Cô vừa dứt lời, các thực khách vẫn chưa kịp hoàn hồn, sau đó họ đã lập tức kích động hét lớn:
“Á á á! Bà chủ vạn tuế!”
“Cảm ơn bà chủ!”
“Chúc bà chủ một tết Nguyên Tiêu vui vẻ!”
Bên cạnh, Lưu Toàn Phúc bật nhạc lên, dùng thân mình che Sư Huyền rồi len lỏi vào giữa đám người, sau đó cùng chơi đùa.
Ban đầu Tang Ngu không định tham gia, nhưng vì Sư Huyền khiêu khích, cuối cùng hai người họ “thi nhảy” với nhau một lúc, chơi một lát đã trở nên phấn khích, có gọi cũng không chịu vào.
Nhiễm Lệ và Lưu Toàn Phúc, Lưu Toàn Bội, thậm chí cả vợ chồng Dương Lâm cũng cùng tham gia vui đùa.
Vẻ mặt Trình Nguyên Hoa đầy bất lực, cô quay người đi ra ngoài.
Cô lấy bánh trôi đã làm xong ra, chuẩn bị bê nồi đi ra ngoài, kết quả vừa mới chạm tay vào thì Diệp Dư Chiêu đứng phía sau vươn tay nhận lấy cái nồi.
“Để tôi cho.” Giọng điệu của anh vẫn lạnh nhạt như trước.
Ngón tay hai người chạm vào nhau một giây, Trình Nguyên Hoa lại cảm thấy chỗ đó hơi nóng lên.
Cô sửng sốt đứng ngây ra vài giây, ngay sau đó lắc đầu, lập tức theo sau.
Còn phải chia bánh trôi ra nữa.
Bên ngoài vẫn rất náo nhiệt, có rất nhiều thôn dân đến góp vui, Trình Nguyên Hoa cũng cười chia bánh trôi cho bọn họ.
Tết Nguyên Tiêu kéo dài tới mười hai giờ khuya.
Sau khi mọi người tản ra, trong lòng ai nấy đều vẫn còn rất phấn khích.
“Lẩu Nguyên Tiêu của tiệm mỹ thực Trình Ký được mọi người khen ngợi điên cuồng, số cư dân mạng ôm suy nghĩ họ chỉ ăn một bữa lẩu, kết quả lại phát hiện còn cả tiết mục nướng dê và bánh trôi Trình Ký trong truyền thuyết!
Bữa lẩu này còn hời hơn cả dự đoán của bọn họ, có cả dê nướng và bánh trôi, làm gì có thương nhân bất lương treo đầu dê bán thịt chó đâu chứ, tất cả đều là phúc lợi phong phúc cho thực khách không đó!
Nghe của những người từng được ăn bánh trôi miêu tả lại cảm nhận:
[Năm nay tôi đã sáu lăm tuổi rồi, là người phương Nam, đã đón không ít tết Nguyên Tiêu, chỗ chúng tôi gọi là bánh trôi, tôi cảm thấy mình làm bánh trôi đã không tệ, nhưng không thể không nói tiệm mỹ thực Trình Ký đã thay đổi nhận thức về bánh trôi của tôi. Không ngờ bánh trôi còn có thể ngon tới mức này! Bánh trôi của Trình Ký khá nhỏ, gạo nếp rất ngon, cắn một miếng vừa mềm vừa dẻo, hơi dai nhưng lại như tan trong miệng, gạo nếp làm bánh trôi Trình Ký đã được chọn lọc kỹ càng cho nên không vô vị mà ăn cực kỳ ngon. Nhân bên trong càng tuyệt hơn, có tổng cộng ba loại nhân, loại một là nhân đậu phộng đường nâu kiểu cũ, loại hai là hạt mè, còn cả đậu đỏ nhuyễn, vị nào cũng cực kỳ ngon, cắn một miếng đã lập tức chảy vào trong miệng, cả miệng ngọt ngào, tuyệt vời, cực kỳ tuyệt vời.]
Chương trình tết Nguyên Tiêu lần này, tiệm mỹ thực Trình Ký đã nhận được đủ lời khen ngợi, khiến cho những ai không giành được hối hận muốn chết, khiến những người không giành được càng ảo não về sự xui xẻo của mình.
Liên tục vài ngày, trên mạng đều bàn tán về lẩu tết Nguyên Tiêu, được vô số lời khen ngợi.
Thế cho nến có rất nhiều người điên cuồng nhắn tin cho tiệm mỹ thực Trình Ký, yêu cầu ngày lễ như vậy không thể chỉ tổ chức một lần, tốt nhất biến nó thành hoạt động chúc mừng.
Lúc Trình Nguyên Hoa xem được tin này, đã dùng tài khoản của tiệm mỹ thực Trình Ký trả lời:
[Được.]
Các thực khách bùng nổ, lập tức điên cuồng trả lời, tỏ vẻ:
Hoạt động thế này một tháng phải có ít nhất một lần!
Còn có người nói, tốt nhất là một tuần một lần.
Thấy vậy, Trình Nguyên Hoa cười, hiện thân trả lời lại:
[Mọi người nói rất có lý, hoạt động chúc mừng này nên trở thành truyền thống của tiệm mỹ thực Trình Ký.]
Không đợi các thực khách kích động phấn khích, Trình Nguyên Hoa lại thêm một câu trả lời:
[Cho nên, chúng ta hẹn tết Nguyên Tiêu năm sau gặp lại nhé.]
Các thực khách:???
Cô nói gì cơ?
Tết Nguyên Tiêu năm sau gặp lại nhé, vậy chẳng phải nghĩa là…
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo