Không hổ danh là “Lich King” Mệnh Phàm, hoàn toàn hơn xa cái tên chỉ có cơ bắp mà không có não như Vasili. Vasili muốn dựa vào cơ thể cường tráng của mình để đe dọa Mệnh Phàm, không nghĩ đến Mệnh Phàm lại dễ dàng hóa giải tình thế, tiếp tục đi con đường của chính mình, tán gái của mình, không thèm nhìn đến cỏ dại bên đường, hành động phóng khoáng nhưng lại thô bạo như vậy, ở trong trò chơi cũng chỉ có “Lich King” Mệnh Phàm có thể làm được mà thôi.
Vasili nhìn thấy mình bị Tiêu Phàm làm lơ, gã đâu thể nào chịu đựng sự đối xử như vậy, nói thế nào thì bây giờ gã cũng là một danh nhân ở trong trò chơi, cho dù anh là “Lich King” Mệnh Phàm thì cũng không thể làm lơ gã được.
Vasili cũng là một tên cố chấp, gã thầm nghĩ anh cố tình vòng qua người tôi, vậy thì tôi sẽ tiếp tục chặn trước mặt anh, chặn đến lúc anh phải để ý đến tôi, xem coi anh còn có thể tiếp tục bình tĩnh như vậy hay không.
Thế là Vasili nhanh chân bước về phía trước, vượt qua hai người Tiêu Phàm và Tuyết Dạ, lại để cơ ngực của mình chặn trước mặt Tiêu Phàm lần nữa.
Trong lúc nói cười thì Tiêu Phàm và Tuyết Dạ cảm giác được ở phía trước có thứ gì đó đang cản đường, hai người vô thức đi vòng qua. Thế nhưng Vasili đã té một lần rồi thì sẽ khôn hơn một chút, sao gã có thể để cho hai người bọn họ toại nguyện chứ.
Anh đi về phía bên trái, tôi liền qua trái, anh đi về phía bên phải, tôi liền qua phải, tôi chắc chắn chặn trên con đường mà anh phải đi qua, xem coi anh có thể làm gì để thoát khỏi tôi, Vasili đắc ý thầm nghĩ.
Thế nhưng gã còn chưa đắc ý được một giây, biểu cảm trên mặt đã đổi thành kiểu mới ăn phải quả đắng, bởi vì Tiêu Phàm và Tuyết Dạ trực tiếp chuyển sang hướng khác, thật là quá đáng mà, sao hai người bọn họ có thể không làm theo kịch bản như vậy được chứ!
…
“Anh đã nói với em, trong đội của chúng ta vẫn còn vài thành viên nữ nữa, đều là người rất tốt, đợi một lát anh gọi mấy người đó đến rồi giới thiệu cho, họ đều là người rất dễ tính.” Tiêu Phàm nói với vẻ cẩn thận từng chút một, nếu có thể, Tiêu Phàm hoàn toàn không muốn giới thiệu mấy người Hổ Nữu cho Tuyết Dạ, bởi vì Tiêu Phàm sợ đến lúc đó thì Tuyết Dạ lại bị mấy người này hù sợ.
“Thật sao, vừa nghe anh nói vậy, em thật sự rất mong chờ đó.”
“Ha ha, không cần mong chờ đâu, cứ cư xử bình thường là được.” Tiêu Phàm cười rất lúng túng.
Nghe Tuyết Dạ nói rất mong chờ các thành viên khác trong đội của mình, trong lòng Tiêu Phàm cảm thấy hơi thấp thỏm.
Đúng vào lúc này, một tiếng gầm thét giận dữ cắt ngang cuộc nói chuyện vui vẻ của Tiêu Phàm và Tuyết Dạ…
“Lich King Mệnh Phàm! Cái tên nhà anh thật là khinh người quá đáng mà, anh thật sự không coi ai ra gì cả! Lại có thể làm lơ Vasili này!”
Sau khi Vasili bị Tiêu Phàm và Tuyết Dạ làm lơ mấy lần, rốt cuộc thì gã cũng không thể nhịn được nữa, gầm thét về phía Tiêu Phàm, theo âm thanh mà Vasili chủ động phát ra, hình tượng cao thủ mà Vasili cố gắng xây dựng đã tự động sụp đổ trước mặt mọi người.
Tiêu Phàm nghe thấy ở bên cạnh mình có người nào đó đang gào thét, lúc này hắn mới phục hồi tinh thần lại từ trong cuộc tán gẫu khí thế kia, hắn nhìn thấy Vasili – quái nhân cơ bắp – không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở bên cạnh mình, trong lòng hắn cả kinh, vẻ mặt rất kinh ngạc.
Người chơi đang vây xem nhìn thấy vẻ mặt lúc này của Tiêu Phàm, thầm nghĩ không hổ danh là Mệnh Phàm, người đã đùa giỡn “nữ thần võng du” Ngọc Sinh Yên ở trên giải đấu PK biểu diễn “Tân Sinh”, bây giờ hắn vẫn chịu chơi như vậy, biểu cảm này thật sự được ngụy trang vô cùng hoàn mỹ.
Có điều Mệnh Phàm thật sự là một vị vua ở trong “Tân Sinh”, tùy tiện một chút đã có thể phá hủy khí thế mạnh mẽ mà Vasili cố gắng xây dựng trước khi chiến đấu. Ở bất kỳ phương diện nào thì Vasili luôn yếu hơn một chút so với “Lich King” Mệnh Phàm.
Phản ứng lần này của Tiêu Phàm không phải là giả vờ, mà là hoảng hốt thật sự, dù sao thì một quái nhân cơ bắp như vậy bỗng nhiên gào thét với bản thân mình, chỉ cần là người bình thường đều sẽ hoảng hốt.
Còn việc Tiêu Phàm làm lơ Vasili, chuyện đó hoàn toàn là do hai người Tiêu Phàm và Tuyết Dạ chỉ lo tập trung tán gẫu nên phản ứng rất chậm với tình huống bên ngoài.
Đối với tình huống xảy ra trước mắt mình thì Tiêu Phàm hoàn toàn chẳng hiểu gì cả, trong khoảng thời gian ngắn thì hắn vẫn rất mờ mịt, thế nhưng Tuyết Dạ lại có vẻ vô cùng không vui, bởi vì có người quấy rầy cuộc tán gẫu vui vẻ của cậu và đội trưởng, điều quan trọng nhất là người xuất hiện trước mặt Tuyết Dạ khiến cậu cảm thấy vô cùng không hợp mắt, ngoại hình của gã hoàn toàn không phù hợp với mắt thẩm mỹ đặc biệt của Tuyết Dạ.
Thế là trong lòng Tuyết Dạ càng lúc càng buồn bực khi nhìn Vasili trước mắt mình…
Tiêu Phàm còn đang nghi hoặc, lúc nào
"Vasili tôi khiêu chiến anh - "Lich King" Mệnh Phàm!"
Những lời này đã quá rõ ràng rồi, ngay lập tức Tiêu Phàm hiểu rõ ngọn nguồn sự việc, cũng nhen nhóm lên tính hóng chuyện của quần chúng vây xem.
"Anh nghe tin gì chưa, Vasili của công hội Tinh Thần muốn khiêu chiến Mệnh Phàm, có trò hay xem rồi."
"Tôi đã nói rồi, Vasili ngồi ở nơi này chắc chắn là để đợi ai đó, không ngờ rằng hắn lại to gan như vậy, dám khiêu chiến "Lich King" Mệnh Phàm tiếng tăm lừng lẫy, chẳng lẽ hắn không xem màn thi đấu của Pk "Tân Sinh" hay sao, cho dù "truy phong giả" Tịch Dương có thực lực mạnh như vậy cũng nhanh chóng bị giết chết đấy thôi."
"Anh thì biết cái gì, đã nói trước rằng ai đánh bại được "Lich King" Mệnh Phàm trong trò chơi trước thì người đó sẽ nhận được vinh quang vô hạn, xem ra Vasili này thật sự là muốn liều mạng ròi."
...
Đám người chơi xì ào bàn tán, tin tức Vasili khiêu chiến Mệnh Phàm cũng không chân mà đi, điên cuồng truyền khắp nơi trong Tân Sinh, hấp dẫn vô số người chơi hội tụ tới trấn Bàn Thạch.
Đối mật với Vasili đang hừng hực khí thế khiêu chiến bản thân, Tiêu Phàm trực tiếp trả lời hai chữ: "Không rảnh."
Nói xong Tiêu Phàm liền kéo Tuyết Dạ đi ra ngoài.
Cuộc khiêu chiến này đương nhiên không thể nhận rồi, chẳng phải là Tiêu Phàm sợ bại dưới tay Vasili mà là nếu Tiêu Phàm đi nhận lời khiêu chiến lung tung thì sẽ mở ra một tiền lệ khiến cho càng nhiều người chơi khác kéo tới, đến lúc đó hắn nào còn có thể vui sướng tận hưởng trò chơi này được nữa.
"Đừng có mơ chạy đi được, hôm nay anh không chấp nhận khiêu chiến của tôi thì đừng có mơ sẽ rời khỏi chỗ này được."
Sau khi bị hai người Tiêu Phàm và Tuyết Dạ không thèm để ý tới, Vasili liền dùng chiêu thức, trong nháy mắt đã xuất hiện chắn trước lối đi của Tiêu Phàm, ngăn không cho Tiêu Phàm rời khỏi.
Tiêu Phàm nhìn cơ bắp cuồn cuộn của tên đứng chắn trước mặt mình, trong lòng không tránh khỏi ghét bỏ: "Tránh ra, tôi không muốn lãng phí thời gian với anh.
Nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Tiêu Phàm, Vasili lại vui vẻ, khẽ cười nói: "Hôm nay tôi tới đây là để khiêu chiến anh, anh không đồng ý cũng được, anh chỉ cần nhận thua với tôi trước mặt mọi người ở đây là được."
Nghe được những lời nói kiêu ngạo của Vasili, Tiêu Phàm rốt cục không thể nhịn được nữa, Vasili đã muốn đi tìm đường chết, vậy thì hắn liền từ bi hoàn thành tâm nguyện cho gã!
Tiêu Phàm đang định rút vũ khí của mình ra chém cho "cục thịt dị dạng" trước mặt này nát bươm, Tuyết Dạ lại tức giận quát lên trước Tiêu Phàm một bước...
"Đội trưởng của tôi không phải đã bảo là anh ấy không rảnh rồi sao, tên cơ bắp xấu xí còn chắn ở đây làm gì!" Tuyết Dạ chỉ vào mũi Vasili mắng, hoàn toàn không nể nang gì.
Tên cơ bắp xấu xí sao?! Cô gái này lại nói gã là tên cơ bắp xấu xí?!
Vasili nghe được lời nói của Tuyết Dạ lập tức tức phát điên, đối với Vasili mà nói cơ bắp luôn luôn là niềm tự hào của gã, bình thường lúc rảnh rỗi gã thích nhất là chụp ảnh cơ bắp của hắn rồi đăng lên mạng xã hội khoe khoang, hôm nay cô gái này lại chê cơ bắp của hắn xấu xí trước mặt mọi người, cô ta quả nhiên chẳng biết gì cả! Phải biết rằng cơ bắp chính là tín ngưỡng của Vasili gã.
"Cơ bắp xấu chỗ nào chữ, cô biết cái gì là khỏe đẹp không!"
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo