Lấy một ví dụ, Thái Thập Tam thuộc chủng tộc Miêu Tộc, vì vậy tốc độ di chuyển cùng tốc độ công kích của Thái Thập Tam sẽ xuất sắc hơn những người chơi bình thường khác.
Mà Quân Sư Xấu Bụng của Hồ Tộc chỉ là có khả năng hồi phục năng lực nhanh , giá trị pháp lực cao hơn và tốc độ phóng ra pháp thuật nhanh hơn người chơi khác.
Mà cái nghề Phù thủy này cực kì phù hợp với Quân Sư Xấu Bụng, bởi vì Phù thủy sẽ đánh vào mặt trái của trạng thái kẻ địch cùng ma pháp đen tối, điều này cùng với khí chất u ám của Quân Sư Xấu Bụng là quá xứng đôi.
Về phần gã nói sẽ đối xử tốt với mình, có quỷ mới thèm tin!
...
"Cái người đang lấm la lấm lét kia chính là tên lưu manh chuyên đi đòi nợ, đạo tặc của Chuột Tộc, chính là cái người đã đánh mày đó." Quân Sư Xấu Bụng chỉ chỉ về một bên với vẻ mặt ghét bỏ.
"Mẹ nó, Quân Sư Xấu Bụng, thái độ của ngươi là gì vậy, ông đây đã đắc tội gì với ngươi, cái gì mà lấm la lấm lét! Đây là ngươi đang phá hủy hình tượng sáng chói của ông đây!"
Nghe thấy Quân Sư Xấu Bụng giới thiệu mình như thế, lưu manh đòi nợ kia liền cảm thấy không cam lòng, oa oa kêu to lên.
Quân Sư Xấu Bụng ứng phó với kiểu này đều hoàn toàn tùy ý, lựa chọn trực tiếp không nhìn.
Lưu manh đòi nợ, người cũng như tên, dáng dấp thật chẳng ra làm sao, giống hệt như lưu manh đòi nợ bên đường trong những bộ phim truyền hình, một bộ dáng lưu manh vô lại.
Mình thế mà lại bị một tên như này đánh ngã, Tiêu Phàm lập tức cảm thấy có chút mất mặt.
"Vị tiếp theo là đại ca dẫn đầu của bọn tao..."
Bọn người Quân Sư Xấu Bụng cung kính là tránh nhau ra, một vị nam tử dáng người khôi ngô đi ra, thân hình cao lớn của hắn ta che khuất hết ánh nắng chiếu tới sau lưng, cái bóng bị kéo đến thật dài, gần như che toàn bộ Tiêu Phàm đang đứng trước mặt vào bên trong mình, nội tâm Tiêu Phàm liền xuất hiện một tầng mây đen.
Mồ hôi Tiêu Phàm chảy trên trán, kìm lòng không được mà nuốt nước bọt một cái, bởi vì cái người "Lạt cá lam nhân" trước mặt tràn đầy khí phách!
Khuôn mặt vuông vức, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, xương hàm rộng dày, màu da vàng nhạt, đầu tóc ngắn cắt gọn sạch sẽ, đây là Đại Ca Cầm Đầu.
Đại Ca Cầm Đầu không nói gì, đầu khẽ cúi xuống, thong thả điều chỉnh góc nhìn của bản thân, để có thể trông xuống Tiêu Phàm thấp hơn mình một cái đầu.
Theo bộ dạng chậm rãi nhìn xuống của gã, Tiêu Phàm cảm thấy áp lực vô hình đang nổi lên tòan thân, trong lòng cả kính, ngẫm nghĩ, người đàn ông này thật tuyệt, chỉ dùng một hành động nhỏ như vậy đã có thể khiến hắn kinh sợ rồi!
Tiêu Phàm đối mặt với khí thế của Đại Ca Cầm Đầu, bất giác lùi về sau một bước, kết quả không cẩn thận va phải tên còn lại ở phía sau.
Tiêu Phàm quay người lại, đang định nói xin lỗi với người đằng sau thì không ngờ khuôn mặt của người nọ lại khiến Tiêu Phàm chợt ngẩn ra.
Không ngờ trong hắc bang hung thần ác sát khắp nơi này lại có một thanh niên trắng trẻo nõn nà, tao nhã như vậy?
Tiêu Phàm nhìn thấy người phía sau lịch sự mỉm cười, áp lực mà Đại Ca Cầm Đầu làm nảy sinh trong lòng Tiêu Phàm đã giảm bớt đi không ít.
Khi người này mở miệng nói chuyện, áp lực trong lòng Tiêu Phàm lại dâng lên, dâng cao còn hơn cả trước đó nữa.
“Thằng nhóc này, nhìn cái gì mà nhìn, còn nhìn nữa tao dìm xuống đáy biển cho cá mập ăn!”
Tiêu Phàm bỗng nhiên bị người này mắng, liền bừng tỉnh ngộ ra!
Mẹ! Hóa ra là gã! Gã chính là kẻ “Dìm xuống biển cho cá ăn”!
“Nếu mày đã trao đổi thân thiết với Bạch Diện Thư Sinh, vậy tao sẽ giới thiệu Bạch Diện Thư Sinh cho mày quen biết trước. Bạch Diện Thư Sinh, kiếm sĩ Xà Tộc, câu cửa miệng là “Dìm xuống đáy biển cho cá mập ăn”. Mày đừng nhìn vẻ ngoài của nó, bản chất của nó là hắc bang chân chính đó, thế nên tao khuyên mày đừng chọc nó.”
Lúc Tiêu Phàm bị trùm bao bố, Tiêu Phàm có chú ý qua, bình thường sẽ có ba tiếng mắng chửi vang nhất.
Mắng độc địa nhất hẳn là Phúc Hắc Quân Sư, lời lẽ thô tục nhất hẳn là Lưu Manh Đòi Nợ, còn chửi đơn giản nhất bạo lực nhất, là “Dìm cho cá ăn” Bạch Diện Thư Sinh rồi.
Vậy Đại Ca Cầm Đầu làm gì nhỉ? Chẳng lẽ chức nghiệp tấn công trong hắc bang, Phúc Hắc Quân Sư, Đòi Nợ Lưu Manh và Bạch Diện Thư Sinh ba người này phụ trách dùng mồm, còn Đại Ca Cầm Đầu thì phụ trách nắm đấm?
Tiêu Phàm lại nhìn người đàn ông vạm vỡ che khuất ánh mặt trời trước mắt mình, trong lòng thầm nghĩ cực kỳ có khả năng!
Đại Ca Cầm Đầu trông giống hệt như một đại lão Việt Nam bạo lực cuồn cuộn, nói gã không biết đánh người, Tiêu Phàm có đánh chết cũng không tin.
...
Sau khi Phúc Hắc Quân Sư giới thiệu Bạch Diện Thư Sinh xong, lại quay lại giới thiệu Đại Ca Cầm Đầu cho Tiêu Phàm quen biết, “Đây là Đại Ca Cầm Đầu của bọn tao, trầm mặc ít nói, nhưng mày đừng trông mặt mà bắt hình dong. Đại Ca Cầm Đầu tốt lắm, hơn nữa còn khéo tay tỉ mỉ, am hiểu nữ công, sở trường may vá trong trò chơi cao hơn người khác một bậc, đạt đến bậc A, là nhân tài hiếm gặp trong giới phục trang. Y phục dạ hành trước đây tụi tao sử dụng, từ dây thừng trói cho đến bao tải đều do một tay Đại Ca Cầm Đầu làm nên. Chức nghiệp của Đại Ca Cầm Đầu trong trò chơi là tộc cá sấu Shaman, có kĩ năng buff dồi dào và phụ trợ xuất sắc.”
Tiêu Phàm nghe giới thiệu của Phúc Hắc Quân Sư về Đại Ca Cầm Đầu, cả người đều choáng váng.
Khéo tay tỉ mỉ, am hiểu nữ công, sở trường may vá bậc A, điều này khiến Tiêu Phàm liên tưởng đến một hình ảnh, Đại Ca Cầm Đầu lực lưỡng vạm vỡ như vậy lại ngồi yên tĩnh một bên hết sức chăm chú thêu thùa.
Thật sự đáng sợ! Có kì lạ quá không!
Tộc cá sấu Shaman là là chứ nghiệp kì lạ gì thế! Đại Ca Cầm Đầu rốt cuộc muốn chơi gì vậy! Khó hiểu nhất là gã còn là buff nữa!
...
Tộc cá sấu, bởi vì đặc tính chủng tộc da thô thịt ráp, thích hợp để phát triển thành kiểu chức nghiệp chiến sĩ, nhưng Đại Ca Cầm Đầu lại chơi Shaman.
Shaman là chức nghiệp pháp hệ trong trận doanh Thú Nhân, đặc điểm của chức nghiệp này trái ngược với công kích, càng nghiêng về phụ trợ. Trong trận doanh Thú Nhân không có Mục Sư, cũng trong trận doanh Thú Nhân, Shaman kỳ thực có thể thay thế tương đương với Mục Sư ở vị trí buff.
Thế nên nói đến tộc cá sấu Shaman trong lòng Tiêu Phàm là một sự phối hợp kì lạ, khiến Tiêu Phàm nhớ đến “Buff cơ bắp” một kiểu không giống người.
Khi chiến đấu, Đại Ca Cầm Đầu sẽ không tự buff cho bản thân rồi vén tay áo sau đó bước lên vui vẻ đánh một trận chứ hả?
Sau khi đánh xong lại tự buff cho bản thân mình,
Làm được tự cung tự cấp, khoa học hợp lý với nhu cầu?
Tiêu Phàm nhìn bộ dạng của Đại Ca Cầm Đầu, thầm nghĩ, rất có khả năng!
Đợi sau khi Tứ Đại Hộ Pháp Long Hổ Bang đều được Phúc Hắc Quân Sư chia ra giới thiệu xong, Tiêu Phàm bỗng dưng có chút nhớ tiểu đội Ác Ma Vũ Hội của mình.
Mặc dù đãi ngộ của Tiêu Phàm trong đội ngũ hơi không có nhân quyền, nhưng không đến mức như hiện tại phải ở cùng một lão phúc hắc, một tên lưu manh, một gã mặt ngọc ác ôn, còn một tên thì “tâm hồn thiếu nữ cá sấu Việt Nam”.
Với lại tính cách của Bạch Diện Thư Sinh và Đại Ca Cầm Đầu nên hoán đổi cho nhau, như vậy sẽ cân đối hơn một chút, cũng không kì lạ như thế này.
Đừng nói với hắn bọn họ đang chơi Gap Moe nha, đàn ông con trai mà moe cái gì!
(T/N: Gap Moe: là sự trái ngược giữa tính cách bên trong và vẻ ngoài làm người khác thấy hấp dẫn (moe).)
Nghĩ đến những người đồng đội này, Tiêu Phàm đột nhiên nghĩ ra gì đó, nghi hoặc nhìn về phía Phúc Hắc Quân Sư.
“Xem ra mày đã biết mục đích tao giới thiệu mấy đồng đội này cho mày rồi, Mệnh Phàm.” Phúc Hắc Quân Sư nhìn Tiêu Phàm nói: “Nhiệm vụ lần này vốn dĩ định là sẽ do bốn người bọn tao cùng với đại tỷ họp thành một nhóm tiêu chuẩn năm người cùng đi làm, hôm nay mày đột nhiên đặt một chân vào, số lượng người trong đội tụi tao lại dư ra một, nếu mục đích chính của nhiệm vụ lần này là để mày và đại tỷ có thể hiểu thêm về nhau, vậy thì vị trí của hai người trong nhóm đã được định sẵn.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo