Tiêu Trần khẽ vỗ gương mắt của bé gái, cười nói: “Sinh không dễ, hoạt không dễ, vậy tên bé là Bất Dịch đi!”
Tiêu Trần đưa tay phải ra, một vòng xoáy màu đen nho nhỏ hình thành trong bàn tay.
Vòng xoáy không ngừng xoay tròn, quanh thân vô số hắc khí tuôn vào vòng xoáy.
Đây là tử khí người gặp nạn lưu lại.
“Đã dùng tử khí của mấy người, như vậy bản đế sẽ giúp mấy người báo thù, đó là điều đương nhiên.”
Tử khí khổng lồ mãnh liệt tràn ra từ bốn phương tám hướng Lạc Thạch trấn.
Vốn là Tiêu Trần đang ở Long Môn Cảnh đỉnh phong, có thể mượn những tử khí này, hành động một lần để tiến vào Kim Đan Cảnh.
Nếu như nói tiến vào Long Môn Cảnh là người tu hành trở thành cá chép hóa rồng, lột xác lần thứ nhất, làm cho người tu hành có thể lên được mặt bàn.
Như vậy Kim Đan Cảnh, chính là một cú bay vọt về chất, chỉ có đến Kim Đan Cảnh, mới có thể chính thức được xưng là đại tu hành giả.
Khách kết thành Kim Đan mới là người của chúng ta.
Cho dù là kẻ nào, thời điểm nhập Kim Đan Cảnh đều đối đãi cực kỳ thận trọng.
Lúc kết đan cho dù là tâm ma các loại, hay là ảnh hưởng bên ngoài, khả năng chỉ một cái sai lầm rất nhỏ đều có thể làm cho tất cả cố gắng lập tức tan thành bong bóng.
Nhưng Tiêu Trần không giống với họ, đã từng đứng ở chỗ cao nhất khắp tinh không mà nhìn bao quát chúng sinh, không cần làm chuẩn bị gì, lại càng không có tâm ma.
Tiêu Trần tu Minh Đạo, nghiêm khắc mà nói thứ kết ra không phải kim đan nhân tộc, mà là quỷ đan.
Kết đan đối với Tiêu Trần mà nói, thật sự rất đơn giản, như nước chảy thành sông, thậm chí cũng không có dẫn phát ra một tí tẹo dị tượng nào.
Thậm chí Tiêu Trần cũng không khôi phục âm thanh khô lâu thật sự.
Tiêu Trần chỉ nhìn kỹ một lần biến hóa của mình mà thôi, một viên hắc đan màu đen chỉ to cỡ nắm tay trẻ con lơ lửng tại phần bụng.
Hắc đan chậm rãi xoay tròn, hình như là các loại đại khí không thể tưởng tượng xuất hiện phía trên hắc đan, có sấm sét rơi, có gió lớn nổi lên, có hồng thủy ngập trời, cũng có vạn vật sống lại.
Nếu có người của Minh Bộ trông thấy một màn này, nhất định sẽ ngất đi tại chỗ.
Đây chính là phẩm cấp cao nhất trong truyền thuyết, Liệt Thiên đan.
Loại quỷ đan trong truyền thuyết này, thì dù có là Minh Ti đại nhân cũng không kết thành được.
Tương truyền, có loại quỷ đan trong truyền thuyết này, sẽ có cơ hội vấn đỉnh Minh Đế vị cái hư vô mờ mịt kia.
Minh Đế chính là tồn tại vô thượng nổi danh cùng với Đại Đế dương thế.
Hứng thú của Tiêu Trần đối với quỷ đan vừa kết thành cũng không lớn, bởi vì Tiêu Trần cũng không định tu Minh Đạo, Minh Đạo chỉ là tạm thời thoáng qua mà thôi.
Sau khi nhập Kim Đan Cảnh, trong Thiên Chinh quyết có một vài chiêu thức tiêu hao cực lớn, Tiêu Trần có thể dùng. Trừ đó ra, đối với Tiêu Trần mà nói cũng không có gì thay đổi quá lớn.
Tiêu Trần đưa bé gái trong ngực cho Từ Kiến Quân nói: “Tên nhóc con này cậu nuôi đi.”
Từ Kiến Quân run rẩy dùng hai tay tiếp nhận bé gái, nước mắt tuôn rơi đầy mặt.
Tâm ma của Từ Kiến Quân đã thành, lại để cho hắn ta nuôi dưỡng bé gái này, đây có lẽ là phương pháp tốt nhất bài trừ tâm ma của hắn ta rồi.
Tiêu Trần suy nghĩ một chút hỏi: “Cậu nguyện ý tu ma đạo không?”
Từ Kiến Quân sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu.
Tiêu Trần cười cười nói: “Ma Đạo trong miệng tôi cũng không phải Ma Đạo mà các người cho rằng, Ma Đạo các ngươi trong mắt chỉ có mất đi nhân tính, khát máu giết chóc.”
“Ma Đạo trong miệng tôi cũng chỉ là một loại phương thức tu hành mà thôi, như trước kia là đại đạo Quang Minh.”
Từ Kiến Quân suy nghĩ một chút hỏi: “Có di chứng gì không?”
Tiêu Trần gật gật đầu: “Ma tu đi con đường vô tình, có lẽ cậu sẽ trở nên vô cùng máu lạnh.”
Từ Kiến Quân nhìn Bạch Chỉ bên người, Bạch Chỉ nắm tay Từ Kiến Quân thật chặt.
Bạch Chỉ nhẹ nhàng gật đầu: “Cho dù anh lựa chọn như thế nào thì tôi cũng sẽ không trách anh.”
Từ Kiến Quân nhìn Tiêu Trần, hắn ta biết rõ thiên phú của mình bình thường, có khả năng trả giá hơn người khác vài lần trên con đường tu hành, cũng không bằng người khác giác ngộ một lần.
Đây là một lần cơ hội tốt nhất của hắn ta, bỏ lỡ thì có khả năng đời này cứ như vậy mà chìm ngập bên trong chúng sinh.
Nhìn một đống bừa bộn chung quanh, hắn ta không muốn nhìn thấy thảm kịch như vậy lần thứ hai nữa.
Từ Kiến Quân nặng nề gật đầu, cung kính quay người hành lễ đối với Tiêu Trần: “Mời tiên sinh truyền phương pháp tu hành Ma Đạo cho ta.”
Tiêu Trần giơ tay điểm trên trán Từ Kiến Quân, một cái cửa lớn màu đen mở ra trong đầu Từ Kiến Quân.
Kỳ thật căn bản Ma Đạo không thích hợp cho Nhân tộc tu hành, nhưng Từ Kiến Quân đã nhập ma một lần, đây có lẽ là một cơ hội.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo