Vừa đọc dòng comment của Biện Luận giả Socrates, tôi đột nhiên sửng sốt. Không những thế, vốn dĩ mọi người vẫn đang spam tin liên tục giữa room livestream, nay cũng trở nên lặng ngắt như tờ.
Dường như cho đến lúc này, mọi người mới ý thức được chi tiết đó.
***************
- Đúng vậy! Anh còn chưa đặt tên cho gấu bông mà!
- Không đặt tên thì có ảnh hưởng gì đâu?
- Méo!!! Mục đích ban đầu của trò chơi này là để giúp chủ nhân của giấc mơ tìm được bạn bè mà. Chẳng lẽ bạn bè mà chú em cũng không biết tên?
- Chơi trốn tìm cùng một con gấu nhồi bông không biết tên mình, vừa nghe là đã thấy kích thích vỡi!
- Ai có thể cho tôi biết tại sao con gấu nhồi bông đó đã được đặt sẵn trên bàn bếp ngay từ lúc ban đầu hay không? Bên cạnh đó, tại sao trên người nó lại có nhiều vết dao cắt đến như vậy? Chẳng lẽ có người muốn bằm xác nó ra à? Cầu được giải thích!!!
- Tui cứ luôn cảm thấy trong ngôi nhà này còn có người khác...
- Mấy anh em, đừng có hù dọa anh streamer! Ảnh xanh cmn mặt rồi kìa!
**********
Nhìn cơn bão comment, tôi sờ nhẹ cằm mình: “Cũng không đến mức xanh mặt... Các anh em, tạm thời đừng nóng nảy. Hiện tại đã bắt đầu trò chơi được một đoạn thời gian rồi, cũng không thể nào khắc phục lại tiến trình cũ. Bây giờ, trước hết chúng ta nên phân tích một chút về quy tắc của trò chơi vậy. Điểm ưu tiên nhất chính là về cái tên của trò chơi. A lô mọi người, mọi người có nghĩ cái tên này đang bao hàm một ý nghĩa ẩn nào đó hay không?”
**********
- Đừng có đánh trống lãng! Chấp nhận hiện thực đi... Anh streamer, chúng tôi sẽ tưởng nhớ về anh.
**********
Teletubbies Chết Bởi Mưu Sát thưởng 10 NGUYÊN BẢO cho room Livestream Siêu Kinh Dị:
- Anh streamer! Chỉ qua vài ngày ở bên nhau, nhưng chúng ta đã rất hạnh phúc! Anh đã mang đến cho em một dạng trải nghiệm xưa nay chưa từng có. Nhớ lại lúc anh và em gặp nhau lần đầu tiên trong chương trình livestream, đến lúc này em vẫn chưa bao giờ quên khoảnh khắc đó. Nhưng hiện tại, anh sắp phải rời xa em rồi! Không nói cái khác, 10 NGUYÊN BẢO này kể như là tiền phúng điếu, góp chi phí mai táng anh vậy!
Bác Tài Xế Già Giang Thành gửi tin nhắn:
- Không ngờ thời điểm nói lời tạm biệt lại đến nhanh như vậy. Thôi thì, lên đường bình an nhé! Phật Tổ sẽ phù hộ độ trì cho cậu, nguyện cậu sẽ mãi an yên tại chốn Thiên đàng.
***********
Lướt comments một hồi, rốt cuộc tôi cũng tìm được một người đáng tin cậy.
***********
Biện Luận giả Socrates gửi comment:
- Anh streamer, tình hình có thể là chưa bi quan đến mức đó. Thôi thì, chúng ta thử phân tích theo hướng logic lại chút xíu nhé.
************
Thấy Socrates lên tiếng, tôi lập tức gật đầu. Vào thời khắc mấu chốt, anh chàng này vẫn đáng tin cậy: “Anh nói đi. Tôi đang nghe đây.”
************
Biện Luận giả Socrates bảo:
- Trước hết, tôi sẽ nêu lên quan điểm của mình. Rất lâu trước đây, tôi từng nghe nói về trò chơi này rồi. Người ta đồn rằng: Vì nhiều lý do, chỉ có một số ít người có thể kết thúc trò chơi một cách hoàn toàn, ý là đủ sức kháng cự đủ 2 tiếng đồng hồ. Rất nhiều người trong bọn họ chỉ chơi đến một nửa, bỗng dưng đủ các hiện tượng dị thường chợt xuất hiện. Đương nhiên, những hiện tượng dị thường này cũng có thể được giải thích bằng Tâm lý học, đơn giản chính là tự mình dọa mình. Mấy bài viết chia sẽ kinh nghiệm trên internet cũng không nhất định là sự thật. Do đó, tôi đang muốn nói về một góc nhìn khác. Đây là một trò chơi do một kẻ mang ID ẩn danh gửi đến chủ nhân của giấc mơ, vậy mục đích của kẻ đó là gì? Đồng thời, mục đích của chủ nhân giấc mơ khi đồng ý chơi trò chơi này là gì?
************
Đọc xong câu comment của Socrates, tôi cũng tự hỏi bản thân: “Rất có thể kẻ mang ID ẩn danh kia chỉ định đùa dai, trong khi chủ nhân của giấc mơ này quyết định chơi trò chơi để tìm bạn bè. Chúng ta có thể nhận ra chi tiết này từ topic xin giúp đỡ kia.”
*************
- Tại sao anh dám chắc topic yêu cầu giúp đỡ kia là do chủ nhân của giấc mơ này đăng lên? Quần áo trẻ em trên giường phòng ngủ chỉ thích hợp cho các cậu bé từ 5 đến 6 tuổi; trẻ em ở độ tuổi này không thể tự đăng topic trên mạng. Vậy nên tôi nghi ngờ rằng, đây là một âm mưu đã được dàn dựng sẵn!
**************
Biện Luận giả Socrates gửi tin liên tục, cả room livestream cũng đều im lặng mà đọc:
- Một đứa trẻ năm sáu tuổi không thể nào sống một mình trong một căn nhà được. Cơ bản là nó sẽ không biết nấu cơm đâu. Vừa rồi khi vào phòng tắm, mọi người phỏng chừng không chú ý đến, nhưng tôi đã phát hiện một chi tiết khác. Trên bồn rửa tay có một con dao cạo râu; điều này chứng tỏ rằng, ít nhất còn có một người đàn ông trưởng thành sống cùng chủ nhân của giấc mơ này!
***************
- Cha sống cùng con nhỏ thôi mà, có gì kỳ lạ đâu?
***************
Không cần tôi lên tiếng, đã có người trong room livestream nêu lên thắc mắc.
***************
Biện Luận giả Socrates bèn đáp lời:
- Kết hợp với topic kia, vấn đề ở đây có thể là rất nghiêm trọng đấy. Về cơ bản như tôi đã nói, chủ nhân của giấc mơ này không thể nào là người tự đăng topic được. Vậy, ắt hẳn chính là người đàn ông trưởng thành sống cùng đăng topic ấy lên! Do đó, tôi suy đoán thế này. Người đó post bài trên mạng, cố tình để chủ nhân của giấc mơ đọc được, sau đó lại dùng ID ẩn danh, lấy thân phận một người thứ ba để xúi chủ nhân của giấc mơ chơi trò này.
**************
Biện Luận giả Socrates là một chuyên gian luận âm mưu tuyệt đối. Nhưng bây giờ, tôi lại không thể phủ nhận những gì mà gã nói.
***************
Luân Hồi Ma Nữ Satera gửi comment:
- Nhưng tại sao người đàn ông trưởng thành sống cùng với chủ nhân của giấc mơ nay lại làm thế? Nếu bọn họ đã sống cùng nhau, rất có thể đó là mối quan hệ giữa cha và con nha.
**************
Ý kiến phản bác lập tức xuất hiện ngay trong room livestream:
- Cũng không nhất thiết! Mối quan hệ của họ cũng có thể là những tội phạm và kẻ bị bắt cóc, hoặc có thể là đang tổ chức một cuộc chơi đặc thù biến thái. Trên thế giới này, luôn có những góc khuất âm u bao hàm những sự tồn tại nhơ bẩn cùng cực. Vì vậy, đừng bao giờ để suy nghĩ của bản thân bị giới hạn bởi chuẩn mực đạo đức.
*************
Dường như hình tượng của Biện Luận giả Socrates trong kênh livestream có chút khác biệt so với phiên bản hiện thực của gã ta. Tính cách của gã lúc này rất trực tiếp; khi nói chuyện với bất kỳ ai, đều dùng một loại thái độ phản biện thẳng thừng, khiến tất cả mọi người đều khó có thể tiếp lời.
**************
Luân Hồi Ma Nữ Satera tiếp tục bám theo chủ đề này:
- Giấc mơ là phạm trù siêu thoát khỏi hiện thực rồi. Anh đã dùng phương thức suy nghĩ trong hiện thực để suy đoán về giấc mơ, chung quy vẫn không đủ thuyết phục. Đây có lẽ chỉ là một cơn ác mộng của bản thân đứa nhỏ mà thôi.
**************
Biện Luận giả Socrates:
- Đầu tiên, tôi không biết gì về giấc mơ này cả. Nhưng tôi biết rõ rằng, nền tảng của cấu trúc một giấc mơ chính là ký ức. Nếu dùng thực tế để suy đoán, thật ra cũng có thể sẽ xuất hiện sai lầm; nhưng nếu suy đoán theo hướng siêu thực tuyệt đối, vậy rõ ràng chính là tưởng tượng viễn vông. Nếu mọi người vẫn còn chưa hài lòng với lập luận của tôi, vậy tôi sẽ lấy ra thêm một bằng chứng khác.
- Các bạn có chú ý đến con gấu nhồi bông đang được sử dụng trong trò chơi hay không? Trên người nó đầy vết may vá chằng chịt, có ít nhất mười dấu dao cắt. Thế, mọi người có nhận ra ý nghĩa của chi tiết này hay không?
********************
Biện Luận giả Socrates chỉ nhắn tin đến đó thì đột nhiên dừng lại. Dựa theo gợi ý của gã, tôi cũng tự mình phỏng đoán: “Ý anh là, làm sai nguyên tắc?”
*******************
Biện Luận giả Socrates trả lời:
- Đúng vậy! Có nghĩa là, chủ nhân của giấc mơ này đã vi phạm các quy tắc của trò chơi! Người dùng ID ẩn danh kia từng nhấn mạnh ở phần cuối trong tin nhắn riêng rằng, dù kết quả cuối cùng có thế nào đi chăng nữa, có tìm được bạn bè hay không, cũng phải đốt trụi con gấu nhồi bông kia! Nhưng chủ nhân của giấc mơ này đã không làm như vậy. Kẻ đó không chỉ không đốt cháy con thú bông, mà còn khiến tình hình tồi tệ hơn. Nó sử dụng con gấu nhồi bông đó để chơi đi chơi lại trò này nhiều lần! Từng nhát dao trên cơ thể con gấu chính là minh chứng rõ rệt nhất cho lập luận này!
*****************
Thật khó mà tưởng tượng nổi, một người trưởng thành như tôi đã cảm thấy vô cùng khó chịu khi chỉ mới chơi trò này đúng một lần. Còn một đứa trẻ như nó, làm sao có khả năng chơi đi chơi lại cái trò chơi quỷ ma này nhiều lần như thế kia?
Ý nó là muốn tìm thêm nhiều bạn bè? Hay là, nó đã thực sự tìm thấy một người bạn trong quá trình chơi trò chơi kia?
****************
Côn Luân Trường Nghi thưởng 66 MINH TỆ cho room Livestream Siêu Kinh Dị:
- Tặng bạn 66 đồng! Nhưng bạn vẫn chưa nói rõ ràng, tại sao người đăng topic lại là người ở chung với chủ nhân giấc mơ này trong hiện thực.?
*******************
Biện Luận giả Socrates đáp:
- Nếu người đàn ông trưởng thành kia thực sự là cha của chủ nhân giấc mơ này, chẳng lẽ gã ta sẽ ngồi yên nhìn chuyện này xảy ra ư? Chủ nhân của giấc mơ đã chơi trò này không chỉ 1 lần, 2 lần, mà là tận 10 lần, thậm chí là vài chục lần, nên muốn giấu diếm cha nó là điều không thể. Nếu người đàn ông trưởng thành kia thật sự quan tâm nó, cơ bản là đã không để mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy! Cho nên mới nói, thời thơ ấu vặn vẹo của chủ nhân giấc mơ, rất có thể chính là do gã đàn ông trưởng thành ở chung này gây ra!
********************
Nêu luận điểm, liệt kê luận cứ, cuối cùng là trình bày kết luận, Biện Luận giả Socrates nói liền một mạch:
- Do đó, bước đặt tên cho thú nhồi bông cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn. Hiện tại, chúng ta đã biết rõ mục đích của chủ nhân giấc mơ khi chơi trò chơi này. Tiếp theo, chỉ cần tìm hiểu về mục đích của người đàn ông trưởng thành khi xúi giục đứa bé chơi trò này, vậy hẳn có thể phá giải giấc mơ hiện tại một cách hoàn mỹ.
********************
Tôi gật nhẹ, vì cũng ngầm đồng ý với những gì mà Biện Luận giả Socrates vừa nói. Nhưng dựa trên kinh nghiệm của bản thân qua nhiều lần livestream, tôi luôn luôn có cảm giác rằng, bước “Đặt tên cho gấu nhồi bông” sẽ trở thành một sơ hở chí mạng.
“Nếu mình có thể biết chủ nhân giấc mơ đã đặt cái tên gì cho con gấu nhồi bông kia, có lẽ sẽ có thể thông qua cái tên này để phỏng đoán ra một bộ phận tính cách của đứa trẻ.” Không tiếp tục nhìn vào room livestream nữa, tôi híp mắt, quan sát tình hình bên ngoài thông qua khe hở ngăn tủ.
Vầng sáng lạnh lẽo từ chiếc TV trắng đen vẫn hắt lên vách tường phòng khách; cả căn nhà đều chìm trong sự im ắng, áp lực vô cùng.
Tôi nghiêng đầu, dùng Phán nhãn để nhìn xuyên bóng tối, miễn cưỡng có thể trông thấy đến phòng tắm ở hướng đối diện căn phòng ngủ này.
Cửa phòng đang mở toang; vòi nước bồn tắm đã được khóa chặt; dường như không có biến hóa nào phát sinh cả.
Nhưng trong một khoảnh khắc nào đó, tôi đột nhiên phát hiện ra rằng, con gấu bông vốn dĩ đang chìm dưới đáy nước kia lại đang từ từ nổi lên. Giữa bóng tối cực độ yên tĩnh, cái đầu của con gấu đã nổi lên mặt nước; thậm chí, trên cổ của nó vẫn còn đang cắm một con dao gọt hoa quả!
Tim tôi không thể không đập nhanh hơn!
“Nó sẽ đến tìm mình ư?”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo