Mèo trắng vẫn không để ý tới Tom Cruise, Tom Cruise thấy cách tán mèo của mình không có hiệu quả, thừa dịp Tiêu Phàm chưa lôi nó xuống lột da nó thì tự động chạy đi, chạy tới trước người mèo trắng: "Nữ sĩ xinh đẹp, hãy nhận lấy lễ vật của tôi đi, nếu như có thể thì hãy nói cho tôi biết tên của cô - meo..."

Vừa nói, Tom Cruise vừa lấy cá nướng từ trong [Tư Miêu Vật Phẩm] ra, bắt đầu nịnh nọt mèo trắng.

Con cá có sức hấp dẫn khá lớn đối với loài mèo, mèo trắng mặc dù vẫn không để ý tới Tom Cruise thế nhưng ánh mắt vẫn liếc tới con cá trong tay Tom Cruise, thế nhưng rất nhanh đã rời đi, giống như che giấu vậy.

Thế nhưng Tom Cruise vẫn nhận ra, khóe miệng nó hơi nhếch lên một đường cong hoàn mỹ.

Số lượng cá nướng trong tay Tom Cruise tăng lên như ảo thuật vậy, hai con, ba con, bốn con, năm con...

Cách tán mèo đơn giản thô bạo như vậy làm cho Tiêu Phàm nhớ tới bọn nhà giàu hay nện tiền cưa gái ở trong hiện thực.

Tiêu Phàm nhìn về số cá nướng trong tay Tom Cruise mà càng nhìn càng thấy quen mắt, hình như số cá này là do mình nướng ra nha!

Hóa ra mình đang làm công cho chính vật nuôi của mình, thực sự là quá nhục!

Vì thế, Tiêu Phàm lại càng ức chế với Tom Cruise hơn.

Kết quả, kịch bản phát triển của lần tán mèo này cũng khá giống trong hiện thực, khi đám nhà giàu nện vào một số tiền nhất định thì mấy cô gái tuổi trẻ xinh đẹp sẽ mở rộng cửa nhà, cửa trái tim, cửa nào đều mở hết.

Mèo cũng không ngoại lệ, khi cá nướng trong tay Tom Cruise tăng lên tới một số lượng nhất định thì mèo trắng đã không thể không nhìn vào Tom Cruise.

Mèo trắng nhìn chằm chằm vào số cá nướng trong tay Tom Cruise rồi sau đó mở miệng nói: "Tôi tên là Irina."

Nói xong, Irina nhét hết số cá mà Tom Cruise đưa ra vào trong [Tư Miêu Vật Phẩm] của mình, tốc độ nhanh tới nỗi làm Tiêu Phàm kinh ngạc tới ngây người.

Tom Cruise lại không ngại, chỉ cần Irina chịu mở miệng là một khởi đầu tốt đẹp, nó cũng có cơ hội chui vào.

...

Một đám người của Long Hổ bang rất chấn động mà nhìn một màn này, Quân Sư Xấu Bụng lắc đầu nói: "Thật sự là mèo giống hệt chủ."

"Đúng vậy, con mèo này giống như là cùng một khuôn khắc với Mệnh Phàm vậy." Bạch Diện Thư Sinh phụ họa.

Đại Ca Cầm Đầu cũng gật nhẹ đầu, rất đồng tình.

Tiêu Phàm không cam lòng, nói: "Làm sao mà tôi lại giống Tom Cruise được, hai chúng ta khác nhau rõ ràng mà!"

"Chỗ nào cũng giống, thấy sắc quên bạn, cách thức tán gái biến ảo đa dạng, tao thấy nó học chú mày rất tốt. Mà chú mày còn đặt tên nó là Tom Cruise là tao hiểu chú mày nghĩ cái gì rồi."

Quân Sư Xấu Bụng trợn mắt nhìn Tiêu Phàm, ý tứ rất rõ ràng đó là đừng coi chúng ta là đồ ngốc.

Tiêu Phàm cũng không biết phản bác Quân Sư Xấu Bụng như nào, chỉ có mình biết mà thôi.

Oan uổng quá đi, tên là nó tự lấy, những hành vi lưu manh kia nó không cần dạy mà tự biết đó chứ!

Thế nhưng mà nếu Tiêu Phàm nói như vậy thì sẽ có người nào tin hay không?

...

Không giống với bọn Quân Sư Xấu Bụng, Thái Thập Tam lại hưng phấn mà nhìn Tom Cruise rồi nói với Tiêu Phàm bằng một giọng sùng bái: "Phàm ca, anh thật sự quá giỏi, thế mà có thể dạy bảo con mèo này trở nên thông minh như vậy."

Tiêu Phàm nhìn phản ứng của Thái Thập Tam mà thở dài, xong rồi, cô gái nhỏ này trúng độc rồi, triệu chứng giống hệt A Hoa tỷ, chuyện này là sao đây?

Chẳng lẽ trên người ta có vòng sáng kèm thuốc mê hay sao? Có tác dụng với một phần người chơi nữ có sức đề kháng thấp?

Điều này làm cho Tiêu Phàm hoài nghi uy lực của danh hiệu "Lich King" của mình.

...

"Khụ khụ, mèo đực, anh đừng phiền tôi được không, hiện tại tôi đang có chuyện quan trọng." Khi nói chuyện, Irina rất lịch sự, hoàn toàn không có hình bóng tham ăn lúc trước.

Thế nhưng thấy một con mèo trắng trở nên lịch sự lại thấy rất đáng yêu, làm Tiêu Phàm suýt chút nữa thì cười.

Thế nhưng sau đó, Tiêu Phàm lại không cười được...

"Các người là người mạo hiểm tiếp nhận nhiệm vụ lần này sao?"

Con mèo này là NPC giao tiếp với đội của mình trong nhiệm vụ đối kháng cấp độ sử thi này hay sao?

Nghe được câu hỏi của Irina thì Tiêu Phàm mới nhận ra, đám người của mình đã vô thức đi đến chỗ giao nhận nhiệm vụ lần này, bây giờ tọa độ mà bọn họ đang đứng đã trùng với tọa độ địa điểm mà nhiệm vụ đã cung cấp.

Khi ý thức được con mèo trắng tên là Irina đây chính là NPC mà mình cần phải giao nhận nhiệm vụ lần này, trong lòng Tiêu Phàm không được tự nhiên cho lắm.

Bởi vì cho đến nay, sau khi giao lưu với động vật thì Tiêu Phàm vẫn chưa bao giờ có một “kết cục” tốt cả.

Sau khi nói chuyện với con bạch dương ở trong Tân thủ thôn, Tiêu Phàm đã mờ mờ mịt mịt bị dẫn vào con đường thân sĩ tà đạo kia, sau đó thì con đường trò chơi của Tiêu Phàm trở nên khổ không thể tả.

Sau khi nói chuyện với một con mèo đen, Tiêu Phàm lại có một con mèo không chịu nghe lời, một con thú cưng tên là Tom Cruise, Tiêu Phàm vô cùng đau đầu với nó.

Bây giờ lại xuất hiện một con mèo trắng, có bước xe đổ lúc trước, Tiêu Phàm rất tự nhiên mà sinh ra một linh cảm bất thường.

“Đúng vậy, chính là chúng tôi.”

Quân Sư Xấu Bụng là nhân vật thuộc loại hình cố vấn trong Bang Long Hổ, bình thường loại nhiệm vụ giao lưu đối ngoại đều do gã phụ trách, nghe được câu hỏi của Irina, Quân Sư Xấu Bụng rất tự nhiên mà tiến lên một bước rồi đáp lại.

Sau khi Irina nghe câu trả lời của Quân Sư Xấu Bụng thì bắt đầu xoa eo, híp mắt lại, đánh giá năm người Tiêu Phàm, sau đó lại tổng kết bằng một câu: “Tuy rằng tôi cảm thấy mấy người không được mạnh cho lắm, thế nhưng cũng có thể miễn cưỡng dùng tạm, bỏ đi, cứ như vậy là được.”

Nghe được lời nói mang vẻ cực kỳ ghét bỏ của Irina, tính cách nóng nảy của Bạch Diện Thư Sinh lập tức bùng nổ: “Cô nói cái gì hả, cô có dám lặp lại lần nữa không, có tin là tôi sẽ quăng cô xuống đáy biển… ư ư ư!”

Câu nói thiền ngoài miệng của Bạch Diện Thư Sinh mới nói được có một nửa, Quân Sư Xấu Bụng đã lệnh cho Đại Ca Cầm Đầu che miệng gã ta lại, bởi vì Quân Sư Xấu Bụng hiểu rất rõ, ở trong nhiệm vụ lại ăn nói lung tung, hạ thấp độ thiện cảm của NPC cũng chẳng phải là chuyện tốt lành gì, vì vậy gã rất sáng suốt mà mạnh mẽ ngăn lại hành vi của Bạch Diện Thư Sinh.

“Vậy chúng ta nhanh chóng bắt đầu nhiệm vụ đi.” Quân Sư Xấu Bụng híp mắt lại, quay đầu về phía Irina rồi mỉm cười nói.

Irina lại nhìn về phía mọi người lần thứ hai, suy đi nghĩ lại, cuối cùng dường như đã hạ quyết tâm, xoay người hô lên với phía sau: “Aina, có thể ra ngoài rồi, bọn họ là người bảo vệ chúng ta trong cuộc hành trình lần này.”

Tiêu Phàm nghe được tiếng kêu to của Irina thì trong lòng lập tức cả kinh, chẳng lẽ vẫn còn NPC khác nữa ư?

Phía sau mỏm núi đá lớn ở trên mặt cỏ trước mặt Tiêu Phàm, có một đôi tai hồ ly dường như đã nghe thấy tiếng kêu to của Irina, nó nhô ra từ rìa mỏm đá rồi cẩn thận dò xét, sau đó thì có một thiếu nữ Hồ tộc đang tuổi thanh xuân có vẻ lo lắng sợ sệt bước ra từ sau mỏm đá.

Tiêu Phàm nhìn thấy người đang đi về phía mình, hít một hơi thật sâu.

Nhiệm vụ lần này dường như không thân thiện với Thái Thập Tam cho lắm, có điều đối với mình mà nói, lại quá thân thiện rồi ~

Thiếu nữ đang đi về phía đám người Tiêu Phàm có vóc dáng không cao không thấp, dáng người thoạt nhìn hơi mập, đi đường thì có vẻ lung la lung lay.

Tại sao lại lung la lung lay?

Bởi vì rất có điện nước…

Irina chỉ vào cô rồi giới thiệu với mọi người: “Vị này chính là người thiếu nữ mà mấy người cần phải bảo vệ lần này, Aina.”

Sau đó Irina lại nhìn về phía thiếu nữ Hồ tộc kia rồi nói: “Aina, tự giới thiệu bản thân với những mạo hiểm giả này đi, bọn họ chính là vệ sĩ mà chúng ta thuê lần này đó.”

Thiếu nữ Hồ tộc vẫn luôn cầm chặt cây pháp trượng trong tay mình, cô sợ hãi hạ thấp đầu xuống, khẽ gật đầu với mọi người một cái, theo động tác của cô, đường cong trên người cô lại nghịch ngợm lay động như một cơn sóng, khiến Tiêu Phàm nhìn thấy được thì mắt cũng thẳng luôn.

2.00779 sec| 2426.234 kb