Đột nhiên bị hai con vượn to xác nhìn chằm chằm như vậy, đúng là dọa bổn soái mèo chết khiếp mà. Cũng may đầu óc của mấy con sinh vật cấp thấp như đám vượn và con người này đều không tốt, mấy câu nói của nó đã xoay đám người này như chong chóng rồi.

Bây giờ chắc chắn hình ảnh của nó trong mắt Irina cũng sáng thêm không ít. Chuyện diễn giả thành cao thủ này cũng thật tốn sức mà.

Không được, giờ nơi này hoàn toàn không an toàn. Nó cảm giác hai cái con vượn to xác kia vẫn còn để ý tới nó, nó phải tìm một nơi an toàn hơn để tránh đi mới được.

...

Vì vậy người ta chỉ thấy một con mèo nằm trên thảo nguyên đầy cỏ, vô cùng thoải mái ngắm nhìn hai con vượn cấp thấp đuổi theo một con người cấp thấp...

Đối với chuyện hãm hại Tiêu Phàm này, Tom Cruise không hề có chút áp lực nào, ngược lại nó vô cùng thích ý nằm trong lồng ngược của Thái Thập Tam nhìn nhìn trận hỗn giữa Tiêu Phàm với Reginald và Man Lực Viên.

"Tiểu Man, xử lí hắn cùng với ta!" Reginald hô lớn với thú cưng Man Lực Viên của mình.

"Gào." Nghe được chỉ huy của Reginald, Man Lực Viên hưng phấn đấm đấm lồng ngực của nó, liên tục kêu gào, sau đó dùng sức khươ nắm đấm của mình thẳng về phía Tiêu Phàm!

"Bùm!"

Một tiếng nổ khiến chiến trường chấn động một hồi.

Tiêu Phàm linh hoạt tránh khỏi cú đấm của Man Lực Viên, nhưng vị trí hắn vốn đứng lại phải chịu trận, mặt cỏ vốn dĩ xanh biếc lại bị Man Lực Viên nhấc lên một mảng, cây cỏ bay tán loạn theo chiều gió, mà trên mặt đất, một vùng đất vàng chói mắt lại bị sức mạnh to lớn của Man Lực Viên đập vỡ, lộ vẻ xấu xí mà hung tợn.

Tom Cruise dùng móng vuốt nhỏ của nó ôm mặt, xuyên qua đầu nói tay nhìn về phía chiến trường, nó ra vẻ bình tĩnh lại hơi xem thương nói: "Hừ! Tinh tinh đúng là một loại vật thô bỉ. -- Meow!"

Sau đó Tom Cruise lại vỗ vỗ ngực chính mình, mặt tỏ vẻ nghĩ lại là thấy sợ: "May mà mèo đây cơ trí, nếu không ở cùng tên ngốc Mệnh Phàm kia là thảm rồi -- Meow."

...

Mà tên ngốc trong miệng Tom Cruise hiện tại quả thực có chút chật vật, vốn chỉ cần đối phó với một tên Reginald thôi Tiêu Phàm đã cảm thấy khó giải quyết rồi, mà hiện tại Tiêu Phàm lại đối diện với thêm một con nữa...

[Tên thú cưng: Tiểu Man]

[Thú cưng thuộc về: Reginald]

[Cấp bậc của thú cưng: 25]

[Giống thú cưng: Man Lực Viên]

[Phẩm chất thú cưng: Hiếm]

Thiên phú chủng tộc:

[Cự Lực]

[Hiệu quả: Man Lực Viên khi tấn công sẽ dồn vào sức mạnh rất lớn, phạm vi lớn sẽ tăng lên lực tấn công của bản thân]

[Ghi chú: Man Lực Viên vốn dĩ được gọi là Man Lực Viên chính là bởi vì ngay từ khi còn nhỏ chúng đã vô cùng lớn, có được sức mạnh không gì sánh bằng]

[Loại thiên phú: Bị động]

Kỹ năng:

[Tên kỹ năng: Mãnh Kích]

[Loại kỹ năng: Chủ động]

[Hiệu quả: Đánh mạnh về phía mục tiêu, tạo thành thương tổn lớn với mục tiêu, có tỉ lệ nhất định tiêu diệt hoàn toàn mục tiêu, thời gian làm lạnh 5 phút.]

[Kỹ năng tiêu hao: 10 điểm thể lực]

[Điều kiện lĩnh ngộ: Có được thiên thú "Cự Lực"]

[Ghi chú: Tinh tinh thích nhất là nói chuyện bằng nắm đấm! Gào gào gào.]

[Tên kỹ năng: Chiến Ý Gào Thét]

[Loại kỹ năng: Chủ động]

[Hiểu quả: Gào thét phẫn nộ ra bốn phía, khiến không gian bị chấn động, ảnh hưởng biên độ nhỏ đến hành động của những kẻ địch ở xung quanh, trên phạm vi rộng tăng lên lực tấn công của bản thân, thời gian làm lạnh 10 phút.]

[Kỹ năng tiêu hao: 50 điểm thể lực]

[Ghi chú: Gào gào gào! Ngươi vẫn có thể nghe được tiếng nói của ta sao?]

...

Từ khi có Con Mắt Ác Ma, Tiêu Phàm đã hình thành thói quen quan sát trước khi chiến đấu, để bảo đảm an toàn tính mạng, ngay cả tinh tinh Tiêu Phàm cũng phải giám sát, không thể bỏ qua.

Vậy mà Man Lực Viên của Reginald lại là vật nuôi có phẩm chất hiếm, nhìn thấy bộ dáng hung ác này của nó, Tiêu Phàm còn tưởng rằng nó ít nhất cũng phải là phẩm chất sử thi cơ.

Nhưng Man Lực Viên chỉ thấp hơn Tiêu Phàm 6 cấp, đây đúng là một phiền phức lớn!

Nếu nó giống như tên ham ăn biếng làm Tom Cruise bên cạnh mình chỉ có cấp 1 thì thật là tốt biết bao, nếu như vậy, Tiêu Phàm chỉ cần một cái tát là có thể tát chết luôn con tinh tinh này.

Man Lực Viên cấp 26 trong mắt Tiêu Phàm như một boss dã ngoại hơi mạnh một chút, nếu như chỉ có một mình nó cũng không thể tạo ra nổi bao nhiêu uy hiếp với Tiêu Phàm, nhưng cố tình bên cạnh nó lại còn có một người anh em lớn bộ dáng y chang nó là Reginald, vậy thì tình hình sẽ khác đi.

Tiêu Phàm vừa phải ứng đối với sự tấn công mạnh mẽ từ Man Lực Viên, lại vừa phải cẩn thận cảnh giác với Reginald, Tiêu Phàm cảm thấy có phần khổ sở không nói nên lời, hai bên tay hắn đều đã cầm kiếm, vừa lùi vừa chống đỡ, nhưng bước chân hắn lại vẫn gọn gàng dứt khoát, không có chút lộn xộn nào...

Reginald thấy Tiêu Phàm không hề hoảng loạn khi đối mặt với sự tấn công mạnh mẽ của mình và Man Lực Viên, trong lòng thầm than, Lich King quả thật là quá đỉnh,

Dưới sự tấn công của mình và Tiểu Man, hắn vẫn có thể chịu đựng được mà không phái thú cưng của mình ra trợ giúp, thật sự rất giỏi, có điều anh cho rằng tôi với Tiểu Man dễ đối phó như vậy hay sao?

Reginald nắm chặt thanh kiếm lớn trong tay mình chém về phía Tiêu Phàm, Tiêu Phàm nhìn thấy Reginald đang đánh về phía mình liền vội vàng chuyển hướng kiếm trong tay đón nhận.

Keng!

Âm thanh kim loại khẽ vang lên, thanh kiếm lớn của Reginald đánhb vào thanh trường kiếm của Tiêu Phàm.

Reginald nở nụ cười, bởi vì chỉ cần vũ khí của Tiêu Phàm tiếp xúc với vũ khí của mình, hẳn là anh ta có thể giở lại mánh cũ, giống như khi đối phó với Thái Thập Tam mà thi triển tuyệt kỹ Tá Lực Chước Giới của anh ta.

Chỉ là ngay sau đó, nụ cười của Reginald liền vụt tắt...

Sau khi Tiêu Phàm chống đỡ sự công kích của mình, Reginald không hề thi triển tuyệt kỹ mà anh ta thạo nhất Tá Lực Chước Giới mà lại trực tiếp thu hồi lại kiếm của mình, lùi từng bước về phía sau, cũng có ý bảo Man Lực Viên lùi lại.

Sau đó Reginald cảnh giác nhìn Tiêu Phàm, biểu tình có phần ngưng trọng.

Tiêu Phàm không hiểu Reginald đang làm cái quỷ gì, bỗng nhiên dừng lại đợt tấn công mãnh liệt, có điều cũng đúng lúc Tiêu Phàm có thể có thời gian tạm nghỉ, điểu chỉnh lại trạng thái một lúc.

...

Vừa rồi Reginald không sử dụng thủ pháp Tá Lực của để đánh bay vũ khí của Tiêu Phàm, không phải là bởi vì anh ta bỗng nhiên thay đổi chủ ý, mà là anh ta không thể sử dụng được kỹ năng.

Khi Reginald bắt đầu, anh ta thấy kiếm pháp của Tiêu Phàm cũng chỉ bình thường mà thôi, vót chém bổ chọc đều là bộ dáng rất bình thường, không có chút đặc sắc nào cả, anh ta nghĩ Tiêu Phàm chỉ là một người chơi bình thường trong trò chơi, cũng không hiểu được cách chiếm ưu thế bằng kỹ xảo khi chiến đấu trong hiện thực.

Nhưng trong khoảnh khắc kiếm của anh ta tiếp xúc với trường kiếm của Tiêu Phàm, anh ta biết rằng suy nghĩ của mình đã sai rồi, hơn nữa còn là quá sai, anh ta đã vô cùng coi nhẹ kỹ xảo đánh nhau của Tiêu Phàm!

Kỹ xảo Tá Lực của Reginald cần phải cảm nhận được phương hướng sử dụng lực của đối phương khi hai vũ khí tiếp xúc với nhau, thông qua phán đoán của bản thân mình mà tiến hành việc lợi dụng, thay đổi góc lệch của vũ khí của mình để chỉ dẫn sức mạnh truyền vào của đối phương, phương hướng và sức mạnh của người sử dụng lực mâu thuẫn với nhau, lại thông qua chấn động tần số cao với biên độ nhỏ khiến cho vũ khí của đối phương rời khỏi tay...

Trên lý thuyết khi vũ khí của hai bên tiếp xúc với nhau, Reginald đã nắm được mấu chốt để phản chế, nhưng ngay khi Reginald định dùng tuyệt kỹ sở trường của anh ta, anh ta lại gặp phải một tình huống chưa từng gặp bao giờ...

Reginald cảm nhận được khi Tiêu Phàm chống đỡ lại công kích của anh ta, không hề có góc độ thiên hướng rõ ràng, mà chỉ có địch ý rõ rệt.

Không có khuynh hướng của góc độ, Reginald sẽ không thể lợi dụng được để chỉ dẫn, tự nhiên sẽ không thi triển được tuyệt kỹ sở trường của mình.

Khi anh ta rèn luyện bên trong quân đội, Reginald đã từng gặp qua rất nhiều cao thủ đấm bốc, nhưng lại chưa từng gặp ai có thể cân bằng lực đạo ở mức hoàn hảo như thế này, để có thể cân bằng như vậy cần phải vô cùng tập trung, mà sự tập trung này lại có vẻ đáng sợ.

1.87206 sec| 2426.234 kb