Cái quái gì thế? Vu tộc? Hắn chưa từng nghe nói về một tộc nào như vậy trong trận doanh Thú Nhân.
"Các ngươi hãy mang theo bùa hộ mệnh này, nó có thể bảo vệ các ngươi vào thời khắc mấu chốt." Irina nói không cần suy nghĩ.
"Aina, cô phát xong chưa?"
"Tôi phát xong rồi, Irina, tôi đã đưa cho mỗi vị dũng sĩ trong đội một cái bùa hộ mệnh." Aina thấy Irina gọi mình thì vội vàng đáp lời.
"Đừng quên cho con mèo đực kia một cái." Irina nhìn Tom Cruise đứng bên cạnh mình, trong mắt thoáng qua một tia lo lắng.
Tom Cruise vốn vẫn nhạy cảm lại hoàn toàn không để ý tới. Vì sau khi nó bị Irina hét lên thì trong lòng hơi buồn bực, tinh thần không tốt lắm.
"Mèo đực?" Aina nghe Irina nói thì hơi khó hiểu, cô không biết Irina đang nói cái gì.
Irina nhìn thấy phản ứng của Aina thì vô cùng bất lực, nó hiểu rất rõ tính cách của Aina, thầm than một tiếng trong lòng, cô bé này đúng là...
Nó đành vươn móng chỉ chỉ Tom Cruise đứng bên cạnh mình: "Anh ta!"
"Ồ?"
Sau khi nhìn thấy Tom Cruise đứng dưới chân mình, Aina vô cùng kinh ngạc.
Tiêu Phàm nhìn phản ứng của cô nàng, thầm nghĩ, không phải bây giờ cô em gái này mới phát hiện sự tồn tại của Tom Cruise chứ? Cô ngốc nghếch như vậy sao?
"Đây là... Đây là... Đây là... Mèo của ai vậy?"
Aina chỉ về phía Tom Cruise, ngón tay chỉ cũng hơi run rẩy.
"Của tôi, sao vậy?" Tiêu Phàm đáp.
Aina nhìn Tiêu Phàm, rồi lại nhìn Tom Cruise, đột nhiên mặt đỏ bừng, cô nhanh chóng đeo cái bùa hộ mệnh vào cổ Tom Cruise, không nói thêm gì cả.
Đúng vậy, không nói, vừa rồi hai người còn nói chuyện rất vui vẻ. Bây giờ thì hoàn toàn im bặt, cô hoàn toàn không nói thêm một câu nào với Tiêu Phàm. Dù Tiêu Phàm có chủ động tới gần thì Aina cũng lập tức quay người rời đi, chỉ là thỉnh thoảng cô lại len lén liếc nhìn Tiêu Phàm, nhưng Tiêu Phàm vừa quay sang nhìn lại thì cô lại vội vàng quay đi.
Chuyện này khiến Tiêu Phàm cảm thấy vô cùng khó hiểu. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, vừa phát hiện ra Tom Cruise là con mèo của hắn thì lập tức không để ý gì tới hắn nữa, chẳng lẽ cô bị dị ứng với mèo sao?
Sao có thể chứ? Không phải cô cũng nuôi một con mèo đấy sao?
Còn nếu nói cô rất thích mèo, vậy có khi nào nhìn thấy Tom Cruise liền yêu thích, nên khi nghe nói hắn là chủ nhân của nó thì lập tức chán ghét hắn?
Nhìn gương mặt đỏ bừng của cô lúc đưa bùa hộ mệnh cho Tom Cruise thì khả năng này cũng không phải là không thể.
Chuyện gì thế này? Từ lúc đi tới đây, nội dung nhiệm vụ quả thật quá mơ hồ, hoàn toàn không thể giải thích được, rốt cuộc cái quái gì đang xảy ra vậy?
...
Khác hẳn với tình huống bên phía Tiêu Phàm, phía bên Tiểu Miêu meo meo đã hoàn thành nhiệm vụ bố trí.
"Buck tiên sinh, chúng ta làm gì bây giờ?" Tiểu Miêu định thăm dò một chút từ Chiến sĩ tộc Hổ Buck.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Miêu nhận một nhiệm vụ cấp Sử Thi trong trò chơi. Cô ta vô cùng mong chờ vào nội dung nhiệm vụ, hi vọng sẽ xuất hiện nhiều tình huống mạo hiểm.
"Giết người!" Buck lên tiếng, giọng nói vô cùng khí phách, hai cái răng nanh sắc bén khẽ ma sát với nhau, mang theo một luồng sát khí khiến vẻ mặt Tiểu Miêu thay đổi ngay lập tức.
"Giết người?"
"Đúng vậy, lát nữa tôi sẽ đưa mọi người tới chỗ mục tiêu, các người gặp quân đội ở đâu thì trực tiếp giết chết tất cả bọn chúng, như vậy nhiệm vụ của các người đã hoàn thành."
Buck nói rất nhanh, giống như tính cách thẳng thắn mà nóng vội của gã vậy.
"Không phải chúng ta đi làm chuyện xấu chứ?" Tiểu Miêu lo lắng hỏi lại.
"Tôi là Chiến sĩ đấu lửa tộc Buck, sao có thể làm chuyện xấu chứ!" Buck ưỡn ngực lộ ra một hình xăm lửa đỏ và hung dữ nói. Không ai phát hiện trong mắt hắn có một tia lo sợ.
...
"Giết người thì giết người, đơn giản dễ hiểu, tôi cũng không phải người có đầu óc quá thông minh, thích nhất chính là loại nhiệm vụ đơn giản này." Reginald nghe xong thì cười nói.
Phản ứng của Tiểu Miêu lại khác hẳn, nhiệm vụ giết chết mục tiêu chính là nhiệm vụ lần này của cô ta?
Sao cô ta cảm thấy nhiệm vụ này cũng không khác lắm với việc đi đánh quái vậy?
Nếu như thế này cũng được xem là nhiệm vụ Sử Thi, vậy rốt cuộc độ khó của nhiệm vụ Sử Thi tính như thế nào chứ?
Chẳng lẽ bởi vì mục tiêu của bọn họ quá mạnh mẽ, nên phẩm cấp nhiệm vụ mới cao như vậy?
Ừm, có lý.
Nếu là nguyên nhân này, thế thì cô ta không lo lắng gì nữa, bởi vì đồng đội của cô ta chính là một trong hai người chơi mạnh nhất của trận doanh Thú Nhân, Reginald.
Tiểu Miêu nhìn bóng lưng cao lớn của Reginal, mỉm cười tự tin, bước nhanh đuổi theo.
Bọn họ đi một lúc thì một luồng gió lạnh thổi tới, có năm người xuất hiện tại vị trí mà họ vừa đi qua.
Sau khi Tom Cruise bị Irina gào một tiếng thì tâm tình vô cùng suy sụp, nó trở nên yên tĩnh một cách hiếm thấy, giống như một đứa nhỏ bị thương ở bên ngoài vậy, nó rũ cái đầu nhỏ của mình xuống, ngoan ngoãn quay lại bên cạnh Tiêu Phàm rồi im lặng, từ từ leo lên ống quần của Tiêu Phàm như một cái xác chết di động, cho đến khi nó leo lên trên đầu Tiêu Phàm thì nó liền giấu cái đầu của mình vào tóc của hắn, không hề ngẩng mặt lên nữa.
Từ lúc sinh ra cho đến nay thì Tom Cruise rất thích nhảy nhót, đây là lần đầu tiên mà nó cảm thấy suy sụp đến vậy, vì thế nó quay lại chỗ mà mình quen thuộc nhất, lựa chọn yên tĩnh ở đó.
Tiêu Phàm nhìn dáng vẻ đáng thương của Tom Cruise, trong lòng cảm thấy có chút đồng tình, hắn cũng không để ý đến việc nó bò lên đỉnh đầu mình rồi làm càn nữa.
Có điều bây giờ Tiêu Phàm hắn cũng không có thời gian để đồng tình ai khác, bởi vì cảnh ngộ mà bây giờ Tiêu Phàm gặp được cũng tương tự như con mèo thú cưng của hắn vậy.
Kể từ khi biết Tom Cruise là mèo thú cưng của mình, Aina không để ý đến Tiêu Phàm nữa, điều này làm cho Tiêu Phàm cảm thấy rất quái dị.
Kể từ đó, ý nghĩ muốn tìm hiểu một số tin tức liên quan đến nhiệm vụ ở chỗ của Aina cũng bị nhỡ, thế là đám người Tiêu Phàm đành phải ngoan ngoãn đi theo mèo trắng Irina, cả đường đều im lặng, bầu không khí có vẻ khá là lúng túng.
…
Tiểu Miêu cảm thấy vị NPC tên là Buck này thật sự quá vội vã rồi, mặc dù cô ta biết cái tên này muốn dẫn mình đi giết người, thế nhưng cũng không cần gấp gáp như vậy chứ.
Cả đường đến đây đều là chạy, nếu ở đây không phải là trong trò chơi, có lẽ cô ta còn chưa giết được người thì đã bị cái tên này làm cho mệt chết ở nửa đường rồi.
So sánh với người khác, tên mập mạp của Chiến Minh ở bên cạnh mình dường như đều mang dáng vẻ ung dung suốt cả đoạn đường, trên mặt cậu còn mang vẻ thong dong và sung sướng nữa cơ.
Trong lòng Tiểu Miêu cảm thán, Chiến Minh không hổ danh là một công hội lớn, ngay cả một tên mập không nổi tiếng ở trong công hội cũng có thực lực mạnh mẽ như vậy, chạy vội liên tục như vậy mà không hề thở gấp.
Nếu là lúc bình thường, dựa theo cách chạy thế này thì với tố chất thân thể của Hào Đại Bàn, có lẽ chỉ trong chốc lát thì cậu đã ngã quỵ xuống đất.
Nhưng lúc này lại không giống với ngày xưa, bởi vì ngày hôm nay Hào Đại Bàn cảm thấy đây hoàn toàn không phải là chạy, đây chính là theo đuổi người đẹp.
Cậu chạy vội cả một đường đều lấy việc theo đuổi Tiểu Miêu để làm động lực, nhìn thấy dáng vẻ đổ đầy mồ hôi của Tiểu Miêu ở khoảng cách gần, Hào Đại Bàn nuốt một ngụm nước miếng, thầm nghĩ trong lòng, đúng rồi!
Còn đám người Reginald, bọn họ đã quen với cường độ chạy như thế này từ lâu, chuyện này chỉ làm cho bọn họ nhớ đến những ngày tháng chạy vội ở trong quân đội mà thôi, đó chính là thời thanh xuân mà bọn họ đã đánh mất, vì vậy bọn họ càng chạy thì hứng thú lại càng cao hơn.
…
“Ôi!” Tiểu Miêu kinh ngạc thốt lên một tiếng, cô ta phát hiện ra trong lúc không chú ý, bản thân mình đã đụng vào người NPC Buck kia. Tiểu Miêu cảm thấy khá là lo lắng, vị NPC hung ác này sẽ không tức giận vì mình đã đụng vào gã chứ.
Thế nhưng Tiểu Miêu vừa lấy lại tinh thần thì trong lòng lại trở nên bực tức.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo