Sau khi Đoàn Thương Hải vào nhà, nhìn lướt qua, thấy mọi người xếp thành một hàng dài ở cùng một chỗ, cũng hơi biến sắc, lập tức bước nhanh tới, rút đao khỏi vỏ, chém xuống.
Ánh đao lướt qua, từ đó chém đứt cánh tay dính trên người Dương Ninh, máu tươi phun ra, Đoàn Thương Hải nắm lấy cánh tay Dương Ninh, nhanh chóng lui ra.
Từ khi xuất đao tới lúc kéo Dương Ninh ra chỉ là chuyện trong chớp mắt, gọn gàng linh hoạt, quả cảm kiên quyết.
Sau khi cánh tay kia bị chém đứt, mọi người mới ngã ngược về sau, cả đám bủn rủn toàn thân, trong lúc nhất thời không thể đứng dậy.
Dương Ninh đang thu nạp kình khí, kình khí này ngày càng thông thuận, tuyến kinh mạch từ khí hải đến đan điền đã được đả thông, chỉ là vùng đan điền giống như bị lửa thiêu, mỗi lần rót thêm một chút kình khí, đan điền giống như thêm một thanh củi, khó chịu đến cực điểm, đột nhiên cảm thấy cỗ kình khí ồ ạt vào huyệt Khí hải gián đoạn, vừa vặn kịp thời, Dương Ninh thở ra một hơi, toàn thân mồ hôi đầm đìa.
- Thế tử gia, Thế tử gia, ngài làm sao vậy?
Đoàn Thương Hải nâng vai Dương Ninh, thấy khuôn mặt Dương Ninh đỏ rực như mông khỉ, cảm thấy giật mình, lo lắng nói:
- Ngài có chỗ nào không thoải mái không?
Dương Ninh thở ra mấy hơi, nhìn Đoàn Thương Hải, khôi phục tinh thần nói:
- Có người... có người muốn giết ta!
Giờ phút này lại có mấy người chạy tới từ bên ngoài, là Tề Phong dẫn mấy tên hộ vệ chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, không nói hai lời, vội vàng rút đao, bảo vệ bên người Dương Ninh.
Lúc này đám hộ vệ biệt viện cũng miễn cưỡng bò dậy, cả đám sắc mặt tái nhợt, chỉ có tên tôi tớ áo xanh cổ tay bị đứt máu tươi chảy ròng, nằm trên mặt đất không nhúc nhích.
- Rốt cuộc xảy ra chyện gì?
Tề Phong nắm chặt đao trong tay, liếc nhìn trong phòng, nhìn thấy mộ tên hộ vệ trong biệt viện:
- Tại sao lại như vậy? Các ngươi bảo vệ Thế tử an toàn thế nào vậy?
Lúc này đám hộ vệ biệt viện đều xấu hổ.
Trước giờ, biệt viện đều là tang đội, bởi vì quy củ, có thể tiến vào biệt viện nghỉ ngơi đều là quý nhân, tang đội hộ vệ cũng không thể tiến vào biệt viện, hộ vệ biệt viện phụ trách an toàn trong biệt viện đều là biên chế trong này.
Trung thần lương tướng có thể chôn cất trong Trung lăng không nhiều, có đôi khi mấy năm biệt viện cũng không tiếp đãi một người, làm việc ở đây cũng hơi nhàn rỗi.
Không ai nghĩ tới, trong biệt viện này, lại xảy ra chuyện ám sát. Giờ phút này Tề Phong lạnh lùng chất vấn, thực sự khiến những hộ vệ biệt viện này rất xấu hổ.
- Tề Phong, trước tiên khống chế thích khách!
Đoàn Thương Hải trầm giọng nói:
- Sau đó thẩm vấn.
Tề Phong lập tức tiến tới đặt đại đao trên cổ người nọ, nhấc chân đá một cái, người nọ lật người, nằm ngửa trên mặt đất, lập tức có người bên cạnh a một tiếng, thích khách này mặt mũi bầm đen, hai mắt trợn lên, ánh mắt đục ngầu, không còn chút thần thái, dường như đã chết rồi.
Nghe ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân, thấy Khâu Tổng quản xông vào trong phòng, kêu lên:
- Thế tử, Thế tử, Thế tử sao rồi?
Lão nhìn thấy Đoàn Thương Hải ngồi xổm trên mặt đất ôm Dương Ninh, vội vàng chạy tới, hỏi:
- Đoàn huynh đệ, Thế tử đây là... ?
Đoàn Thương Hải thần sắc lạnh lùng nói:
- Khâu Tổng quản, đất của Hoàng gia, ở đây lại có thích khách xuất hiện, Thế tử thiếu chút nữa bị thích khách đắc thủ.
Khâu Tổng quản biến sắc, vội hỏi:
- Thế tử không sao chứ?
Đoàn Thương Hải nói:
- Trời xanh bảo hộ, Thế tử có kinh hãi không nguy hiểm.
Ánh mắt y nhìn về phía thích khách nằm dưới đất:
- Xem ra thích khách này có lòng muốn chết mà đến.
Lúc này Triệu Vô Thương cũng không đi xem thích khách kia, mà tay cầm một cây ngân châm, đi tới bên cạnh, trước tiên đâm vào trong đồ điểm tâm, lại đưa ngân châm vào trong chén trà trên bàn, chờ lúc gã lấy ngân châm ra, ngân châm đã biến thành màu đen. Trong mắt Triệu Vô Thương xuất hiện hàn quang, hỏi mấy tên hộ vệ biệt viện kia:
- Thích khách này là tôi tớ của biệt viện sao?
- Không phải.
Hộ vệ biệt viện duy nhất chưa bị hút nội lực còn có tinh lực lập tức nói:
- Biệt viện không đến hai mươi người, tất cả mọi người rất quen thuộc, thích khách không phải người của biệt viện.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Một người từ bên ngoài tiến tới, quần áo không chỉnh tề. Khâu Tổng quản nhìn thoáng qua, nhận ra là Quản sự biệt viện này, chính là một gã quan viên nhỏ của Lễ Bộ, trước đây từng có tiếp xúc. Lão tiến tới, cau mày nói:
- Ngô Quản sự, biệt viện có thích khách xông vào, Thế tử gia của chúng ta thiếu chút nữa gặp bất trắc, ngài có lời gì muốn nói không?
Mặc dù Khâu Tổng quản không có quan chức trong người, nhưng là Đại Tổng quản phủ Cẩm Y Hầu, địa vị không dưới một gã quan viên Lễ Bộ nho nhỏ, hơn nữa Dương Ninh thiếu chút nữa gặp bất trắc, nói chuyện cũng không khách khí.
Sắc mặt Ngô Quản sự lập tức trắng bệch, thất thanh nói:
- Thích khách?
Gã bước nhanh tới, thấy cả đám hộ vệ biệt viện ủ rũ đứng bên cạnh, yếu ớt vô lực, lại nhìn Tề Phong ngồi xổm trên mặt đất đang kiểm tra tên thích khách nằm ngửa kia, sắc mặt gã càng khó coi, tay chân run rẩy, hét lớn với đám hộ vệ biệt viện:
- Các ngươi... các ngươi thủ vệ biệt viện này nào thế vậy? Thích khách này... thích khách này vào thế nào?
Tề Phong ngẩng đầu nhìn về phía Đọan Thương Hải nói:
- Đoạn Nhị Ca, huynh đoán không sai, thích khách một lòng muốn chết, hắn vừa mới tự mình nuốt thuốc độc chết, chúng ta không cứu được.
- Nuốt thuốc độc mà chết, đúng là sợ hãi bị chúng ta hỏi ra thủ phạm thật sự phía sau màn.
Đoạn Thương Hải cười lạnh nói:
- Nếu như ta đoán không sai, người sai khiến, Tuyết Dật ca ca hẳn là biết được.
Y lại thêm một câu:
- Ít nhất không phải người Bắc Hán.
Triệu Vô Thương nói:
- Thích khách ban đầu hẳn chỉ là muốn hạ độc Thế tử, nhưng chẳng biết tại sao sau đó lại tới động thủ.
Tề Phong nhìn về phía Ngô Quản sự, cười lạnh nói:
- Ngô Quản sự, biệt viện này dưới sự quản lý của ngài, thích khách chẳng những tiến vào biệt viện, lại thay đổi quần áo tôi tớ trong viện, thậm chí bưng điểm tâm nước trà vào phòng Thế tử. Nhưng các vị không hề phát giác, nếu chuyện này bị triều đình biết rõ, ta thực sự lo lắng thay cho các vị.
Mặt mũi Ngô Quản sự đã không còn màu máu, y đương nhiên biết rõ loại chuyện lớn này tuyệt đối không có khả năng giấu diếm. Thế tử Cẩm Y Hầu địa vị tôn quý, thực sự chết ở nơi này, chỉ sợ tất cả mọi người trong biệt viện phải chôn cùng, cho dù chỉ có kinh hãi không nguy hiểm, chuyện này tuyệt đối không có khả năng dễ dàng bỏ qua như vậy, bản thân gã quan nhỏ như hạt vừng, xảy ra sai lầm lớn như vậy, đương nhiên không giữ được.
Hình phạt sau này đã không thể tránh né, y chỉ hi vọng trừng phạt nhẹ một chút, lúc này chỉ có thể biểu hiện sự phối hợp, y lập tức phân phó:
- Phòng bếp, đúng rồi, nhanh xem phòng bếp.
Đám hộ vệ cũng biết chuyện rất lớn, sớm có người nhanh chóng chạy tới phòng bếp.
- Chuyện này... Thích khách này hết sức lợi hại.
Một gã hộ vệ biệt viện vẫn còn sợ hãi trong lòng:
- Trên người hắn có môn công phu tà môn, chúng ta... chúng ta đụng hắn một cái, liền bị hút mất kình lực.
Những hộ vệ này chỉ biết đụng vào thích khách kình lực tiết ra ngoài, lại không biết thích khách này chỉ là một vật dẫn, cuối cùng những kình lực kia đều chảy vào trong cơ thể Dương Ninh.
- Đúng vậy, người này rất tà môn, môn công phu này chúng ta chưa từng nghe nói tới... !
Bên cạnh lập tức có người phụ họa.
Đoạn Thương Hải hỏi Triệu Vô Thương:
- Có thể nhìn ra lai lịch của thích khách không?
Triệu Vô Thương đảo quanh thích khách kia một vòng, dùng mũi đao gạt gạt trên người thích khách kia, lắc đầu nói:
- Loại người chuyên sống bằng ám sát này, nhận tiền bán sức, trên giang hồ có không ít người như vậy, làm việc gọn gàng và linh hoạt, cực kỳ lão luyện, sẽ không lưu lại bất cứ manh mối nào. Nếu như họ đắc thủ, từ đó biến mất, khó kiếm manh mối, một khi thất thủ, thường đều tự tuyệt, sẽ không để lại đầu mối.
Đoàn Thương Hải khẽ vuốt cằm, cười lạnh nói:
- Hành thích hành thích Thế tử Cẩm Y Hầu chúng ta, cho dù lên trời xuống biển, cũng phải tra ra thủ phạm thực sự phía sau màn.
Y phân phó:
- Thế tử kinh hãi rồi, cũng không nên ở lại nơi này, trước tiên mang thi thể đi, thu dọn một phen... !
Y hỏi Dương Ninh:
- Thế tử, có muốn chuyển sang nơi khác không?
Dương Ninh lắc đầu nói:
- Ta... ta không sao.
Chợt nghe tiếng bước chân vang lên, hộ vệ tra xét phòng bếp biệt viện tiến đến báo:
- Lão Thu của phòng bếp bị người khác giết, quần áo đều bị lột.
Ngô Quản sự nói với Khâu Tổng quản:
- Xem ra là thích khách lẻn vào biệt viện, trước tiên giết người của phòng bếp, sau đó giả trang tới.
Khâu Tổng quản tức giận nói:
- Thích khách lẻn vào như thế nào? Biệt viện này cũng không lớn, cửa trước cửa sau đều có người trông coi, hắn làm sao có thể trà trộn vào được?
Triệu Vô Thương bỗng nhiên nói:
- Thích khách này giết người của phòng bếp trước, sau đó giả trang tùy tùng, có thể tránh tai mắt của những người khác trong biệt viện, nhẹ nhàng tìm được chỗ của Thế tử, hiển nhiên nắm rõ như lòng bàn tay bố cục của biệt viện.
Gã dừng một chút mới nói:
- Ngay cả chúng ta cũng không thể dễ dàng tiến vào biệt viện, bình thường đương nhiên không có người khác có thể tự tiện tiến vào, giờ phút này sao hắn lại quen thuộc biệt viện như thế?
Lời vừa nói ra, sắc mặt Ngô Quản sự càng thêm khó coi, đám hộ vệ biệt viện đều nhìn nhau.
- Trong số chúng ta tuyệt đối không có người thông đồng với thích khách.
Ngô Quản sự đương nhiên nghe ra ý của Triệu Vô Thương, lập tức giải thích:
- Nếu các vị không tin, đại khái có thể thẩm tra từng người.
- Ý của ta là, người sai sử thích khách, chắc chắn hết sức quen thuộc bố cục của biệt viện.
Gương mặt không biểu tình của Triệu Vô Thương lạnh như cục nước đá, thản nhiên nói:
- Người quen thuộc bố cục của biệt viện, cũng không phải chỉ có các ngươi, bất kỳ một người nào trước đây tiến vào biệt viện, cũng có thể liên quan tới thích khách.
Khâu Tổng quản khẽ vuốt cằm nói:
- Đúng là như thế, lúc này không có khả năng tùy tiện rồi, hành thích Thế tử, to gan lớn mật, chắc chắn phải trả õ.
Mọi người lập tức dìu Thế tử ra ngoài, lại có người thu dọn trong phòng một phen, bởi vì tra ra chuyện như thế, Tề Phong và Triệu Vô Thương hai người cũng không rời biệt viện, thủ vệ ngay bên ngoài cửa phòng Dương Ninh.
Khâu Tổng quản và Đoạn Thương Hải đỡ Dương Ninh ngồi xuống, thấy sắc mặt Dương Ninh vẫn đỏ lên, hai người liếc nhau. Khâu Tổng quản cẩn thận hỏi:
- Thế tử, có phải thân thể còn chưa thoải mái không? Nếu không phái người đi tìm đại phu?
Dương Ninh lắc đầu nói:
- Khâu Tổng quản, ngươi đi làm việc trước đi, ta không có chuyện gì lớn, không cần lo lắng.
Khâu Tổng quản khẽ gật đầu, sau đó mới lui xuống. Chờ Khâu Tổng quản rời đi, Đoạn Thương Hải mới khẽ nói:
- Thế tử gia, có phải trong người ngài không thoải mái hay không?
- Ồ?
Dương Ninh liếc nhìn Đoạn Thương Hải, lúc này trong đan điền hắn vẫn khí huyết quay cuồng, cảm giác thiêu đốt này tuy rằng yếu bớt không ít, nhưng cả ổ bụng vẫn rất khó chịu, ngay cả trái tim cũng đang đập nhanh chóng, nhanh hơn bình thường rất nhiều.
- Khi mạch của ngài bất ổn.
Đoạn Thương Hải thấp giọng nói:
- Nếu như ta đoán không sai, hiện giờ đan điền của ngài chắc chắn rất khó chịu.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo