Chương 314. Tai họa khôn lường ập đến. (2)
Thượng Ất đang nghĩ thì bất thình lình một âm thanh lạ lùng truyền đến, sự im lặng của các xác chết dưới lòng đất lúc này khiến âm thanh càng rõ ràng: "Mọi người có nghe thấy không, tiếng động như thể có cái gì đó bị nứt ra vậy."
"Tiếng động của cái gì đó bị nứt ra? Không… Đợi đã, chúa ơi, không, phía trên chúng ta là bể nước biển của vua cá heo, không lẽ sắp sập rồi sao?”
Gương mặt của Ngưu Tuyết lúc này tái xanh, cô đã rất quen thuộc với cấu trúc dưới lòng đất, trên đầu bọn họ lúc này có lẽ lên đến hàng ngàn tấn nước biển.
"Đi! Chết tiệt, tôi biết là chẳng có gì tốt đẹp cả mà!”
Không còn chần chừ nữa, Thượng Ất túm lấy Ngưu Tuyết và Vương Tú Nhi chạy ra phía ngoài. Lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng gầm lớn trên đầu bọn họ, và rồi những tảng xi măng đổ xuống như mưa, bụi và khói từ dưới lòng đất bao phủ xung quanh trong một khoảnh khắc, tiếng nước vang lên
như một cơn sóng ập đến, nước biển bao quanh ba người bọn họ chỉ trong vài giây.
"Quá muộn rồi, không thể tiếp tục leo lên được nữa. Tuyết Nhi, gần đây có đường nào khác đến mặt đất không?”
Vuốt mắt vài lần Thượng Ất vẫn cố phân biệt mọi hướng. Ngưu Tuyết và Vương Tú Nhi rùng mình nhưng vẫn cố ôm lấy tay hắn, mặt hai người tái mét. Sức chảy của dòng nước này mạnh như một cơn sóng thần, nếu Thượng Ất không kéo bọn họ đi thì không biết rằng bọn họ đã bị dòng nước cuốn đi nơi nào rồi.
“Không, không… tôi chỉ biết là có vài hành lang dưới lòng đất, nhưng bây giờ chúng đã bị ngập sâu dưới dòng nước hết rồi.” Ngưu Tuyết khóc, nhưng cô lại thấy bóng đen trên đầu đột nhiên rơi xuống cách bọn họ không xa và bơi nhanh về phía ba người.
Đó chính là vua cá heo!
Mắt của Thượng Ất rất nhạy bén, nhìn thoáng qua là y đã nhận ra vua cá heo, hình như nó đã cố gắng bơi theo cứu ba người bọn họ.
"Bám chặt vào cơ thể tôi rồi tôi sẽ đưa mọi người ra khỏi đây!"Vua cá heo rất lo lắng phần mang cứ liên tục mở ra và đóng lại, sóng siêu âm vô hình xuất hiện, tạo ra những cơn lốc kì lạ trong không trung.
"Vua cá heo, có vấn đề gì vậy tại sao bỗng dưng mặt đất lại sập xuống? Và nước ở đâu ra vậy? Nước trong công viên Hải Dương còn sót lại nhiều như vậy sao?"
Nắm chặt vây lưng của vua cá heo, Thượng Ất la lớn. Hiện tại, khu vực xác chết dưới lòng đất đã được lấp đầy hơn một nửa bởi nước biển, nhưng nước càng lúc càng đổ dồn về và dường như không có dấu hiệu dừng lại.
Thượng Ất nhận ra rằng hình như mọi thứ nghiêm trọng hơn hắn tưởng, có thể có điều bất ngờ đã xảy ra bên ngoài!
"Không chỉ ở đây nó bị sập, mà cả thủy cung và khu khôi phục di tích đều sụp đổ. Nước đang chảy vào từ bên ngoài, tôi có thể nhìn thấy thông qua các cái lỗ từ tàn tích. Hình như bên ngoài đang có một trận mưa to siêu cấp."
Mưa to siêu cấp? Trận thiên tai siêu cấp thứ hai trong mạt thế?
Toàn thân Thượng Ất cứng đờ, bàn tay chậm rãi buông vây lưng của vua cá heo ra lại phảng phất giống như bản thân y không biết. Vương Tú Nhi ở một bên vừa lúc thấy như vậy, trong cảnh nghìn cân treo sợi tóc đột nhiên ôm lấy eo Thượng Ất, lớn tiếng mà kêu lên:
“Anh điên rồi sao, rơi vào trong nước anh còn sống được sao!”
“Tôi điên rồi? Ha ha, nếu vua cá heo nói là sự thật thì sợ là không ai trong chúng ta sống sót mà thoát ra được!” Thượng Ất bất đắc dĩ cười khổ, trong lòng bị từng đợt cảm giác vô lực bao vây, đồng thời lòng nóng như lửa đốt.
Siêu thảm họa trong mạt thế, thần linh trừng phạt toàn bộ sinh linh trên địa cầu, cũng là một hồi trò chơi tàn khốc để thần linh sàng chọn người may mắn.
Trận đầu tiên, một siêu bão kéo dài một tuần có thể thổi vạn vật trên thế gian đến khô héo tàn lụi, đồng thời tước đi sự sống trên trái đất.
Trận thứ hai, mưa to siêu cấp liên tục gần mười ngày, tưới ẩm những vùng đất khô héo đồng thời cũng tích tụ cơn hồng thủy cao tới mấy mét, gieo trồng cho những sinh mệnh mới.
Còn có thứ ba là dung mham núi lửa phun trào… Thứ tư là ba tháng âm hàn cực độ… Thứ năm… Nhớ lại, thượng Ất không tự chủ được mà cười khổ.
Trong trí nhớ của y, những siêu thiên tai dường như mỗi tháng xảy ra một lần và phân bố khắp lãnh thổ nước Hoa, mặc dù chúng chứa đầy sức mạnh hủy diệt nhưng vẫn có những cách để theo dõi, nghiên cứu theo một khuôn mẫu nhất định.
Nhưng bây giờ?
Ngoại trừ siêu bão đầu tiên đến đúng theo dự báo, siêu bão thứ hai sớm hơn dự kiến ít nhất hai tuần, điều này gần như phá vỡ mọi kế hoạch của Thượng Ất.
Nghĩ đến hậu quả có thể xảy ra, rồi nghĩ đến nguyên nhân vì sao lại xảy ra chuyện này, Thượng Ất không khỏi cảm thấy lạnh lẽo, toàn thân run rẩy.
Trước khi đi, y đã dặn dò Trần Phóng, Li Á và những người khác chuẩn bị tốt mọi thứ. Cũng có thể nói rằng Nhạc Bảo có đủ nguồn cung để chống lại thời kỳ mưa bão kéo dài. Nhưng còn Hoàng Long và Điền Ba? Liệu bọn họ có thể sống sót sau trận bão lũ này không?
Đặc biệt là Điền Ba, anh ta có nhiệm vụ chiếm lấy tài nguyên trong Điểu Sào, nhưng một khi gặp phải siêu bão thì nhịp điệu gần như bị triệt tiêu. Bởi vì Thượng Ất biết rằng sau khi siêu bão kết thúc, Điểu Sào sẽ trở thành một hồ nội địa tự nhiên. Bằng cách trấn giữ hồ này, Thượng Ất có thể tạo ra một căn cứ sống sót tầm trung trong thời gian rất ngắn. Sau đó, lợi dụng máu kích nổ và hạt giống rêu quỷ, Thượng Ất có 70% cơ hội tạo ra một tòa thành khổng lồ, địa vị ngang nhau với căn cứ quân sự Đế Đô bên kia hồ.
Nhưng trận mưa lớn đến sớm đã phá vỡ mọi kế hoạch trước đó và một vài người trong số họ bị mắc kẹt ở đây, sống chết khó lường. Thượng Ất không thể không suy nghĩ về điều này, tự hỏi liệu người khởi xướng tất cả những điều này có phải là lực lượng thần bí kia hay không. Nếu tất cả những chuyện này là do lực lượng thần bí kia cố tình gây ra, thì Thượng Ất thực sự có chút khiếp sợ.
Lực lượng có thể kiểm soát thảm họa… bản thân y có thể có khả năng chống lại không?
"Thượng Ất, anh làm sao vậy, nhanh đuổi theo vua cá heo đi, nó muốn đi tìm đường ra!"
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo