Ba ngày tiếp theo tất cả người trong khu biệt thự căn cứ đều trong trạng thái siêu hưng phấn.

 

 

Thượng Ất mạnh mẽ trở về chẳng những giải quyết nguy cơ sinh tồn cho người sống sót trong khu biệt thự, còn thuận tiện tiêu diệt mối uy hiếp dân lang thang và chuột thoái hóa. Quan trọng hơn là khi Đầu Đất dẫn mọi người tìm đến tầng hầm ẩn giấu tinh hạch sinh vật của vua chuột trắng thì cảm xúc kích động, hạnh phúc rạo rực trong lòng mọi người.

 

Hơn một ngàn viên năng lượng tinh hạch tỏa sáng nhiều màu nằm dưới đất hầm ngầm, như phụ nữ đẫy đà cởi hết quần áo khoe ra trước mặt mọi người.

 

Nhìn đống tinh hạch kích cỡ khác nhau, Thượng Ất cố kiềm nén lòng ngạc nhiên và hân hoan.

 

Thượng Ất ngạc nhiên vì trong thời gian ngắn hắn vắng mặt vua chuột trắng đã mang theo đàn em giết hết thú hoang bốn phía, hèn gì trên đường hắn về không thấy bóng một con thú thoái hóa.

 

Phải công nhận về đi săn thì vua chuột trắng thống lĩnh mấy vạn đồng loại là sát thủ bẩm sinh, đống tinh hạch này là chứng cứ.

 

Sau đó là vui sướng, Thượng Ất nhìn đống tinh hạch không có con chuột nào trông chừng, khóe môi hắn cong lên. Vua chuột trắng đã chết, không ai biết lý do nó chất đống tinh hạch tại đây, nhưng phỏng đoán kỹ thì chỉ có hai nguyên nhân: Một là tinh hạch quá nhiều, trong một chốc nó không ăn hết. Hai là vua chuột trắng dự trữ tinh hạch, nó là sinh vật cấp vương nên chắc dự cảm được tai nạn thiên nhiên lớn vào ba tuần sau, nó cần nhiều năng lượng tinh hạch giúp nó vượt qua cửa ải khó khăn.

 

Nói tóm lại vua chuột trắng dẫn dắt mấy vạn đàn em trốn một tuần tích góp tài phú bảo bối, sau cùng đều bị Thượng Ất nhặt của hời. Hắn như người may mắn phát hiện kho báu của bốn mươi tên cướp trong truyện cổ tích, cảm giác thỏa mãn tràn ngập trong từng lỗ chân lông, khiến linh hồn của hắn sắp bay lên.

 

Tuy mớ tinh hạch này phẩm chất không cao, đa số là loại bình thường nhưng muỗi nhỏ cũng là thịt, hơn một ngàn viên năng lượng tinh hạch chất đống bằng tác dụng bốn viên tinh hạch cấp hoàn mỹ trở lên.

 

 

Bốn viên tinh hạch, còn là cấp hoàn mỹ, nghĩ đến đây Thượng Ất mắt lóe tia sáng, không kiềm được giơ tay phải lên đăm chiêu nhìn da trắng trẻo của mình. Chỉ còn một bước cuối cùng thắp sáng ngôi sao ở phần tay trong hình vẽ trời sao, đống tinh hạch này như đưa than trong tuyết, Thượng Ất tin tưởng nếu tranh thủ thời gian hấp thu đống tinh hạch thì kỹ năng công kích hai tay mà hắn luôn mong đợi sẽ mang đến niềm vui bất ngờ to lớn cho hắn.

 

Niềm vui bất ngờ to lớn, nhưng Thượng Ất đã đánh giá thấp hệ thống rộng rãi ban thưởng sau khi đánh quái vượt cấp. Vua chuột trắng là sinh vật cấp vương thứ nhất của Hoa quốc, sao nó có thể chỉ để lại chút chỗ tốt cho hắn?

 

Khi Thượng Ất chỉ huy mọi người thu gom tinh hạch thì có món quà bất ngờ khác. Một cái mặt nạ giống gỗ mà không phải gỗ, giống vàng mà không phải vàng rơi ra từ đáy tinh hạch, nó lăn tới dưới chân Thượng Ất.

 

Thượng Ất nhặt lên dán sát vào xem kỹ, một lúc sau lộ biểu tình ngạc nhiên.

 

Một lớp màu xanh đen phủ lên mặt nạ, hình dạng cổ xưa mà bí ẩn, kích cỡ dài ngắn vừa phải có thể bao kín khuôn mặt Thượng Ất. Nhưng mấy cái đó không đủ hấp dẫn hắn, ngạc nhiên là khi da hắn chạm vào mặt nạ đen thì hơi thở cực kỳ quen thuộc chạy thẳng về tim.

 

Thượng Ất ngạc nhiên nhìn mặt nạ màu đen, thứ này giống như vòng tay chiến thần, dao găm chiến thần của Lệ Á, nữ chiến sĩ Amazon, mặt nạ không ngừng tỏa ra năng lượng sinh vật vô cùng tinh khiết.

 

Không lẽ mặt nạ này là một báu vật siêu văn minh?

 

Thượng Ất không còn giữ được bình tĩnh, hắn khó thể tin tưởng mình tìm được báu vật siêu văn minh dễ dàng đến vậy. Đây là siêu bảo bối ẩn chứa lực lượng thần linh, bao người suốt cả đời cũng khó thấy một cái, chẳng lẽ trong tay hắn sở hữu một cái?

 

Kiếp trước nếu có một món báu vật siêu văn minh thì một con heo cũng có thể sống dễ chịu, thích gì làm nấy, càng đừng nói những con người có thực lực mạnh, vừa có dã tâm.

 

 

“Thứ này . . . sẽ có năng lực kỳ diệu thế nào? Có giống như vòng tay chiến thần của Lệ Á, khiến người đeo có vòng bảo vệ năng lượng? Hoặc cho người đeo sức mạnh to lớn, thân thể càng khỏe mạnh?”

 

Thượng Ất run run vuốt nhẹ mặt nạ, cố gắng kiềm nén dục vọng đeo vào. Giờ chưa phải lúc kiểm nghiệm công hiệu của mặt nạ, còn một đống việc xếp hàng chờ Thượng Ất làm.

 

Sưu tầm tài liệu xây lô-cốt tận thế đã là việc gấp lửa sém lông mày, trước đó Thượng Ất phải thực hiện lời hứa đi một chỗ cách mấy km đón về nữ chiến sĩ Amazon tự xưng là hậu duệ của chiến thần, Lệ Á.

 

Ba ngày sau.

 

Thượng Ất gói ghém hành lý chuẩn bị xuất phát nhưng bị Đỗ Giai Tuệ lớn giọng cản lại, ngữ điệu hằn học chất vấn, yêu cầu hắn lặp lại lời mình vừa nói.

 

“Cái gì? Anh muốn đi đón ai? Tôi không nghe rõ, lặp lại lần nữa!”

 

Thượng Ất bình tĩnh nhét mặt nạ vua chuột vào ngực, biểu tình bình tĩnh nói:

 

“Lệ Á, nữ chiến sĩ Amazon, tôi định dẫn cô ta cùng đi tìm tài liệu lô-cốt.”

 

Qua ba ngày thử nghiệm Thượng Ất đại khái tìm hiểu công hiệu của mặt nạ màu đen, hắn qua loa đặt tên là mặt nạ vua chuột theo đặc điểm của nó.

 

Mặt nạ vua chuột là báu vật có thể cho người đeo tăng mạnh cảm quan, đối với Thượng Ất thì giá trị của nó còn hơn gen sâu A Mễ Ba trong người mình. Thứ này cho Thượng Ất thấy rõ một giọt sương trên mảnh lá cây cách 1km, cách ba, bốn căn phòng vẫn nghe được tiếng đội viên thì thầm nói chuyện, càng cho hắn ngửi được mùi đặc biệt từ lỗ chân lông của Đỗ Giai Tuệ mở ra vì tức giận. Khủng bố nhất là đeo mặt nạ vào giúp phạm vi dị năng cảm giác mở rộng ra, rộng gấp ba lần. Tức là khi Thượng Ất đeo mặt nạ, trong phạm vi 1km bất cứ gió thổi cỏ lay đều không trốn khỏi cảm quan nhạy bén của hắn, ở trạng thái này hắn là sinh vật rada hình người.

 

 

Đỗ Giai Tuệ vẫn giữ vẻ mặt nghiêm khắc nói:

 

“Đừng nói nhảm nữa, Amazon, đào bảo bối gì đó, dẹp hết. Tôi hỏi anh có phải định đi gặp phụ nữ?”

 

Trần Phóng ôm Thượng Nhạc Nhạc đứng sau lưng Đỗ Giai Tuệ, cô im lặng cúi đầu.

 

Thượng Ất ngước đầu lên xòe năm ngón tay ra, nhắc nhở Đỗ Giai Tuệ rằng Lệ Á là nữ chiến sĩ mạnh mẽ cỡ nào:

 

“Phụ nữ, còn là phụ nữ rất lợi hại, một mình cô ấy có thể đánh cỡ bấy nhiêu người giống như cô.”

 

Đỗ Giai Tuệ chống nạnh, hai cục thịt trước ngực rung rung vì thân thể kích động, trông ghê người:

 

“Đừng nói nhảm nhí, trọng điểm ở chỗ cô ta là phụ nữ còn anh là đàn ông! Thượng Ất, anh là người đã có vợ, anh không ở bên Trần Phóng mà cứ phải đi tìm người phụ nữ khác là sao? Hừ, hôm nay nếu anh không nói rõ ràng thì đừng hòng ra khỏi cánh cửa này!”

 

Mập Mạp Hoa Đa Tình ở một bên nói xen vào:

 

“Đừng đùa, đại ca Thượng Ất muốn đi thì ai ngăn được? Ngực to mông bự như cô thì lắp thêm bốn cái bánh xe cũng không theo kịp đại ca Thượng Ất.”

 

Mai Lập Tân, An Tinh Vũ, Vương Cương lộ vẻ mặt đồng ý, không biết là đồng ý Thượng Ất chạy nhanh hay đồng ý câu nói Đỗ Giai Tuệ ngực to mông tròn.

 

Đỗ Giai Tuệ bất mãn lườm:

 

“Biến sang một bên đi tên mập chết tiệt, coi chừng tôi ôm một phát!”

 

Mập Mạp trợn trắng mắt, hừ mũi không nói nữa. Từ ba ngày trước Mập Mạp lỡ tay sờ ngực Đỗ Giai Tuệ, sau đó nguyên bàn tay mập bị kỹ năng

 

vảy kiến của cô ta đâm thủng như tổ ong thì cặp nam nữ này trở thành oan gia mấy kiếp, nói chuyện tràn ngập mùi thuốc súng.

 

 

0.19205 sec| 2420.023 kb