Nhưng thân phận thật của cụ già lại rất dọa người, thủ tịch Quang Minh Giáo Đình, nhân vật có chiến lực tương đương với Phá Thiên Cảnh khủng bố của Hoa Hạ.

Hơn nữa vài người sau lưng cụ già đều là đại lão một phương, đến từ tổ chức lớn các nơi trên thế giới.

Những người này đều là nhân vật có chiến lực khủng bố số một số hai trong tổ chức của bọn họ, thực lực của những người này đều không ngoại lệ mà tương đương với Phá Thiên Cảnh của Hoa Hạ.

Trong đó thậm chí còn có mấy cái tên như “Satan”, “Thiên Sứ Địa Ngục”, tổ chức hoàn toàn đối lập với Quang Minh Giáo Đình.

Nhưng hôm nay bọn họ vứt bỏ hiềm khích lúc trước, dắt tay kề vai, đơn giản là vì nam nhân mới nhìn qua không đến 30 tuổi trước mặt, Thanh Y.

Cụ già tiến lên hai bước, dùng tiếng Hoa Hạ lưu loát, nói ra: “Thanh Y, Hoa Hạ các người có một câu gọi là, trước khác nay khác, thời đại của anh đã qua.”

Đối mặt với nhiều đại nhân vật như vậy, Thanh Y vẫn không có vẻ gì là sợ hãi, cười lạnh: “Một đám trộm cắp.”

Một cụ già chột mắt đứng ra khỏi đám người, cụ già sờ lên mắt trái của mình, con mắt này đã là bị Thanh Y làm mù.

Cụ già chột mắt cười mỉa nói: “Chẳng lẽ Thanh Y cậu còn chưa nhận ra sự thật, chuyện cậu mất đi Vô Gian, còn có hành tung của cậu, tại sao chuyện tuyệt mật như vậy lại bại lộ?”

Đương nhiên Thanh Y biết rõ, tiết lộ chuyện tuyệt mật mất đi “Vô Gian” và đến Phong Thần Nhai, nhất định là có người bán rẻ mình.

Nhưng mà hắn ta cũng không có cảm giác gì, ở đâu có người ở đó có giang hồ, chỗ có người sẽ có lục đục với nhau, Thanh Y đã sớm dự liệu tới sẽ có một ngày như vậy.

Thanh Y nhìn cụ già chột mắt, khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên, giờ phút này hắn ta vẫn ôn nhuận như ngọc như trước.

Thanh Y thản nhiên nói: “Các người quên quy củ tôi định ra cho các người sao?”

Nghe những lời Thanh Y nói, cụ già vô thức lui ra sau hai bước, nhưng sắc mặt cụ già lập tức đỏ lên, thần sắc trở nên vô cùng dữ tợn.

Bước lui vô thức vừa rồi thật sự là vì Thanh Y để lại bóng ma quá nặng trong lòng bọn họ.

“Người tự tiện vào Hoa Hạ, giết.” Cụ già Quang Minh Giáo Đình kia cười ha hả nói: “Đương nhiên chúng ta nhớ rõ, nhưng Hoa Hạ các ngươi có câu thế này, trước khác nay khác.”

“Chớ nói nhảm với hắn, bây giờ hắn không có đao, bản thân lại bị trọng thương, chúng ta cùng lên giết hắn đi.”

Không có ai đáp lời, nhưng mà các loại ánh sáng chói mắt phát ra trên người bọn họ, xem như đáp lại những lời này.

Ánh mắt Thanh Y trở nên sắc bén, theo như lời người vừa nãy nói, hắn ta hầu như đã đến đường cùng.

Thanh Y quay đầu lại nhìn phía sau, chỗ sau lưng cách anh ta không xa, có một cái khe lớn.

Khe lớn này phân trọn Phong Thần Nhai từ một thành hai, trên cái khe trôi nổi một thanh trường đao toàn thân đen kịt không có vỏ.

Độ cong toàn thân hắc đao rất nhỏ, nhìn qua rất giống hoành đao thời Đường, nhưng chiều dài toàn thân hắc đao dài hơn so với hoành đao rất nhiều.

Toàn bộ tạo hình của hắc đao rất đơn giản, không có một thứ dư thừa nào, mang đến cho người ta một loại cảm giác phong cách cổ xưa tự nhiên.

Giữa thân hắc đao có mấy khe hở, thoạt nhìn giống như bị tổn hại.

Thanh Y nhìn thanh hắc đao kia, vẻ mặt có chút ước mơ, bởi vì người làm ra yêu đao, hắn ta có thể cảm nhận được từ thanh hắc đao kia một sức mạnh gần như nổ tung.

Đột nhiên lúc này bóng dáng Thanh Y trở nên mờ đi, cả người bắt đầu trở nên hơi không chân thực.

Trông thấy một màn này, những kẻ sắp ra tay kia không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Với tư cách là đối thủ cũ của Thanh Y, dĩ nhiên cực kỳ hiểu rõ về Thanh Y.

Loại thân pháp này tên là “Nhất Chẩm Hoàng Lương”, tuy là hư vô mờ mịt giống như Quỷ Thần, không dễ bắt, nhưng tiêu hao cũng cực kỳ kinh người.

Bây giờ Thanh Y dùng loại thân pháp này, căn bản là không thay đổi được thế cuộc trước mắt, thậm chí còn phải tăng tốc độ tiêu hao, làm cho thời gian Thanh Y tử vong sớm đã đến.

Bóng hình Thanh Y hư ảo dần dần biến mất giữa thiên địa, cụ già chột mắt đứng xa xa nhìn thanh hắc đao kia, đột nhiên thần sắc thay đổi.

“Ngăn Thanh Y lại, có khả năng hắn muốn rút đao.” Nghe thấy lời cụ già chột mắt nói, trong lòng mọi người chấn động.

Bọn họ từng lên thử qua thanh đao này một lượt trước, đừng nói rút lên, thậm chí không ai có thể tới gần hắc đao trong vòng năm mét, nhưng sống chết trước mắt, không thể không loại trừ Thanh Y có thủ đoạn gì.

Lỡ như thật sự để cho Thanh Y rút thanh đao này ra, nói không chừng cách cục tàn sát của hôm nay sẽ trở thành bọt nước.

Đúng như bọn họ suy nghĩ, Thanh Y đặt hy vọng cuối cùng trên thanh hắc đao này.

 

0.06365 sec| 2401.609 kb