận cho Hào Đại Bàn.

Tiêu Phàm đi tới rồi sờ soạng, tay phải yên lặng sờ vào sau lưng Buck.

Phi Long Thám Vân Thủ!

[Hệ thống thông báo: kỹ năng Phi Long Thám Vân Thủ của ngài sử dụng thất bại.]

Hình như Buck cũng cảm nhận được cái gì đó, quay đầu lại trừng mắt nhìn Tiêu Phàm để cảnh cáo, sau đó lại đi tiếp.

Tiêu Phàm cũng không dám tới nữa, tuy rằng hệ thống có hạn chế NPC không thể tự tiện tấn công người chơi thế nhưng Tiêu Phàm vẫn biết, hệ thống vẫn luôn không đáng tin, lần trước mình ở trong giáo đường chọc giận kỵ sĩ Cage, khi đó hệ thống vẫn bình thường mà mình vẫn bị chặt đầu, mặc dù sau đó được Mary dùng Thuật Phục Sinh cứu sống lại, thế nhưng cái loại cảm giác bị hệ thống đùa giỡn này cũng không tốt. Cho nên khi thấy Buck cảnh giác thì Tiêu Phàm cũng không dám đi tới lần nữa, chỉ là thấy hơi thất vọng, vốn định vì Hào Đại Bàn báo thù thế mà lại thất bại, nếu lần sau muốn trả thù chắc phải đợi tới khi mình lên cấp 60.

Tiêu Phàm cũng không biết, khi hắn ra tay thì trong mắt của một con mèo đang lười biếng sáng lên, sau đó con mèo biến mất khỏi chỗ cũ.

"Mệnh Phàm, tôi thường nghe Hào Đại Bàn nói về cậu, cậu thật đúng là mạnh mẽ." Sau khi Buck đi thì Reginald nói chuyện với Mệnh Phàm.

"Đâu có đâu có, hội trưởng Reginald mới mạnh mẽ, nếu như tương lai anh có thể khống chế tốt chính mình sau khi cuồng hóa thì có lẽ tôi cũng phải thua." Tiêu Phàm cười ha hả mà nói.

Đó cũng không phải lời nói lịch sự của Tiêu Phàm, nếu như Reginald thật sự còn lý trí khi cuồng hóa thì Tiêu Phàm thật sự là khó đánh thắng.

Reginald nghe vậy cũng không nói thêm gì khác, chỉ là nói thêm một câu: "Lần này là tôi thua, lần sau rảnh thì hai ta lại chiến đấu."

Tiêu Phàm thấy chiến ý hừng hực của con tinh tinh này thì lại cảm thấy, hình như mình lại chọc phải phiền phức rồi.

Tiểu Miêu thì đứng cạnh cầu nguyện cho hai phe nói chuyện kết thúc nhanh nhanh, như vậy thì cô mới có thể rút nhanh khỏi đây được.

Lúc đầu, cô chỉ muốn ăn bám Chiến Minh mà thôi, không ngờ tới lại gặp được Mệnh Phàm và nhóm xã hội đen là Long Hổ bang, thật sự không biết tại sao hôm nay mình lại đen như vậy.

Lúc này, Tiểu Miêu cũng không muốn kiếm exp nữa, chỉ muốn rời khỏi nơi này.

Nghe được lời chào tạm biệt của Reginald thì Tiểu Miêu thở phào, thế nhưng cô lại phát hiện tên gầy còm của Long Hổ bang kia đang híp mắt nhìn chằm chằm vào mình, hơi cảm thấy không ổn, chẳng lẽ mình bị tên này nhớ kỹ sao? Chẳng lẽ gã ta còn đang suy nghĩ làm cách nào bắt mình hiến cho Mệnh Phàm sao? Trời ạ, đừng vậy mà, tôi chỉ muốn ăn bám kiếm exp mà thôi...

Đưa mắt nhìn Chiến Minh rời đi, Quân Sư Xấu Bụng cười với Tiêu Phàm bằng giọng rất bỉ ổi: "Nữ phóng viên kia thật sự rất thú vị..."

Tiêu Phàm biết Quân Sư Xấu Bụng lại đi dọa cô bé đó rồi, thế nhưng Tiêu Phàm cũng không muốn phản ứng với gã, Tiêu Phàm nhìn về phía Aina và Irina, nói bằng giọng nghiêm túc: "Tôi nghĩ, chúng tôi cần hai người cho chúng tôi một lời giải thích."

1.91512 sec| 2428.188 kb