Lúc này, toàn bộ hòn đảo đột nhiên rung chuyển, mặt đất bắt đầu nứt ra khiến mọi người vội vàng không kịp chuẩn bị.
Bộ ba giả chết trong lòng cực kỳ đau khổ, đây là thể loại gì vậy? Cứ tiếp tục thế này thì mạng nhỏ sẽ bay luôn mất.
Một thanh kiếm khổng lồ đột nhiên xuất hiện từ Phong Thần Nhai và lao thẳng ra biển.
Bất cứ nơi nào kiếm khí đi qua, mặt biển bị chia làm hai, đao khí đáng sợ này cứ như thế chia cắt mặt biển, nhất thời tạo thành một vết nứt cực lớn.
Nhìn xung quanh, vết nứt khổng lồ này dài đến một trăm mét và rộng không dưới mười mét, giống như một con rồng đen nằm vắt ngang trên mặt nước.
Nước biển bị đao khí đột ngột tách ra bắt đầu chảy ngược trở lại, trong khe nứt hình thành vô số xoáy cực lớn.
Từng tiếng kêu thê lương vang lên từ mặt biển, những vệt đen nhỏ trên biển bị một vòng xoáy lớn cuốn lên.
Bộ ba lão già kia tưởng rằng mình đã nhặt lại được một mạng, đang dốc sức liều mạng bơi trên biển, nhưng đột nhiên tất cả đều bị cuốn vào trong vòng xoáy khó lý giải này.
Lúc trước bọn họ thúc dục bảo vật, sau đó lại phải né tránh Thủy Long nên đã sớm không còn sức lực, giờ chỉ có thể nhìn mình bị cuốn vào vòng xoáy rồi chìm xuống đáy biển không lối thoát.
Đúng lúc này, hòn đảo nhỏ cũng bắt đầu sụp đổ, vô số vết nứt to lớn không ngừng lan tràn khắp nơi.
Giọng nói đắc ý của Tiêu Trần vang lên:
“Tiểu Long Nhi, chiêu Đảo Ngược này của tôi thế nào? Đây là chiêu thức mà tôi tương đối hài lòng ngoài Thiên Chinh quyết đó.”
Những gì Tiêu Trần nói rất dọa người, thật ra thì chiêu Đảo Ngược này rất vô dụng. Nó chỉ là thu rồi nhả lại đao khí mà thôi. Nếu đánh nhau thật, ai lại đợi mi phóng đao khí chứ, cứ bay thẳng đến đánh trực diện là được.
Ngoài việc dùng để uy hiếp, chiêu thức này vô dụng. Hơn nữa, điều mấu chốt nhất là Tiêu Trần có rất nhiều chiêu thức loạn thất bát tao như thế này.
Các chiêu thức sát phạt chủ yếu của Tiêu Trần đều nằm trong Thiên Chinh quyết, những chiêu thức vô dụng như thế này đều do Tiêu Trần học khi nhàm chán.
Nhưng mấy chiêu thức này dùng để dọa người không tồi.
Ví dụ như bộ ba giả vờ chết bây giờ vẻ mặt đều đờ đẫn, chưa kể thủ đoạn thần tiên thu rồi nhả ra của đao khí.
Với một đao này, nước biển bị tách ra hàng trăm mét, toàn bộ đảo nhỏ cũng bị ảnh hưởng bởi đao khí nhưng sẽ không tồn tại được lâu.
Xét về sức mạnh của một đao này, nói rằng nó có sức mạnh kinh thiên động địa cũng chẳng quá lời, nhưng cách thức thu rồi nhả ra của đao khí như thế này là điều chưa từng có trong lịch sử.
Bộ ba giả chết nhìn Tiêu Trần đều kinh ngạc không nói được lời nào, bọn họ đều biết Tiêu Trần rất mạnh, nhưng bọn họ không ngờ lại mạnh như vậy.
Tiêu Trần rất hài lòng với phản ứng của ba người, hắn liếm môi, nhìn về phía cô gái:
“Tiểu Long Nhi, cô cảm thấy thế nào?”
Cô gái gần như trợn tròn mắt, nhưng vẫn trái lương tâm nói:
“Thủ đoạn của Đại Đế, quỷ thần khó lường.”
Khuôn mặt tươi cười của Tiêu Trần gần như đơ lại, hắn nhanh chóng chuyển chủ đề:
“Chuyện đã giải quyết xong rồi, Tiểu Long Nhi, chúng ta quay về đi.”
Cô gái nhìn Tiêu Trần, sau đó nhìn Thanh Y, cuối cùng gật đầu, không tiếp tục điều tra việc Tiêu Trần sử dụng những cây đao khác nữa.
Tiêu Trần vỗ ngực, chuyện này xem như đã xong.
Cô gái đi tới bên cạnh hắc đao, hóa thành một làn khói đen chui vào trong thân đao.
Tiêu Trần vui vẻ rút thanh hắc đao lên. Hắn cẩn thận nhìn vào nó.
Hắc đao có tên là Ngục Long, cây đao này không chỉ là đồng đội và người nhà của Tiêu Trần, mà nó còn là chìa khóa để mở Đao Ngục.
Tiêu Trần có rất nhiều thứ để ở trong Đao Ngục, những thứ đó có thể nói là vô cùng hữu ích với Tiêu Trần bây giờ.
Nhưng với tình trạng hiện tại của Tiêu Trần và Ngục Long, chắc chắn không thể mở Đao Ngục, chuyện này chỉ có thể bàn bạc kỹ hơn.
Tiêu Trần nhìn kỹ Ngục Long, nhìn tổng thể nó không hư hại quá nhiều, nhưng ở giữa lưỡi đao có một vài vết nứt, khiến Tiêu Trần cảm thấy đau lòng không thôi.
Ngục Long đồng hành cùng Tiêu Trần chinh chiến tứ phương, gần như chưa có lần nào bị tổn thương nghiêm trọng như vậy.
Tiêu Trần nhẹ nhàng vuốt ve những vết nứt với vẻ mặt buồn bã, trong miệng nói:
“Đây chắc là eo của Tiểu Long Nhi. Nếu như eo không tốt, cho dù là nam hay là nữ đều sẽ rất khó chịu.”
“Rầm!”
Một nắm đấm thanh tú đột nhiên từ trong Ngục Long bắn thẳng vào hốc mắt của Tiêu Trần.
Tiêu Trần bị đánh lộn nhào mấy vòng trong không khí, Tiêu Trần tức giận đứng dậy từ trên mặt đất, không còn dám nói năng lỗ mãng nữa.
Tiêu Trần đặt hắc đao lên vai, cả người hắn từ dưới đất bay lên, cứ như vậy biến mất trên bầu trời.
Bộ ba giả chết ngơ ngác, nhìn lẫn nhau.
“Cứ đi như vậy hả?”
“Đi mất rồi.”
“Đi thật luôn à?”
“Đi thật rồi. “
Ba người đồng thời phun ra một ngụm máu, bệnh thần kinh à?
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo