Nhiều người ngắm nhìn mình như vậy khiến trong lòng Vasili vô cùng vui sướng, ánh mắt kính trọng và sợ hãi của những người chơi đứng xung quanh khiến gã cảm thấy mình chẳng khác nào một cao nhân bậc nhất.

Nhưng có một chuyện khiến gã khá buồn bực. Tuy rằng chuyện được tôn kính thế này cũng không tồi, nhưng gã càng hi vọng fan hâm mộ của gã sẽ tạo ra hành động gì đó hơn, như vậy thì danh tiếng trong trò chơi của gã sẽ càng được nâng cao, đáng tiếc bọn họ chỉ dám ngắm nhìn mà không dám bước lên chào hỏi hay xin chữ ký.

Thật ra thì trong lòng Vasili cũng đã chuẩn bị một màn biểu diễn giao lưu với fan hâm mộ của gã rồi, gã định sẽ cho fan hâm mộ nhìn thấy cơ bắp săn chắc mà gã tự hào nhất.

Cơ delta, cơ bắp tay, cơ tam đầu, cơ lưng to, cơ thang... dù là cơ bắp nào thì Vasili cũng không ngại. Trên đời, chỉ có loại cơ mà gã không biết, không có loại mà gã không luyện được.

Chỉ là fan hâm mộ nào muốn nhìn thấy "vũ khí bí mật" của gã thì không được, nhưng mà nếu là fan nữ xinh đẹp thì không sao.

...

Khi một người luôn được những người xung quanh ca ngợi thì thường dễ tưởng tượng thái quá, suy nghĩ lung tung. Vasili chính là một kẻ như vậy, chỉ là gã chưa từng nghĩ tới, không phải ai cũng thích những người có bắp thịt lực lưỡng, dù sao thì một người đàn ông cơ bắp lực lưỡng thường khiến người ta liên tưởng tới hai chữ "hung tàn".

Chính vì vậy, bây giờ nhìn Vasili hoàn toàn không khác gì một vị thần giữ cửa, lẳng lặng đứng trước cửa ra vào phó bản trấn Bàn Thạch, còn người chơi tới phó bản này thì ngày càng tăng lên, thỉnh thoảng có vài người chơi vừa đánh xong phó bản đi ra ngoài cũng bị cái gã cơ bắp lực lưỡng đứng trước cửa làm cho mất hồn mất vía. Có người chơi nhát gan thì sợ tới mức lập tức rút vũ khí ra. Còn người lớn gan hơn chút thì cũng bình tĩnh hơn, nhưng vẫn lo lắng tới nuốt nước bọt, vừa cảnh giác nhìn Vasili vừa bước nhanh ra ngoài.

Tóm lại, vì Vasili đứng chắn trước cửa phó bản trấn Bàn Thạch nên không ít người chơi tới phó bản này bị dọa cho hết hồn. Chẳng mấy chốc, khắp nơi lan truyền tin đồn nhân vật mới nổi Vasili của công hội Tinh Thần đứng chắn trước cửa phó bản trấn Bàn Thạch để tuyên chiến với người nào đó, nhưng chuyện này cũng nhanh chóng bị câu chuyện tình yêu của Mệnh Phàm đè xuống, tin tức này lập tức không dậy nổi một ngọn sóng nào.

Lại nói tới những người chơi đang đứng trước cửa phó bản bị dáng vẻ của Vasili dọa sợ. Ngoài việc chờ Vasili rời khỏi phó bản, thì đám quần chúng đang vây xem này còn có một nhiệm vụ nữa, đó là quan sát phản ứng thú vị của những người chơi lúc nhìn thấy Vasili sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ phó bản xong và bước ra ngoài.

"Wow, anh nhìn kìa, đó chính là kẻ vừa bị Vasili dọa cho sợ tới nhũn chân ra."

"Ha ha, cũng chỉ là sợ tới nhũn chân thôi mà, lúc nãy còn có người nhìn thấy Vasili thì lập tức rút vũ khí rồi hét lên "chuẩn bị chiến đấu với quái vật" đấy."

"Chuyện này có gì đáng nói chứ, lúc này có người chơi nữ bị dọa tới mức nhảy vào ngực đồng đội nam đứng cạnh đấy."

Tĩnh lặng...

"Này, anh đừng kể mấy chuyện linh tinh này được không, chúng tôi chỉ muốn kể vài chuyện thú vị thôi mà, sao anh lại nói chuyện này khiến người ta ghen tị vậy!"

"A, xin lỗi, tôi không cố ý..."

Đám người đang nói chuyện vui vẻ này cũng nhanh chóng yên tĩnh trở lại, vì tấm màng mỏng màu đỏ trước cửa trấn Bàn Thạch lại sáng lên, biểu thị lại có người chơi vừa hoàn thành nhiệm vụ phó bản sắp ra ngoài, bọn họ rất hứng thú với phản ứng của những người chơi đó lúc nhìn thấy Vasili nên cũng không nói chuyện nữa, yên lặng nhìn về phía cửa...

Nhưng mà phản ứng của hai người chơi bước ra cửa phó bản lần này lại khiến cho quần chúng đang vây xem thất vọng. Không biết cặp nam nữ này đang nói chuyện gì mà lại nói rất hăng say, hoàn toàn không thấy dáng vẻ vô cùng đáng sợ của người đang đứng trước cửa.

Mọi người không nhìn thấy phản ứng bị dọa tới sợ mất mật của hai người chơi kia, lại nhìn thấy hai người nam nữ kia đang cười nói rất vui vẻ, khiến trong lòng mọi người cảm thấy hơi khó chịu.

Nhưng mà đợi tới khi ánh sáng chói mắt trước mặt dần tan đi thì mọi người mới nhìn thấy gương mặt của hai người chơi vừa bước ra. Ánh mắt của những người chơi đang có mặt trước cửa phó bản lập tức sáng bừng lên, bọn họ biết người chơi nam kia, thân phận của hắn không tầm thường chút nào...

Lúc này không chỉ có những người đang vây xem sáng mắt lên, đôi mắt của Vasili cũng đã phát sáng, bởi vì rốt cuộc thì gã đã chờ được con mồi của mình, “Lich King” Mệnh Phàm.

Thế là Vasili to con vẫn luôn đứng bất động đã hoạt động đôi chân của mình, theo sự di chuyển của Vasili, trong lòng những người chơi đang vây xem kia cũng bắt đầu trở nên hồi hộp, đôi mắt họ nhìn chằm chằm vào sự phát triển của tình hình một cách hưng phấn, không muốn bỏ qua bất kỳ giây phút đặc sắc nào.

Lẽ nào người mà Vasili chờ để phục kích lại là “Lich King” Mệnh Phàm sao, nếu đúng là vậy, thế thì chuyện này sẽ rất hay ho cho mà xem.

Vasili phảng phất đã nghe được tiếng lòng của những người chơi khác, bởi vì hành động tiếp theo của gã đã xác minh cho ý nghĩ trong lòng của những người chơi kia…

Vasili đi về phía Tiêu Phàm, gã ra chính giữa con đường mà Tiêu Phàm phải đi rồi ngừng lại, không nói lời nào, cứ trầm mặc im lặng như vậy. Gã lẳng lặng trừng mắt nhìn Tiêu Phàm càng lúc càng gần, trong mắt là sự hung ác, luồng áp lực này khiến cho những người chơi đang vây xem ở xung quanh cảm nhận được một sự hoảng hốt không tên.

Tại sao Vasili phải làm vậy chứ? Bởi vì Vasili to con rất khôn khéo, gã cũng đã quán triệt khái niệm về hình tượng cao thủ như Tiêu Phàm, trầm mặc ít nói, dựa vào khí thế mà mình tỏa ra để đè ép đối thủ, đây chính là khí chất mà một người cao thủ trong trò chơi nên có.

Vì vậy Vasili đứng trên con đường mà Tiêu Phàm ắt hẳn phải bước qua, chính là vì muốn tạo áp lực trước khi chiến đấu cho Tiêu Phàm, tạo nên uy thế cho bản thân mình.

Muốn nổi tiếng ở trong trò chơi thì hình tượng khi xuất hiện rất quan trọng, ví dụ cụ thể thì có thể tham khảo Tây Môn Xuy Tuyết, lúc Tây Môn Xuy Tuyết xuất hiện để quyết chiến trên đỉnh Tử Cấm Thành thì hình tượng rất cao lớn, Vasili rất yêu thích.

Tiêu Phàm càng lúc càng đến gần, những người đang vây xem cũng trở nên hồi hộp, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào hiện trường. Trong lòng Vasili đã bắt đầu cảm thấy hơi căng thẳng, thế nhưng Vasili vẫn vô cùng kiêu ngạo ưỡn ngực, theo đó, hai khối rắn chắc trước ngực của Vasili nhún nhảy, trông rất đáng sợ, gã muốn nhìn xem Tiêu Phàm sẽ làm gì để đáp trả lại sự khiêu khích của gã.

Còn ba bước, còn hai bước, còn một bước, bọn họ sắp đối đầu, Mệnh Phàm và Vasili sẽ sát ra tia lửa thế nào, những người chơi đang vây xem đều trừng to hai mắt, Vasili cũng căng thẳng bày thế trận chuẩn bị đón quân địch.

Trong sân có một luồng gió nhẹ thổi qua, thổi cho lá rụng xuống đất, cũng thổi tan sự căng thẳng trong lòng mọi người.

Bởi vì hành động của “Lich King” Mệnh Phàm thực sự là quá nhàn nhã và quá thoải mái, khiến cho bọn họ nhìn thấy cũng chẳng thể nảy sinh ra sự căng thẳng được.

Tiêu Phàm đến gần Vasili, sau đó vòng qua bên cạnh gã, tiếp tục nói chuyện trời đất với Tuyết Dạ…

“Đội trưởng, trước đó em vẫn không nhìn ra được anh lại là một người dễ tính như vậy đó?”

“Ha ha, đương nhiên rồi, mọi người đều nói con người của anh rất nhiệt tình, rất dễ tính đó.”

“Bây giờ thì rất nhiệt tình, lúc nãy thì em cảm thấy anh rất lạnh lùng, khiến em hơi lo lắng và sợ hãi, có điều cảm giác bây giờ thì tốt hơn nhiều rồi.”

“Cho nên mới nói, em đã nghĩ oan cho anh rồi, em nhìn đi, dáng vẻ của anh đâu phải là kiểu vô cùng lạnh lùng chứ, từ nhỏ đến lớn anh vẫn luôn có một ưu điểm, đó chính là cư xử nhiệt tình ~”

Vasili nghe Tiêu Phàm và Tuyết Dạ đi qua bên cạnh mình rồi nói chuyện tiếp, trên trán gã nổi lên cả gân xanh, khiến biểu cảm trên khuôn mặt của gã lại càng kinh khủng hơn.

Lẽ nào là vậy, bởi vì muốn tán gái mà cái tên này không thèm nhìn đến chính mình luôn đấy! Hắn không thèm để ý mà trực tiếp đi ngang qua mình, nếu chuyện này còn nhịn được thì có chuyện gì mà không nhịn được nữa chứ, cho dù chú nhịn được thì thím cũng không nhịn được!

Đám người đang vây xem nhìn thấy dáng vẻ tức giận lúc này của Vasili, lại nhìn thấy dáng vẻ tự nhiên phóng khoáng của Tiêu Phàm, trong lòng lại sinh ra sự kính nể đối với “Lich King” Mệnh Phàm lần thứ hai.

2.37675 sec| 2426.234 kb