Cản địch chính là cản địch, tấn công chính là tấn công, hắn không hề để thừa một chút sức lực nào để dừng lại, đây hoàn toàn không giống như chuyện mà con người có thể làm được, tựa như hiện tại tên Mệnh Phàm này có thể sử dụng được thủ pháp của thần tiên.

Cho nên lúc này Reginald lặng lẽ cho Tiêu Phàm một cái định nghĩa ở trong lòng, người này không phải người bình thường, mà là một cao thủ kiếm đạo chân chính!

Trong mắt những người bình thường, thanh kiếm mà Tiêu Phàm sử dụng không có điểm gì đặc biệt, trông nó có vẻ đơn giản và bình thường. Nếu như phải nói ra một ưu điểm nào đấy thì chỉ có thể là nhìn qua rất thuận mắt mà thôi.

Sao lại nói là thuận mắt? Bởi vì lúc Tiêu Phàm múa kiếm trông rất lưu loát, trôi chảy mượt mà, không ngừng lại chút nào.

Mà sự lưu loát trong chiêu kiếm này của Tiêu Phàm lại bị Reginald tưởng lầm rằng đây là [Phản phác quy chân].

Đương nhiên cảnh giới kiếm thuật [Phản phác quy chân] này chỉ có tông sư kiếm thuật ngoài đời thật mới làm được thôi.

Cho nên trong lòng Reginald đã dành cho Tiêu Phàm một danh xưng: cao thủ kiếm đạo!

Cao thủ kiếm đạo?

Tiêu Phàm đâu tính là cao thủ kiếm đạo gì đâu.

Tiêu Phàm chỉ là một người bình thường theo học kiếm pháp Thục Sơn trên Matchstick Men trong điện thoại “Đại đậu 4”.

Nhưng cũng có thể vì các chiêu thức kiếm thuật của Tiêu Phàm xuất thân từ Thục Sơn nên chúng mới có thể trở nên không giống người thường ở trong mắt người quen đánh đấm kịch liệt như Reginald.

Kiếm pháp Thục Sơn vốn không phải là kiếm kĩ thuộc loại phàm trần, Reginald so sánh giữa đánh vật đời thường với kiếm pháp Thục Sơn, đương nhiên là cách xa một trời một vực.

Hơn nữa lịch sử của kiếm pháp Thục Sơn đã lâu rồi, trải qua thời gian tích lũy lắng đọng lại, tinh hoa ẩn trong đó không thể tưởng tượng được.

Nếu không sao có thể nói học được một chút tuyệt kĩ Thục Sơn đã có thể ngạo mạn trong võ lâm, học được một nửa thì có thể tung hoành tam giới.

Kỹ xảo giảm lực tước vũ khí của Reginald cần phải tìm được phương hướng dùn lực của kẻ địch. Bản chất quan trọng nhất là nắm bắt được sơ hở của địch trong chiến đấu.

Mà các tiền bối phải Thục Sơn đã loại bỏ được những sơ hở cấp thấp này của kiếm pháp Thục Sơn trong qua trình nghiện cứu cải tiến.

Hơn nữa cho dù kiếm pháp Thục Sơn có tồn tại sơ hở thật đi chăng nữa thì ánh mắt của người theo kiểu chiến đấu đánh vật như Reginald chẳng thể nhận ra được.

Cho nên kiếm pharp mà Tiêu Phàm sử dụng trở nên có vẻ bất thường trong mắt vị “người trong nghề” Reginald này. Bởi vì nhìn qua cách chiến đấu của Tiêu Phàm rất bình thường, nhưng nếu bỏ công sức thường thức tinh tế thì sẽ nhận ra chúng quá hoàn hảo, giống như một thứ không tồn tại trong cuộc sống bình thường vậy.

….

Tiêu Phàm không biết tại sao Regianld lại đột nhiên dừng tay, hắn cũng không để ý tới việc này.

Nhìn vào cục diện hiện tại, Tiêu Phàm đang rơi vào một hoàn cảnh xấu.

Tuy rằng hắn có thể ung dung đối phó với đợt tấn công đầu tiên của Reginald, nhưng hiện tại bọn họ đang hai đánh một, nhiều tinh tinh có thể ức hiếp ít người. Tiêu Phàm vẫn cảm thấy đau đầu với cục diện này.

Cho nên Tiêu Phàm phải tìm cơ hội lần lượt đánh bại Man Lực Viên và Reginald. Mà Tiêu Phàm đã xác định được mục tiêu cần phải đánh bại đầu tiên…

Mục tiêu cần đánh bại đầu tiên là Man Lực Viên, nhất định phải là vược dã man.

Tuy rằng nếu trực tiếp lật đổ được Reginald thì cho dù Man Lực Viên còn sống cũng coi như Tiêu Phàm đã thắng trận đấu này rồi. Nhưng trong quá trình lật đổ Reginald coa quá nhiều nguy hiểm ẩn dấu.

Tiêu Phàm vẫn không quên kỹ năng [Cuồng chiến sĩ chi huyết] làm người khác lo lắng khi nhìn qua này.

Lúc lượng HP của Reginald giảm xuống dưới 50%, kỹ năng này sẽ tự động khởi động. Trừ phi là Tiêu Phàm có thể chắc chắn hạ được Reginald trong nháy mắt khi lượng HP của anh ta còn trên 50%, nếu không như vậy mà tiếp tục đánh thì tất nhiên [Cuồng chiến sĩ chi huyết] sẽ được khởi động.

Đương nhiên ý tưởng để Tiêu Phàm hạ được Reginald trong nháy mắt rất có chí khí, nhưng đương nhiên cũng không phù hợp với hiện thực.

Cho nên lúc này trong lòng Tiêu Phàm đã đưa ra quyết định. Trước tiên phải tìm cơ hội giết chết vật nuôi Man Lực Viên của Reginald rồi tiếp tục tập trung sức lực để thối phó với anh ta.

Trong lúc Tiêu Phàm đang tự hỏi kế hoạch tác chiến tiếp thao nên như thế nào thì Reginald lại không bỏ ra tâm tư để lo lắng chuyện này. Vì anh ta không phải kiểu người chơi như vậy.

Lúc mà Reginald vẫn trong bộ đội, anh ta chỉ được giáo dục không được lùi bước trước khó khăn, phải dũng cảm khiêu chiến, dũng cảm tiến lên. Cho nên khi Reginald phải đối mặt với kiếm thuật của Tiêu Phàm khiến anh ta không thể sử dụng tuyệt kỹ đáng vật cua bản thân cũng không hề phiền não. Anh ta chỉ ngạc nhiên một chút rồi thôi, điều chỉnh lại trạng thái của bản thân, bỏ qua ý tưởng sử dụng kỹ thuật đánh vật để đánh bại Tiêu Phàm, chuyển qua cách lấy cứng chọi cứng.

Đây không phải hiện thực, đây đang là trò chơi, ngoại trừ kỹ thuật đánh vật ra thì anh ta vẫn còn sử dụng được kỹ năng khác.

Reginald biết chuyện này.

Anh ta lấy lại sự tự tin một lần nữa rồi liều chết xông về phía Tiêu Phàm!

….

Dã man va chạm!

Reginald hiểu rất rõ ràng, lúc bắt đầu ra tay anh ta đã chọn sử dụng kỹ năng [Dã man va chạm] của chiến sĩ.

Nhưng sử dụng kỹ năng [Dã man va chạm] này lúc đánh PVP thật sự có quá nhiều mạo hiểm, giống như khi một phù thủy sử dụng [Lỏa thượng trì hoãn] vậy.

[Dã man va chạm] lấy tư thế trước nay chưa từng có lao về phía trước đẩy lùi kẻ địch, đồng thời gây ra thương tổn lớn cho đối phương.

Đây chính là kỹ năng dựa vào tốc độ nhanh của người chơi để va chạm vào kẻ địch. Bình thường sử dụng chúng tấn công liên tiếp sau khi tiếp cận được kẻ địch sẽ tốt hơn, vì như vậy có thể đảm bảo kỹ năng có thể đánh trúng mục tiêu.

Bây giờ Reginald sử dụng kỹ năng này thực sự rất mạo hiểm. Bởi vì khi khoảng cách giữa bản thân và kẻ địch quá xa mà sử dụng kỹ năng [Dã man va chạm] sẽ có tỷ lệ kẻ địch né được rất lớn. Mà sau khi né được, bản thân đang ở tư thế sử dụng [Dã man va chạm] sẽ lộ ra sơ hở, bị kẻ địch khống chế ngược lại.

Tuy rằng Tiêu Phàm vẫn đang tự hỏi nên chiến đấu như thế nào nhưng đồng thời hắn vẫn luôn cảnh giác từng cử động của Reginald. Tiêu Phàm nhìn thấy Reginald bỗng nhiên mạnh mẽ lao tới, lập tức phản ứng lại, bước chân chuyển động, thân hình nghiêng về một bên, nhanh chóng di chuyển vị trí né tránh anh ta.

Tiêu Phàm thầm nghĩ: con tinh tinh này mạnh vậy sao? Nhân lúc mình ngây ra nó lại lao về phía mình!

Trong lúc kỹ năng [Dã man va chạm] phát huy hiệu quả có thể giúp cho tốc độ xông về phía địch của người chơi tăng vọt. Nhưng dù như thế vẫn không đủ nhanh, mà ngược lại tốc độ chậm như vậy sẽ bị kẻ địch dễ dàng phản ứng lại. Đương nhiên Tiêu Phàm đang đối mặt với [Dã man va chạm] mà Reginald sử dụng cũng không ngoại lệ…

Tiêu Phàm cảm nhận được một cơn gió mạnh vừa lướt qua người hắn, sau đó thân hình của Reginald cũng nhanh chóng xoẹt qua cạnh người hắn.

Cơ hội tốt!

Tiêu Phàm đang định giơ tay lên phản công, chém Reginald theo thói quen nhưng bỗng nhiên hắn phát hiện một bóng đen xuất hiện trước mặt hắn.

Man Lực Viên!

Cái tên này xuất hiện phía trước mình từ khi nào vậy?

Tiêu Phàm nhìn thấy Man Lực Viên xuất hiện thì nhanh chóng thu tay lại, đặt kiếm chắn trước ngực.

Nhưng lúc này Man Lực Viên cũng không vung nắm đấm của nó lên, mà nó há miệng thật lớn, gầm lớn về phía Tiêu Phàm: “Gào”

Tuyệt kỹ [Chiến ý gào thét] của Man Lực Viên!

Man Lực Viên sử dụng [Chiến ý gào thét] có thể dùng tiếng gào thét của bản thân để gây ảnh hưởng nhỏ lên hành động của kẻ địch xung quanh, đồng thời tăng mạnh lực tấn công của bản thân.

Mà hiện tại rõ ràng Man Lực Viên sử dụng chiêu thức này với Tiêu Phàm không phải là để tăng phạm vi tấn công của nó mà là để làm ảnh hưởng đến hoạt động của Tiêu Phàm!

Tuy trong phần giới thiệu viết là hiệu quả của kỹ năng [Chiến ý gào thét] gây ảnh hưởng nhỏ lên hành động của kẻ địch nhưng thật ra cũng không hẳn là nhỏ. Bởi vì trò chơi bây giờ không giống với trước kia, có rất nhiều kỹ năng không thể chỉ xem phần giới thiệu mà còn phải liên hệ đến hiệu quả thực tế.

0.11228 sec| 2440.484 kb