“Gia đình ba người?”
Ánh mắt Thượng Ất quái dị nhìn Lệ Á, trùng hợp là cô ta ôm Đồ Kiều Kiều nhìn lại, người lúng túng đối diện.
Phải nói Thượng Ất cao to dáng người thẳng tắp, Lệ Á xinh đẹp yểu điệu, Đồ Kiều Kiều thì da trắng trẻo, tóc quăn hơi khô vàng, ba người đứng chung rất giống gia đình.
Thượng Ất vừa nói vừa lấy con dao ba lưỡi ra:
“Chuyện của chúng tôi không cần anh lo. Anh biết bao nhiêu về cây đào biến dị? Nói ra thì tôi sẽ thả cho đi, nếu không . . .”
Lưỡi dao bén lóe tia sáng lạnh màu lam sẫm dưới ánh nắng, người đàn ông nhìn mà lạnh tóc gáy.
“Cây đào kia bị Lý Hải phái người trông chừng, trừ người của họ ra không ai được đến gần cây đào trong vòng năm mét, nhưng . . .”
Người đàn ông dè chừng nhìn sắc mặt của Thượng Ất, ngẫm nghĩ một lát, biểu tình liên tục thay đổi, cuối cùng quyết tâm cắn răng nói:
“Nhưng gần đây chúng tôi đang định đánh với Lý Hải. Súc sinh kia rất quá đáng, ỷ vào có sức mạnh kinh hồng yêu cầu chúng tôi mỗi ngày tặng một phụ nữ cho bọn họ hưởng thụ, nếu không sẽ đuổi chúng tôi ra chỗ trú hồ nước.”
Thượng Ất gật gù:
“Có sức mạnh kinh hồn? Không lẽ là người dị năng hệ sức mạnh?”
Xem ra hắn đoán chính xác, cây đào biến dị thật sự có thể thúc đẩy thân thể người sinh ra dị năng. Lý Hải khá may mắn, gã canh giữ cây đào biến dị không biết đã ăn bao nhiêu trái đào, cuối cùng sinh ra sức mạnh biến dị.
“Được rồi, anh có thể đi, trở về bên hồ, nói cho người của anh cứ ở trong chỗ trú, nghe tiếng động gì cũng đừng đi ra.”
“Tôi thật sự có thể đi? Không . . . không lẽ anh muốn đi kiếm chuyện với Lý Hải? Hắn rất lợi hại, mấy chục người chúng tôi không đánh lại một mình hắn, hay anh tham gia vào chúng tôi, đêm nay chúng ta lén giết vào rồi . . .”
Thượng Ất lạnh lùng nhìn người đàn ông này, nhếch mép trào phúng:
“Rồi chúng ta cùng cứu phụ nữ ra, chia trái trên cây, vui cả làng chứ gì?”
Từ đầu tới đuôi Thượng Ất không hỏi tên của người đàn ông, không phải hắn quên mà vì cảm thấy không cần hỏi. Đối với hành vi cũ kỹ trừ ác dương thiên, cứu người nhỏ yếu bị kẻ dữ ức hiếp là rất thiếu não, hắn muốn cây đào biến dị và trái trên cành, miễn đám người sống sót và Lý Hải không ảnh hưởng hắn thì hắn mặc kệ ai chết ai sống.
Người đàn ông càng nói giọng càng nhỏ:
“Đúng . . . đúng rồi, chúng ta cùng nhau giết Lý Hải sau đó chia trái đào . . .”
Người đàn ông chú ý thấy nụ cười nhạt bên môi Thượng Ất trở nên lạnh lùng, bản năng ngậm miệng, xoay người chạy về theo đường cũ.
Lệ Á nhìn bóng lưng người đàn ông khuất xa, lo lắng hỏi:
“Thượng, hắn sẽ không ảnh hưởng kế hoạch của chúng ta chứ?”
“Sẽ không, trái đào của chúng ta, ai dám cướp . . . thì chết!”
Trong lều cỏ mát mẻ, Lý Hải trần truồng nằm trên sofa, say mê khép hờ mắt, miệng nhai trái đào biến dị mới hái từ trên cành xuống. Hai cô gái trẻ cũng không mảnh vải che thân vẻ mặt chết lặng liếm toàn thân Lý Hải, liếm từ đầu đến chân, bao gồm phần xấu xí nhất từng chỗ trên người. Đặc biệt phần nhạy cảm giữa chân bị ngậm vào, Lý Hải rên rĩ ưỡn thẳng người, cố gắng mở to mắt nhìn hai cô gái nằm sấp trước mặt mình, muốn xem rõ đây là giấc mơ hay hiện thực.
“A!”
Một tiếng rên dài, Lý Hải mở mắt ra, trong mắt bắn ra tia sáng.
Đây là hiện thực, hiện thực vô cùng chân thật. Lý Hải biết hai cô gái này, hai tuần trước khi gã đổ mồ hôi thối khiêng bao lớn bao nhỏ đi trạm xe bắc đế đô chuẩn bị kiểm phiếu lên xe thì hai cô gái xinh đẹp này ngăn gã ở cửa kiểm phiếu, buộc gã đổ bỏ hai bình rượu trắng, một hộp sản phẩm dinh dưỡng định mang về quê cho cha mẹ.
Lý Hải năn nỉ hết lời, gã vất vả một tháng làm việc công trường mới đủ tiền mua hai bình rượu làm quà sinh nhật, cha mẹ ở quê chờ nhấm nháp rượu ngon sản xuất từ đế đô. Tiếc rằng cầu xin cũng vô ích, hai cô gái xinh đẹp nhìn gã với ánh mắt chán ghét như đang xem con chó đầy bùn.
Khoảnh khắc đó Lý Hải thề nếu có cơ hội sẽ lột sạch đồ của hai người, dùng thân thể đen như bùn của mình đè lên làn da trắng tuyết. Nhưng Lý Hải biết tất cả chỉ có trong tưởng tượng, gã chạm chạm vào hai cô gái xinh đẹp này một cái thì chờ đợi gã là nhà giam lạnh lẽo, cha mẹ vô tận lo lắng.
Nhưng!
Một tuần trước mọi thứ thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Lý Hải dựa vào sức lực rèn luyện trong công trường dẫn theo đám anh em lao động trốn ra thùng xe nhốt chết, đi mãi cho đến một tuần trước phát hiện cảnh tiên giữa trần gian, nơi đó mọc đầy trái đào biến dị.
Lý Hải phát hiện trái đào biến dị cho sức mạnh của gã càng lớn hơn, nên gã dẫn người trú đóng ở đây, mỗi ngày trừ ăn trái đào tăng sức mạnh ra đi bắt cá trong hồ no bụng, mãi về sau họ gặp mấy chục công nhân trạm xe chạy trốn đến nơi này.
Lý Hải nhận ra ngay hai cô gái xinh đẹp lẩn trong đám người, sau trận đánh kịch liệt, mười hai phụ nữ bao gồm hai cô gái kia bị gã mang vào lều cỏ. Mỗi ngày Lý Hải đều lặp lại hành động trên, một cuộc sống thoải mái say trong mơ.
Lý Hải nhớ lại những điều này, chợt đứng dậy giơ bàn tay to đen ra, một trong hai cô gái xinh đẹp bị gã đè xuống đất bùn, mùi dâm dục hỗn hợp đất bùn khuếch tán trong không khí.
Cô gái xinh đẹp liều mạng vùng vẫy:
“Đừng, hôm nay không được! Tôi mới qua kỳ an toàn, sẽ có bầu!”
Làm phụ nữ, cô ta biết rõ ngày hôm nay đặc biệt cỡ nào, nếu bị Lý Hải đè thì xác xuất có bầu trên chín mươi phần trăm.
Cô gái xinh đẹp không dám tưởng tượng mình mang thai con của Lý Hải sẽ như thế nào, chỉ biết rằng người đàn ông đè trên người mình từ đầu đến chân không làm cô ta có dục vọng sinh con. Cô ta không cho phép mình có con với người đàn ông dơ bẩn như chó, nếu không thể tránh né thì cô ta thà chọn cái chết!
Lý Hải cười càn rỡ:
“Ha ha, vậy sao? Phụ nữ thành phố biết nhiều thật, nếu vậy thì hôm nay tao thưởng cho mày thêm vài lần, ha ha ha ha ha ha! Yên tâm, sau khi con của chúng ta sinh ra sẽ đẹp như mày, chứ không giống tao vừa gầy vừa nhỏ trông như con khỉ, ha ha ha ha ha ha!”
Lý Hải mạnh mẽ tiến vào người cô gái, trong cơ thể thiêu đốt sức mạnh vô cùng tận. Lý Hải bản năng liếc về phía cây đào biến dị được đặc biệt bảo vệ gần ngay bên cạnh. Gã phải cảm tạ nó, từ sau khi ăn mấy trái đào thì gã cảm thấy mình có thể đè phụ nữ làm một ngày một đêm không ngừng nghỉ.
Nhưng khi Lý Hải nhìn cây đào thì ngây ra, vì một người đàn ông vừa cao vừa gầy nhưng đường cong mạnh mẽ đang ung dung hái trái đào trên cành ngay trước mắt gã. Người đó thường đặt trái đào gần mũi hít hà, bộ dạng thỏa mãn.
“Bà nội nó, có người trộm trái đào!!!”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo