[Răng Độc] tím đen bắn ra từ pháp trượng của Phù thủy tà ác, quỷ dị mà tàn ác, nhưng so với mũi tên mà Tịch Dương bắn ra thì vẫn thua xa cả về tốc độ lẫn góc độ.
Tiêu Phàm bắt đầu bước đi, thân ảnh hóa thành một cơn gió nhẹ thổi bay những chiếc tăng độc tà dị đang bay đến.
Sau khi nhanh chóng lướt qua đợt công kích bằng răng độc của Phù thủy tà ác, Tiêu Phàm tiếp cận Phù thủy tà ác, không hề có động tác nào quá mức hoa mỹ, hai thanh trường kiếm giản dị trong tay Tiêu Phàm lướt qua tấm áo choàng cũ nát của Phù thủy tà ác, tước đoạt từng chút từng chút lượng máu của Phù thủy tà ác.
Phù thủy tà ác chịu tổn thương liền cảm thấy giận dữ, hắn ta vung pháp trương lên, một chùm tia sáng màu tím đen ngưng tụ lại trên đỉnh cây pháp trượng của Phù thủy tà ác, trở thành một cây roi mang theo khí thế lạnh thấu xương.
Giác Tiên!
Mặc dù lúc này Tiêu Phàm đã kịp thời phản ứng lại được, nhưng [Giác Tiên] lại là kỹ năng phạm vi của Phù thủy tà ác, mặc dù Tiêu Phàm đã nhanh chóng di chuyển một khoảng, nhưng cũng không thể đi ra khỏi phạm vi tấn công của [Giác Tiên], Tiêu Phàm bị tấn công rồi.
Có điều chùm tia sáng màu tím đen kia lại hấp thụ ở trên thanh trường kiếm của Tiêu Phàm, trên thân thanh kiếm Frostmoue phát ra một tiếng “Keng!” giòn vang, một cú đỡ hoàn hảo kỹ năng Giác Tiên của Phù thủy tà ác, lợi dung khe hở trong tấn công của Phù thủy tà ác, Tiêu Phàm nhanh chóng lao lên chém giết.
Phù thủy tà ác nhìn thấy Tiêu Phàm đang đánh về phía mình,trong miệng lẩm bẩm gì đó.
Tiêu Phàm nhìn hành động lúc này của Phù thủy tà ác liền biết hắn ta sắp sử dụng kỹ năng khống chế [Trận], Tiêu Phàm sao có thể để cho hắn ta đạt được mục đích, Tiêu Phàm từ trước khi bắt đầu chiến đấu đã ngậm sẵn trong miệng rượu chỉ để giờ khoảnh khắc này, Tửu Tinh Thổ Tức!
Những lời trong miệng Phù thủy tà ác hoàn toàn bị cắt ngang bởi mùi cồn bỗng nhiên tràn ngập trong không khí…
Trước đây khi hắn biết được các thông tin về Phù thủy tà ác, Tiêu Phàm vẫn luôn khống chế chặt chẽ nhịp độ của trận đấu, coi như boss phó bản Phù thủy tà ác này như tiểu quái mà đánh, mọi việc đều diễn ra đúng như ý muốn.
Tiêu Phàm đánh vô cùng thuận lợi, Tuyệt Dạ liền có vẻ tuyệt vọng.
Làm cái gì thế? Nhà ngươi không xứng với cái chức boss này một chút nào hết, có phải là chưa ăn no nên không có sức làm việc không? Vì sao ngay cả đội trưởng cũng không đánh nổi?
…
Oán giận trong lòng của Tuyết Dạ dành cho Phù thủy tà ác không hề có chút tác dụng nào, Phù thủy tà ác vẫn vô cùng không đủ tiêu chuẩn mà ngã xuống dưới kiếm của Tiêu Phàm, không để lại một chút cơ hội nào cho Tuyết Dạ. Vở kịch cẩu huyết xả thân cứu chủ của Tuyết Dạ hoàn toàn không sử dụng được.
Đúng lúc này, một năng lược màu đen tỏa ra hơi thở nguy điểm đang hội tụ lại phía trên thi thể của Phù thủy tà ác.
Hai người trong đội ngũ đang ở bên trong phó bản, ánh mắt đồng thời lóe sáng…
Tiêu Phàm nhìn thấy năng lượng đang hội tụ bên trên thi thể của Phù thủy tà ác liền biết đây là sát chiêu cuối cùng [Ngày Yên Nghỉ] của Phù thủy tà ác, ký năng tuyệt sát của boss phó bản thường có thể khiến người chơi sau khi giết boss lơ là mà không trở tay kịp. Nhưng Tiêu Phàm đã chuẩn bị từ sớm, khi đánh Phù thủy tà ác hắn vẫn không hề sử dụng đến chân khí ít đến đáng thương của mình chỉ để lúc này dùng thử kỹ năng mới của hắn, Kim Tàm Thoát Xác…
Tiêu Phàm tập trung tinh thần chăm chú nhìn vào loạt năng lượng kia, đồng thời trong mắt Tuyết Dạ cũng để lộ ra sự hưng phấn, bởi vì cuối cùng hắn cũng đợi được cảnh tượng mà hắn mong muốn…
[Ngày an nghỉ] là kỹ năng của boss phó bản Bàn Thạch trấn Phù thủy Tà ác. Kỹ năng này giống y như tên của nó, được sinh ra để Phù thủy Tà ác có thể an nghỉ sau khi chết.
Làm gì để an nghỉ?
Đối với boss vừa bị đánh gục mà nói thì đương nhiên là phải thay hắn ta trả thù.
Cho nên [Ngày yên nghỉ] bắt đầu chậm rãi hội tụ luồn năng lương to lớn và nguy hiểm phía trên thi thể của phù thủy tà ác, chuẩn bị cho Tiêu Phàm một đòn chí mạng.
Tuy rằng lúc phù thủy tà ác còn sống trang điểm rất lôi thôi luộm thuộm nhưng ít nhất người khác vẫn cảm nhận được một chút sức sống của hắn ta, không đến mức để thế lực tà ác ăn dần ăn mòn cơ hội sống như vậy.
Nhưng sau khi [Ngày yên nghỉ] bắt đầu hoạt động, xuất hiện một tia màu tím đen giống như một mảnh vỡ chậm rãi hút pháp lực ra khỏi thi thể của phù thủy tà ác. Cơ thể của phù thủy tà ác bắt đầu bay màu, dần dần biến thành màu xám trắng giống như tro tàn. Màu sắc này khiến người khác nhìn qua cảm thấy thật ảm đạm.
Lúc này phù thủy tà ác nằm trên mặt đất giống như một tờ giấy bị lửa đốt, nếu như có một cơn gió nhẹ thổi qua, chắc chắn thi thể của hắn ta sẽ bay tán loạn trong gió.
Màu sắc trên cơ thể của phù thủy tà ác dần mờ đi, đồng thời cũng lấy đi cơ hội sống còn sót lại của hắn ta. Trông hắn giống như một cuộn tranh được vẽ bằng mực nước bị nước tẩy trôi. Mà “mực nước” trên bức tranh này hóa ra lại đang hội tụ những tia màu đen tím vô cùng diễm lệ trên người phù thủy tà ác. Phó bản Bàn Thạch trấn này có màu sắc đặc biệt của nó, đã đến lúc hắn phải chân chính kết thúc phó bản này rồi.
Tiêu Phàm nhìm chằm chằm vào luồng pháp lực trước mắt đang ngưng tụ thành một khối cầu tròn. Tiêu Phàm cảm nhận được hởi thở nguy hiểm từ phía trong quả cầu, hắn lập tức chuẩn bị tư thế nghênh đón chúng.
Tuyết dạ cũng nhìn chằm chằm vào khối cầu tím đen nguy hiểm kia, nhưng trong mắt hắn ta khối năng lượng này có vẻ như rất đáng yêu, chỉ giống như một quả cầu khí màu tím đen bình thường.
Đây chính là cơ hội cuối cùng của hắn ta trong phó bản này rồi. Tuyết Dạ hy vọng kỹ năng của boss cuối này sẽ mạnh một chút, tốt nhất là vừa nhanh vừa mạnh, khiếm cho vị đội trường này trở tay không kịp. Sau đó hắn sẽ có cơ hội cầm khiên chắn xông ra trước người Tiêu Phàm, đúng lúc trình diễn vở kịch cứu người cẩu huyết này.
Nghĩ như vậy, hai người Tiêu Phàm và Tuyết Dạ tiếp tục nhìn chằm chằm vào đạn Áo Thuật màu tím đen được kỹ năng cuối cùng của phù thủy tà ác [Ngày yên nghỉ] ngưng tụ lại. Lòng bàn tay nắm chặt của hai người bắt đầu chảy ra mồ hôi ướt đẫm…
Rõ ràng đạn Áo Thuật do [Ngày yên nghỉ] ngưng tụ có màu tối nhưng bỗng nhiên chúng lại có cảm giác như vừa lóe sáng . Tiêu Phàm nhận ra sự khác thường của đạn Áo Thuật, hắn biết đạn Áo Thuật đã sắp thành hình rồi, tiếp theo sẽ ngay lập tức phóng về phía mình. Vậy nên hắn tập trung tinh thần, chuẩn bị tư thế ngồi xuống thật nhanh.
Đạn Áo Thuật lóe sáng kì lạ như vậy, đương nhiên Tuyết Dạ cũng sẽ chú ý đến chúng, hắn ta biết thời khắc cần ra tay đến rồi. Bản năng của hắn ta cảm nhận được lực sát thương của kỹ năng này là rất lớn, không biết tấm khiên này của hắn ta có thể chịu đựng được khối ma pháp này hay không. Nhưng lần này hắn phải bảo vệ được đội trưởng, cho dù có phải chết đi chăng nữa.
Bởi vì Tuyết Dạ dự tính dù có phải bỏ mạng cũng muốn lấy được món trang phục kia. Ánh sáng kia thật sự rất đẹp mà phải không?
Đúng lúc này, một cơn gió nhẹ thổi qua, cơ thể đã trở nên mỏng mạnh của phù thủy ác ma bay tán loạn trong gió. Còn đạn Áo Thuật ở trên cơ thể của phù thủy lại bay ngược hướng gió bắn nhanh đến chỗ Tiêu Phàm!
Ngay lúc này!
Trong lòng hai người Tiêu Phàm và Tuyết Dạ không hẹn cũng nghĩ tới câu này, ngay lập tức đồng thời bắt đầu hành động.
Tiêu Phàm rất nhanh ngồi xuống tại chỗ [Kim tàm thoát xác]!
Mà Tuyết Dạ nhanh tay nhanh mắt, đã cầm khiên chắn đứng chặn trước mặt Tiêu Phàm. Hắn ta nhìn thấy quả cầu năng lượng màu tím đen đang bay thẳng về phía mình, trong mắt hắn ta lộ ra cảm giác hưng phấn.
Tốt lắm, cứ bay về phía mình thế này đi! Chỉ cần mình ngăn được đòn tấn công kỹ năng của boss lần này, theo tình theo lý đội trưởng chắc sẽ cho mình qua thử thách phòng ngự yểm hộ này thôi. Như vậy chắc chắn mình sẽ lấy được bộ trang phục đó. Cho dù mình có bị quả cầu năng lượng này nỏ chết thì cũng có sao đâu!
Tuyết Dạ nhìn thấy qủa cầu dày đặc màu tím đen xuất hiện càng ngày càng lớn trước mắt mình, hắn ta giơ tấm khiên lên phía trước, trong lòng hắn ta có hơi căng thắng.
…
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo