Người dịch: PrimeK Tohabong
Vi Nga phái vừa mới trở thành Lê quốc giáo, ả ta liền đem giáo lý của Vi Nga phái định vị thành pháp lệnh.
Tuy nói là yêu nhân của Vi Nga phái nhưng ả ta là nhân vật cấp bậc nguyên lão trong Nga vi phái , nhưng cũng học tập sâu sắc học thuyết của Dương Chu học phái, Dương Chu học phái cũng nảy mầm từ tư tưởng của Lão tử, chú ý thanh tĩnh vô vi, tu dưỡng.
Cho nên trong một khoảng thời gian, dân gian đích xác nghênh đón một đoạn thời gian thanh tịnh, trong nhà bách tính giàu có lên không ít.
Nhưng giáo lý hình thành pháp lệnh, rất nhanh liền khơi dậy các đại thế gia bất mãn, bọn họ mỗi người đều hận không thể “Để thiên hạ phụng dưỡng một mình mình”, bằng không còn làm cái gì quý tộc? Các loại tầng lớp đều không bằng lòng với pháp lệnh, vẻn vẹn không đến ba năm, pháp lệnh liền chỉ là thùng rỗng kêu to.
Mà Giáo lý Vi Nga phái, chính là cưỡng ép lấy giáo phái thống trị thiên hạ, để cho mỗi người đều “Không muốn nhổ một cọng lông để làm lợi cho thiên hạ”.Đối mặt loại tình huống này, tự nhiên là dùng vũ lực trấn áp, kết quả cùng nổi lên xung đột các đại quý tộc, Lê quốc sụp đổ tan rã như vậy.
Lần đầu tiên thôi diễn, vẻn vẹn không đến 10 năm.
Gây ra những tiếng cười ầm ĩ.
“Làm sao có thể?”
Khánh Thư thất thần một trận, tiếng cười này làm cho ả ta cảm giác được nhục nhã khó hiểu, Vi Nga phái chí cao vô thượng, làm sao có thể bị những phàm phu tục tử này cười nhạo?
Ả ta thì thào lẩm bẩm: “Nhất định là vấn đề của bản thân Lê quốc, lần sau không thể chọn Lê quốc!
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Ả ta nhanh chóng nhìn về phía dưới đài cao, phát hiện Hạng Đỉnh đang cúi người, thân thể như tháp sắt khẽ run rẩy.
Cái này…
Ả ta thế nào cũng không nghĩ tới, thần niệm mình giấu ở trong đầu Hạng Đỉnh, lại bị bóp nổ.
Dưới cơn thịnh nộ, hai mắt ả ta thống khổ đến điên cuồng, giận dữ trừng về phía Triệu Kỵ.
Triệu Kỵ tuy rằng khóe miệng mang theo nụ cười, ánh mắt cũng là vô cùng lạnh như băng: “Trả giá cho một lần thôi diễn thất bại chính là bị bóp nổ một luồng thần niệm, ngươi tưởng Cô nói giỡn với ngươi sao?”
“Tốt, tốt!”
Khánh Thư hừ lạnh một tiếng, liền một lần nữa bắt đầu thôi diễn.
Lần này ả không ngu ngốc tiếp tục lựa chọn Lê quốc, mà là lựa chọn Yến quốc.
Lúc này đây, mặc dù bởi vì quốc lực không cường đại như Lê Quốc, giai đoạn đầu tốc độ quốc lực tăng lên cũng không nhanh, nhưng cũng không gặp phải lực cản lớn như Lê Quốc. Quý tộc vẫn xảy ra bạo động như trước, lại bị bạo lực trấn áp, giáo lý pháp lệnh trị thiên hạ, quốc lực lại xuất hiện xu thế ngẩng đầu.
Nhưng nó sớm bắt đầu không phù hợp.
Thôi diễn của Địch Vân, Mặc gia, Công hội Mặc giả đồng lòng mưu đồ kế sinh nhai cho bách tính, tuy nói có không ít người cũng không góp công góp sức, nhưng cũng còn không ít người theo chủ nghĩa đạo đức cực đoan tồn tại, các chính sách lợi dân tầng tầng lớp lớp, quốc lực tăng lên tương đối nhanh.
Nhưng đến lượt Nga vi phái, tất cả đều nghĩ ” Không muốn nhổ một cọng lông để làm lợi cho thiên hạ””, hạn mức cao nhất của quốc lực chính là tổng mức cao nhất của năng lực lao động cá nhân, phát triển từ đó trì trệ không tiến.
Dường như ngay tại khi quốc lực đình trệ, tâm tư con người bộc phát, dù sao làm thánh nhân quá khó khăn.
Họ không thể tạo ra nhiều lợi ích hơn, họ chỉ có thể cướp đoạt lợi ích từ nơi khác.
Vốn là ở dưới pháp lệnh thì tư tưởng mọi người phải bảo vệ tốt trạng thái sinh mệnh hoàn chỉnh, chân thật của mình, không nên bị vật chất làm tổn hại mình rất nhanh liền trở thành một chuyện cười, người cầm quyền trong nội bộ Vi Nga phái trước hết trở thành phản bội giáo lý.
Thế là, lần suy diễn này lại sụp đổ.
Hơn nữa phương thức sụp đổ gần như giống hệt với dự đoán của Doanh Vô Kỵ.
“Làm sao có thể!”
“Không thể nào!”
Khánh Thư bối rối một chút, ánh mắt lại càng thêm vội vàng.
Một luồng thần niệm nổ tung, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Ả ta bất chấp đau đớn, nhanh chóng bắt đầu tiếp theo thôi diễn, lần này đổi Ngô quốc.
Và lần này, ả đã sửa đổi rất nhiều chi tiết.
Quá trình thôi diễn quả nhiên đã thay đổi không ít chi tiết.
Nhưng mà đại thể quá trình là giống nhau, lại thôi diễn sụp đổ.
Cứ thế
Hết thần niệm này đến thần niệm khác bị bóp nổ.
Hết tiếng thét này đến tiếng thét khác vang lên.
Cuối cùng.
Chín lần thôi diễn toàn bộ thất bại, nhưng Khánh Thư lại phảng phất như nhập ma, trong miệng không ngừng lẩm bẩm “Không thể nào” “Làm sao có thể”, còn muốn thôi diễn tiếp.
Doanh Vô Kỵ nhếch miệng: “Mau dừng, nếu không phải phụ vương ta chờ ngươi thực hiện đánh cuộc, một luồng thần niệm cuối cùng của ngươi đều nổ tung!”
A!
Khánh Thư như tỉnh mộng, buồn bã nhìn hết thảy trước mắt.
Triệu Kỵ thương hại nhìn ả một cái: “Chín lần thôi diễn đã xong, ngươi đi xuống đi!”
“Xuống đi!”
“Yêu nhân! Còn không mau đi xuống!
“Cút xuống cho ta!”
Hiện trường lập tức náo nhiệt hẳn lên, nhìn thấy bộ dáng Khánh Thư sụp đổ thất thần, mọi người ở đây đều vui vẻ.
Dưới sự chế nhạo của mọi người, Khánh Thư hô hấp càng dồn dập hỗn loạn, ánh mắt cũng càng tan rã.
【 Lời nhắc 】 mục tiêu cảm xúc chấn động giá trị đột phá 90, ngẫu nhiên thu được Bí thuật địa cấp《 Khiên Ti Khôi 》.
Lại là một bí thuật khôi lỗi cực kỳ thần diệu.
Rốt cuộc Yêu nhân Vi Nga phái tới thời điểm phát huy tác dụng.
Doanh Vô Kỵ cao giọng nói: “Nguyện đánh cuộc chịu thua, ta đánh cuộc thắng, ngươi nên thực hiện đánh cuộc!”
Âm thanh của hắn rất lớn, một câu nói khiến Khánh Thư tỉnh lại.
Còn có đánh cược!
“Cho ngươi là được!”
Nàng oán hận nhìn Doanh Vô Kỵ một cái, tiện tay xé một miếng lụa từ trên người xuống, cắn ngón tay liền viết xuống mấy hàng chữ, trực tiếp ném xuống.
Mặc dù chỉ là tơ lụa, nhưng thế tới dưới cơn giận dữ lại rất hung mãnh, Doanh Vô Kỵ mạnh mẽ tiếp được, đau đến nhe răng nhếch miệng, mắng chửi đĩnh đạc nói: “Còn chưa xong đâu!”
“Ngươi!”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo