Vương Thăng định chế tạo ra làm đạo cụ phòng ngự cho trại.

 

Vừa hay cũng có thể gia tăng trên thanh tiến trình, thuận tiện còn sử dụng một ít vật liệu còn dư lại.

 

Cuối cùng, tất cả vật liệu của Vương Thăng chỉ còn lại một bộ long cốt gần như không có quá nhiều chỗ để dùng đến.

 

Long cốt có tác dụng nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, gần như hắn không hề dùng tới.

 

Vì vậy hắn lập tức đi tìm Nguyệt vạn năng.

 

 

Nguyệt vẫn còn đang ghi chép sách trong đầu óc của mình, vốn dĩ thời gian trôi qua lâu như vậy, chắc chắn đã ghi chép hoàn thành từ lâu.

 

Nhưng mà sau khi Vương Thăng cho hắn làm từ từ, vì vậy tốc độ mới chậm lại.

 

“Vương Thăng đại nhân, xin hỏi người tìm ta có chuyện gì không?” Nguyệt vẫn là luôn cung kính như thường lệ, cho tới bây giờ sẽ không có chỗ nào vượt qua phép tắc.

 

“Định hỏi xem ngươi có biết nên dùng xương của ác giao vào chỗ nào thì tốt hay không, đúng rồi xương của ác giao là xương có cấp tông sư!”

 

“Chính là ác giao người đánh chết phải không? Trên căn bản mọi thứ của ác giao đều có thể dùng tới, nếu nói về xương của ác giao, có thể làm thành bột xương để nuôi cấy linh thực, ở chỗ này của ta có phương pháp chế tạo, nếu như người cần có thể viết cho người ngay lập tức.”

 

“Bột xương?” Vương Thăng hoài nghi bản thân mình đã đến Cube World.

 

“Đúng vậy, thật ra thì xương của bất kỳ linh thú, yêu thú cũng có thể sử dụng được, trong xương của nó ẩn chứa một loại vật chất đặc thù, loại vật chất này rất khó sử dụng, nhưng sau đó có người phát hiện ra dường như loại vật chất này sẽ giúp cho linh dược hình thành vật chất, cuối cùng trải qua nhiều người nghiên cứu, đã hình thành bột xương.”

 

“Chế tạo bột xương còn cần thứ khác sao?”

 

Nguyệt lắc đầu một cái, nói: “Cũng không cần, bản thân bột xương chính là đồ dùng để nuôi trồng linh dược, nếu như còn cần linh vật gì, chẳng phải là uổng công vô ích sao? Nhưng mà cần dùng thủ pháp chế biến đặc thù để kích hoạt, nhưng người bình thường cũng có thể làm.”

 

Vốn dĩ bột xương được chế tạo để nuôi trồng linh dược, nếu như còn phải gia tăng linh dược gì ở trong đó, không phải linh vật đó uổng công vô ích sao?

 

 

Vì vậy từ khi bắt đầu chế tạo bột xương thì dự tính ban đầu là đơn giản dễ xài, không cần quá nhiều “thành phần”.

 

Nhận được cách giải thích này, Vương Thăng gật đầu.

 

Như vậy, long cốt đã có đất dụng võ.

 

“Vậy thì nhờ ngươi viết một bản phương pháp chế tạo bột xương cho ta đi!”

 

“Được, xin người chờ một chút!”

 

Nguyệt viết ra phương pháp chế tạo trong mấy phút, trông có vẻ dường như thật sự không phức tạp lắm.

 

Sau khi nhận được phương pháp chế tạo, hắn không thể không than thở về tầm quan trọng của loại nhân viên tin tức, kiến thức như thế này.

 

Không nói đi đâu, nếu chuyện này xảy ra lúc trước, làm sao hắn có thể biết phương pháp chế tạo bột xương.

 

Sau khi trở vào trong phòng, Vương Thăng lập tức lấy ra bản vẽ chế tạo bột xương mới vừa rồi, nếu nói về nội dung thì, nói như thế nào đây… có thể nói là đơn giản dứt khoát.

 

Tức là nghiền nát bột xương, càng nát càng tốt, sau đó sẽ hầm bằng lửa, nhiệt độ nước ấm cũng càng cao càng tốt.

 

Độ nhẵn mịn của bột xương, nhiệt độ của nước cũng sẽ ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng, nhưng mà sự chênh lệch hiệu quả cũng sẽ không quá lớn.

 

Nếu đem ra so sánh thì chỉ là chênh lệch một hai thành.

 

Không tính là ít, nhưng nếu như thực sự không thể làm tốt cũng sẽ không có quá nhiều tiếc nuối.

 

Sau khi Vương Thăng lấy được phương pháp chế tạo, thì không có lập tức chế tạo.

 

 

Hắn định dùng chút thì giờ làm một cái nồi cao áp trước, nếu như cần nước nấu dưới nhiệt độ cao, chắc chắn dùng nồi cao áp là lựa chọn tốt nhất, dẫu sao hắn còn không có ngạo mạn đến mức có thể thay đổi nhiệt độ sôi của nước.

 

Mất mấy ngày là đã chế tạo ra nồi cao áp.

 

Sau đó chính là vấn đề về bột xương, đối với rất nhiều người có lẽ chế tạo bột xương rất khó, nhưng trong đó tuyệt đối không bao gồm Vương Thăng.

 

Vương Thăng có khí huyết chi lực có mang đặc tính phá nát.

 

Dùng khí huyết chi lực bọc lấy một đoạn xương trên long cốt, sau đó nát bấy trong nháy mắt, cuối cùng đã thu được bột xương vô cùng mịn.

 

Cuối cùng ném bột xương giống như tuyết trắng vào trong nồi cao áp, đốt lửa chưng.

 

Ta thấy thế này, chưng một giờ trở lên, hoàn toàn phá hư bột xương, tan ra trong nước…”

 

Bột xương có bộ phương pháp chế tạo vẫn rất đơn giản, trên thực tế thì không thể xuất hiện sai lầm gì.

 

“Sau khi chưng xong, thêm nước một lần nữa, cho đến đến khi nấu cạn khô, cuối cùng mài thành bột lần nữa…”

 

Sau khi nấu cạn khô còn phải mài thành bột hai lần, chuyện này cũng là không làm khó được Vương Thăng, rất nhanh bột có màu sắc có một chút thay đổi vi diệu đã xuất hiện.

 

Tiếp theo thì lại là không có thứ gì cần xử lý nữa rồi, tất cả các bước đã hoàn thành, bước duy nhất cần làm chính là sử dụng và kiểm tra hiệu quả.

 

Đây cũng là nguyên do Vương Thăng luôn làm thứ này.

 

Hắn muốn nhìn xem bột xương có hữu dụng đối với trồng trọt của hắn hay không.

 

 

Vì vậy hắn tìm một dược liệu rồi bắt đầu thí nghiệm.

 

 

Chương 211: Bột xương 3

 

 

Bột xương có phương pháp sử dụng rất đơn giản, dùng nước tan ra hoặc là rải vào bên cạnh linh thực, sau đó sẽ tưới nước trồng trọt cũng được.

 

Rất nhanh thí nghiệm lại bắt đầu.

 

Nhưng kết quả sau cùng lại không thể nào đúng ý người.

 

Bởi vì thời gian thu hoạch của linh dược hắn trồng trọt cũng không gia tăng nhanh thời gian thu hoạch vì bột xương, xem ra bột xương không có ảnh hưởng quá lớn đối với thanh tiến trình.

 

Sau khi Vương Thăng biết được điểm này thì cũng không phải quá đỗi thất vọng.

 

Sự tồn tại của bột xương đối với hắn thì chỉ là thêm gấm thêm hoa, cho nên cho dù không có ích lợi gì thì thật ra cũng không có vấn đề lớn, cũng chính là thêm gấm thêm hoa nhưng “hoa”không có mà thôi.

 

Vì vậy hắn bèn đi tìm Lý Văn Quang.

 

Bản thân hắn không thể sử dụng, nhưng vẫn muốn quan sát hiệu quả một chút.

 

“Lý thúc, mang cái này đi bón cho một ít hạt giống hoa cúc, phương pháp sử dụng là… Đến lúc đó nếu như có hiệu quả gì thì làm ơn nói hết cho ta.”

 

Vương Thăng đưa bột xương không có sử dụng còn lại cho Lý Văn Quang, để cho ông ta mang đi nuôi trồng hoa cúc thử một lần, còn mình thì vừa tu luyện vừa chờ đợi, thỉnh thoảng xem Cơ Quan Thuật một chút.

 

Không quá mười ngày, Lý Văn Quang tìm đến hắn lần nữa, trên mặt mang nét mặt hưng phấn.

 

 

“Vận Thăng à, thứ ngươi cho ta là gì, hiệu quả lại tốt như vậy, ngươi biết không? Ta dùng đồ lấy được đi nuôi trồng hạt giống hoa cúc, kết quả chỉ mười ngày thôi những mầm kia đã nảy mầm, nhưng lần trước còn tốn chừng một tháng trời…”

 

Lý Văn Quang vô cùng hiểu rõ giá trị của bột xương Vương Thăng cho.

 

Loại đồ có thể tăng tốc nuôi trồng này, cũng không phải là đồ bình thường có thể sánh được.

 

Đặc biệt là sau khi hắn biết bên trong trại đang trồng trọt đồ.

 

“Lý thúc, đừng vội, tìm thôn trưởng tới rồi hãy nói!”

 

Đối với mình, vật này không có chỗ dùng gì quá lớn, Vương Thăng cũng không có ý định giữ lại, nhưng mà hầm bột xương thì đúng là có hơi phiền toái, hay là để cho người trong trại tự mình đi chế biến đi!

 

Từ trước đến giờ thôn trưởng Chu Chính Văn rất coi trọng chuyện của Vương Thăng.

 

Không bao lâu, thôn trưởng đã đi đến nhà của ông ấy, còn có võ giả và người trẻ khỏe mạnh trong thôn cùng đi theo.

 

“Vận Thăng, ngươi bảo ta kêu người tới có chuyện gì phải làm sao?”

 

“Lý thúc, thúc giúp ta giải thích một lượt đi!”

 

Lý Văn Quang giải thích đơn giản về hiệu quả của bột xương một chút.

 

Thôn trưởng hưng phấn trong nháy mắt.

 

Đây có thể là đồ tốt đấy!

 

“Văn Quang, ngươi nói có thật không?”

 

Dĩ nhiên Lý Văn Quang gật đầu nói phải, hắn cũng tự mình thí nghiệm rồi, thật đến mức không thể thật hơn.

 

 

Vương Thăng cũng nói: “Thôn trưởng, vải nhờ ngươi mang theo có không?”

 

“Mang theo!”Thôn trưởng gật đầu.

 

“Vậy thì trải vải ra chỗ này đi, sau đó nhìn ta là được.”

 

Người do thôn trưởng mang tới trải vải ra, sau đó Vương Thăng nhấc lên nhẹ nhàng, lập tức ném long cốt lên trên vải, tấm vải này được may từ các loại vải, cho nên rất lớn, trên thực tế có thể bọc gọn long cốt.

 

Sau khi ném long cốt lên, Vương Thăng đặt tay lên, sau đó bao bọc long cốt này bằng khí huyết chi lực.

 

Bùm!

 

Trong chớp mắt, toàn bộ long cốt biến thành một đống bột.

 

Đây chính là xương của ác giao cấp bậc tông sư, trong thôn trừ hắn và Nguyệt, không có ai có thể xử lý long cốt gọn gàng như vậy, thậm chí cũng rất khó có thể đập bể được, cho nên cũng chỉ có thể để Vương Thăng làm dùm.

 

“Thôn trưởng, đây là phương pháp chế tạo, ngươi tìm người vận chuyển những thứ bột xương này trở về xử lý đi, đến lúc đó có thể dùng để trồng trọt những linh dược kia, hiệu quả cũng không tệ, đúng rồi, cũng có thể dùng những thứ xương cốt của sói năm ngoái kia, nhưng mà những thứ kia thì phải để tự ngươi tìm người xử lý.”

 

Xương sói cũng là xương của một vài chó sói thực lực không mạnh, võ giả trong thôn có thể xử lý hoàn toàn.

 

“Tốt! tốt!”

 

Tất nhiên thôn trưởng sẽ không cự tuyệt, hắn rất rõ nhiều bột xương như vậy có tác dụng nhiều như thế nào.

 

Rất nhanh, thôn trưởng đã tìm được càng nhiều người hơn, dọn bột xương đi, cuối cùng cũng cùng nhau cầm vải đi, hiển nhiên, cho dù là vải rơi rớt

 

 

lại thì ông ấy cũng không bằng lòng bỏ đi, chắc là định lấy về nấu.

 

Xử lý chuyện về bột xương xong xuôi, Vương Thăng lại cắm đầu tu luyện, nghỉ ngơi lần nữa, đồng thời quá trình chế tạo cơ quan đạo cụ, dưới loại quy luật làm việc và nghỉ ngơi này, xe bắn tên đã được chế tạo ra rất nhanh…

 

Vương Thăng làm ra vật như xe bắn tên này cũng chỉ bởi vì hứng thú .

 

Trước kia hắn cũng từng chỉ nghe một cái tên, cũng chưa từng xem một bức vẽ nào, khi phát hiện trên Cơ Quan Yếu Thuật có vật này, tất nhiên hắn muốn làm ra vật này.

 

Mỗi ngày làm một chút, tốn không ít thời gian mới tạo ra xe bắn tên.

 

Xe bắn tên, được gọi là “xe”, thì chắc chắn có kích thước không nhỏ, nếu là người bình thường thì còn cần có hai người đẩy cùng nhau thì mới đi được.

 

 

1.56197 sec| 2491.867 kb