“Nguyên Hoa, bác sẽ không hại cháu, bán đi mấy cái công thức bánh ngọt này, cháu còn có nhiều món khác có thể làm, cơ hội tốt như vậy của tổng giám đốc Tá, bỏ lỡ một lần thì sẽ không có lần thứ hai đâu!”
Giọng điệu của Trình Trường Đông hạ xuống càng thấp, mang theo cảnh báo: “Nguyên Hoa, cái doanh nghiệp Đài Loan này của tổng giám đốc Tá bọn họ, đằng sau có người chống lưng, có quan hệ tốt với ông ta, chỉ tốt không xấu. Hơn nữa bốn cái công thức bánh ngọt tám mươi triệu tệ, đây là một cái giá cực kỳ cao đấy!”
Trình Trường Đông cho rằng, bốn cái công thức tám mươi triệu tệ, là món hời cho Trình Nguyên Hoa.
Hơn nữa đằng sau Tá Thước có người chống lưng, Trình Trường Đông cảm thấy Trình Nguyên Hoa không bán công thức còn đắc tội Tá Thước, đây là một điều cực kỳ ngu ngốc.
Trình Nguyên Hoa nhìn Trình Trường Đông, mỉm cười, ánh mắt có chút chế giễu: “Bác ơi là bác, bác có lẽ chỉ nhìn thấy tiền mà không nhìn thấy thứ khác thì phải. Vì vậy ban đầu cũng là vì tiền, vì lợi ích nên tận tay đưa đồ ông nội và cha để lại cho đầu bếp khác…”
Trình Trường Đông đơ người.
m thanh rất rõ ràng, không chỉ Trình Trường Đông nghe thấy, ngay cả Tá Thước cũng đã nghe thấy.
Vị tổng giám đốc Tá gầy gò đó cực kỳ tức giận, quát lớn: “Bà chủ Trình, cô lại đừng rượu mừng không uống muốn uống rượu phạt à!”
Trình Nguyên Hoa nhếch môi, bình tĩnh trả lời ông ta: “Xin lỗi, tổng giám đốc Tá, tôi không thích uống rượu, rượu nào tôi cũng không uống.”
Nói xong, cô bước chân đi vào trong cổng tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Lưu Toàn Phúc nghe trộm nãy giờ lập tức đóng cửa lại, chỉ để lại Tá Thước đang cực kỳ tức giận và Trình Trường Đông với ánh mắt phức tạp đứng ngoài cửa.
Thái độ này của Trình Nguyên Hoa, hiển nhiên là không để cho bọn họ bất kỳ cơ hội thương lượng nào!
Tám mươi triệu tệ cũng không làm lay chuyển được người phụ nữ này sao?
Ở trong tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
“Má ơi! Tám mươi triệu tệ!”
“Minh Phẩm Các này cũng giàu quá đi!”
“Thì ra giá của công thức bánh ngọt đó của chúng ta trị giá tới tám mươi triệu tệ sao?
“Trời ơi, tôi thật sự kinh ngạc đó, sư phụ Nguyên Hoa lại từ chối tám mươi triệu tệ mà hề không chớp mắt!”
“Dứt khoát! Sư phụ Nguyên Hoa thật sự rất dứt khoát!”
“Bà chủ Trình! Tôi rất sùng bái cô!”
…
Trong tiệm Mỹ Thực Trình Ký nói chuyện rất vui vẻ, có người muốn dùng tám mươi triệu tệ mua lại công thức làm bánh ngọt, nhưng Trình Nguyên Hoa không hề chớp mắt mà từ chối rồi.
Đây chính là tin tức lớn!
Bọn họ cười nói không ngừng, vô cùng nhiệt tình.
Diệp Dư Chiêu nhíu mày, đưa ra một vấn đề quan trọng: “Con người của Tá Thước này tôi chưa từng tiếp xúc, nhưng hầu hết các công ty chỉ làm những chuyện có lợi ích, lần đầu gặp mặt đã trực tiếp ra giá tám mươi triệu tệ, đây là quyết tâm phải dành cho được, cho nên… Mục đích mà ông ta muốn mua công thức của bánh ngọt là gì?”
Anh rất ít khi nói nhiều lời như vậy, nhưng những điều anh nói lại rất có đạo lý và quan trọng.
Trình Nguyên Hoa gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ, nếu bọn họ muốn mua bốn công thức này lại sau đó tự bán trong quán của mình, mất rất nhiều thời gian để lấy lại tám mươi triệu tệ rất dài, không phải là một cuộc mua bán có lợi.”
Diệp Dư Chiêu gật đầu.
Anh là thương nhân, có thể nhìn ra được những vấn đề này.
Lúc này, chú Nam đột nhiên nói…
“Tôi nghĩ, có khả năng tôi biết tại sao bọn họ muốn mua công thức này.”
Vừa rồi khi bọn họ nói chuyện rất náo nhiệt, thì chú Nam luôn nhíu mày trầm mặc, lúc này đột nhiên ông ấy mở miệng, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
“Chú Nam? Sao lại nói như vậy?” Trình Nguyên Hoa lập tức truy hỏi.
Đám người Diệp Dư Chiêu, Sư Huyền, Tang Ngu đều nhìn về phía ông ấy, ánh mắt đầy tò mò.
Chú Nam suy nghĩ, lúc này mới nói: “Mọi người còn nhớ tôi nói lần này là vì có chuyện nên tôi mới trở về, đợi bận chuyện của năm nay xong sẽ đi tìm người dẫn chương trình và người kế thừa sao?”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo