Đầu Đất không bị cá ăn thịt người ăn mất?

 

Mọi người căng thẳng nhìn bóng dáng nho nhỏ trong bụi cỏ lau, mắt tràn đầy ngạc nhiên và bất ngờ.

 

Mọi người đều thấy cuộc chiến vừa rồi thảm liệt thế nào, cá ăn thịt người thoái hóa hung tàn vượt xa sức tưởng tượng của con người, vua chuột trắng và Thượng Ất gần như bị chúng nó cắn chết, một đứa bé mới mấy tuổi làm sao bình yên sống sót được?

 

Cỏ lau! Cứu Đầu Đất là lau sậy dài rậm rạp ở giữa sông.

 

Giống như thực vật thoái hóa khác, cỏ lau giữa sông ngắm cảnh trong vài ngày ngắn ngủi sinh ra hiện tượng thoái hóa, cọng thô hơn, lá càng rộng, càng cứng như dao. Vì thế Đầu Đất may mắn bò vào bụi rậm cỏ lau tạm giữ mạng nhỏ . . . cho đến giờ phút này, càng nhiều cá ăn thịt người thấy thằng bé, dùng răng sắc bén không ngừng cắn đứt cỏ lau.

 

Thượng Ất không kịp nghĩ nhiều bản năng dẫn đầu lao về phía bờ sông, bỏ qua vết thương mới khép lại:

 

“Mau cứu người!”

 

Thượng Ất muốn cứu Đầu Đất không chỉ vì số phận của nó đáng thương, còn vì một tay hắn tạo ra bất hạnh cho nó. Thượng Ất muốn bù đắp, để lòng bình yên, hắn muốn cứu Đầu Đất ra khỏi miệng hàng trăm ngàn con cá ăn

 

 

thịt người thoái hóa. Nhưng bè da duy nhất đã chìm xuống đáy sông, không có thuyền thì cứu người thế nào?

 

Đám người Hoàng Long, Điền Ba, Mai Lập Tân lo âu chạy qua chạy lại bên sông nhưng không nghĩ ra cách nào hay, càng đừng nói đến gần Đầu Đất trong bụi cỏ lâu. Nước ở chỗ đó rất sâu, có nhiều cá ăn thịt người, không có năng lực tự lành biến thái như Thượng Ất thì bước xuống sông sẽ bị gặm thành bộ xương ngay.

 

Thấy cỏ lau không ngừng ngã xuống chìm vào trong nước, Hoàng Long không kiềm được nỗi lòng lo lắng nhảy vào trong sông:

 

“Bà nội nó, không chờ nữa! Mấy người hãy yểm hộ cho tôi, tôi đi cứu người!”

 

Nước sông lăn tăn, đám người Điền Ba vẻ mặt hoảng sợ, họ không hiểu tại sao Hoàng Long làm hành động điên cuồng gần như tự sát. Bọn họ chưa từng chú ý khi Đầu Đất ôm chân Hoàng Long kêu papa thì trong mắt gã đong đầy dịu dàng.

 

Mắt Thượng Ất lạnh băng, bất giác một lớp lam sẫm sâu thẳm phủ lên con ngươi:

 

“Hoàng Long, anh quá nóng nảy, để tôi giúp anh!”

 

Thượng Ất giơ cao tay phải, vô số sợi tơ năng lượng trong suốt từ từ bay về phía mặt sông, sợi tơ lặn xuống đáy sông, nhanh chóng liên kết với cá ăn thịt người bơi trong sông. Năng lượng liên động thành công kết nối Thượng Ất với trăm ngàn con cá ăn thịt người.

 

“Nổ!”

 

Thấy một con cá ăn thịt người hung mãnh xông về phía Hoàng Long, tay phải của Thượng Ất hơi khép lại. Vang tiếng nổ trầm đục, thịt nát vụn, xương thành phấn, con cá ăn thịt người hoàn toàn biến mất trong nước sông sâu.

 

 

Mọi người bị cá ăn thịt người đột nhiên nổ tung hù giật nảy mình, tiếp theo phản ứng lại là Thượng Ất trợ giúp Hoàng Long, cả đám hưng phấn reo lên:

 

Trời, đại ca oách quá!”

 

Bùm!

 

Lại một con cá ăn thịt người thành phấn, một con mắt cá dạt vào bờ lăn tới dưới chân Thượng Ất, bị hắn giẫm bẹp.

 

“Súc sinh, mới rồi ăn thịt của tao sớm lắm phải không? Hôm nay tao giết hết cả tộc bọn mày, để xem còn ăn thịt người thế nào!”

 

Bùm!

 

Bùm bùm bùm bùm bùm!

 

Thượng Ất lạnh lùng nhìn mặt sông, giơ cao tay phải vẫy mạnh. Nước sông như dầu sôi, tiếng nổ trầm đục bọn họ không dứt, từng con cá ăn thịt người hung hãn nổ tung, như cảnh vạn kiếm cùng ngân, bắn pháo hoa ngày lễ.

 

Đơn phương đồ sát, phất tay mang đi sinh linh cả tộc.

 

Sau vài phút ngắn ngủi, mặt sông nổi một lớp thịt vụn dày đặc, mùi cá nồng nặc nhắc nhở mọi người đống thịt băm này là thân thể tàn khuyết của trăm ngàn con cá ăn thịt người. Chúng nó tham ăn đổi lấy toàn tộc chết gần hết, hiện giờ không còn cá ăn thịt người trưởng thành có thể bơi tiếp. Cá ăn thịt người có thể kéo dài hơi tàn dưới kỹ năng sâu nổ của Thượng Ất thì chỉ có cá con to bằng hộp quẹt, chưa mọc đủ răng.

 

Thượng Ất chậm rãi thả tay xuống, mặt tái nhợt không chút màu nhưng mắt thì sáng rực bắn ra tia sắc bén:

 

“Kỹ năng sâu nổ khủng bố, nhưng tiêu hao tinh thần quá nhiều.”

 

Trong quá trình liên tục kích nổ cá ăn thịt người khiến Thượng Ất đại khái mò rõ giới hạn của kỹ năng sâu nổ, trong vòng năm mươi mét, số lượng không nhiều hơn năm trăm, tổng sản lượng năng lượng sinh vật thấp hơn bản thân năm mươi phần trăm. Miễn thỏa mãn những điều kiện này là

 

 

Thượng Ất hoàn toàn có thể lợi dụng kỹ năng sâu nổ kích nổ tất cả thể năng lượng trong phạm vi năm mươi mét.

 

Đương nhiên cách làm này thành lập với điều kiện đối phương ăn thịt của Thượng Ất, hai bên có thể kết nối năng lượng liên động.

 

Trong đám người có tiếng hét to:

 

“Mau nhìn kìa, Hoàng Long đã cứu Đầu Đất về!”

 

Hoàng Long ở bên bờ đang giơ cao thân thể nhỏ bé của Đầu Đất. Điền Ba, An Tinh Vũ luống cuống kéo cậu bé lên.

 

“Không sao, thằng nhóc con sống. Khoan, trong tay nó cầm cái gì vậy?”

 

Điền Ba cẩn thận kiểm tra thân thể của Đầu Đất, đột nhiên phát hiện trong tay nó cầm thứ gì phát sáng, trông như một viên đá quý.

 

“Đây là . . . năng lượng tinh hạch!?”

 

Điền Ba cẩn thận gỡ ngón tay Đầu Đất ra, một viên tinh hạch sáng lấp lánh to bằng quả cầu thủy tinh hiện ra trước mắt mọi người. Đó là một viên năng lượng tinh hạch đúng chuẩn trong người thú thoái hóa.

 

Chuyện gì thế này? Thằng nhóc lấy viên tinh hạch này ở đâu ra?

 

Mọi người nhìn nhau, trong mắt tràn đầy kinh ngạc. Viên năng lượng tinh hạch này phẩm chất bình thường, là loại tinh hạch bình thường nhất. Vấn đề ở chỗ từ lúc lên thuyền đến chìm thuyền, trốn vào bụi cỏ lau thì Đầu Đất chưa ra khỏi sông ngắm cảnh, nó hoàn toàn không có cơ hội tiếp xúc thú thoái hóa, càng đừng nói lấy được năng lượng tinh hạch của thú thoái hóa.

 

Nhưng viên tinh hạch nằm trong tay Đầu Đất, xem bộ dạng dường như nó biết thứ mình cầm rất quan trọng.

 

Điền Ba kiên nhẫn hỏi:

 

“Đầu Đất, chú hỏi cháu đã lấy hòn đá nhỏ này ở đâu?”

 

 

Điền Ba không chắc Đầu Đất có thể nghe hiểu câu hỏi không, dù sao đứa bé này mới được cứu từ sợ hãi, mặt tái xanh.

 

Đầu Đất kinh khủng nhìn mọi người, bản năng trả lời:

 

“Cục đá . . . Tiểu Bạch . . . cho con . . . chơi.”

 

Đầu Đất không chú ý thấy khi mọi người nghe nó nói thì sắc mặt trở nên nhiều màu.

 

Điền Ba quay đầu nhìn mọi người sau đó kích động hỏi Đầu Đất:

 

Tiểu Bạch cho con? Nó cho con lúc nào? Trừ cục đá này ra Tiểu Bạch có cho con cục đá nào khác không?”

 

Đầu Đất mờ mịt gật đầu sau đó lắc đầu ngay.

 

Hoàng Long sốt ruột hỏi:

 

“Đầu Đất, rốt cuộc còn có cái nào nữa không? Hãy nói mau!”

 

Đầu Đất vừa nói vừa giơ tay chỉ về phía một tòa nhà gần đó:

 

“Còn có . . . Một đống lớn . . . nhưng bị . . . Tiểu Bạch giấu đi . . . cục đá giấu ở đó . . . cục đá của Tiểu Bạch . . . Ở đó!”

 

“Ở đâu? Nơi đó chẳng phải là . . .”

 

Điền Ba chậm rãi đứng dậy ngoái đầu nhìn Thượng Ất, hắn cũng ngạc nhiên nhìn lại. Hướng ngón tay Đầu Đất chỉ là chỗ hắn trốn chó cảnh sát thoái hóa và giết tiến sĩ L, tòa nhà số 14.

 

 

0.53031 sec| 2433.773 kb