"Thính Phong Giả Số 001" hồi ức lại cảnh tượng khó hiểu xảy ra giữa hai người Tiêu Phàm và Snow, đến bây giờ mà gã vẫn chưa hiểu được nên chỉ có thể trả lời theo kiểu ba phải: "Mệnh Phàm không sao, Snow... xem như lâm trận bỏ chạy nhỉ?"

"Được rồi! Thính Phong Giả Số 001, bây giờ cậu ngươi hãy nghe cho thật kỹ, lúc này là thời kỳ bất thường, cậu phải tiếp tục nhìn chằm chằm Mệnh Phàm một cách cẩn thận, mọi cử động của hắn đều phải báo lại với tôi, khẩn cấp!"

Sau đó Phong Ma Tiểu Xích Lang trực tiếp tắt tin nhắn thoại, điều này khiến cho "Thính Phong Giả Số 001" càng mê mang hơn, rốt cuộc thì chuyện này là sao hả?

Sau khi Phong Ma Tiểu Xích Lang xác nhận là Tiêu Phàm đã bình an vô sự, trong lòng hắn ta vẫn không thể bình tĩnh được, hắn ta nhận được tin tức nói hành vi điên cuồng của Tiểu Sửu Hoàng cuối cùng đã chọc tức cả công hội Tinh Thần, bây giờ hội trưởng của công hội Tinh Thần hạ lệnh vây quét gã, hắn ta dốc toàn bộ lực lượng của người chơi chuyên nghiệp trong cả công hội đồng loạt đối phó người điên Tiểu Sửu Hoàng, thế nhưng điều đáng vui mừng chính là bây giờ Phong Ma Tiểu Xích Lang vẫn chưa nhận được bất cứ tin tức gì về Tiểu Sửu Hoàng.

Có lúc không có tin tức chính là tin tức tốt...

Tuy nhiên sao cứ phải là lúc này, trên Tieba lại có tin tức của Mệnh Phàm, thực sự có thể nói đây là một tin tức xấu.

Phong Ma Tiểu Xích Lang chà xát hai tay của mình, khẽ chùi mồ hôi đã chảy ra trong lòng bàn tay. Phong Ma Tiểu Xích Lang vẫn không muốn chủ động tiếp xúc Tiêu Phàm, hắn ta muốn ở trong bóng tối quan sát tất cả những điều này, thế nhưng bây giờ là thời khắc mấu chốt, hắn ta thực sự đứng ngồi không yên, thế là Phong Ma Tiểu Xích Lang chủ động thông qua kênh chat của trò chơi xin trở thành bạn tốt của Tiêu Phàm.

[Gợi ý của hệ thống: Xin lỗi, lời mời trở thành bạn tốt của ngài đã thất bại, người chơi đó không chấp nhận bất kỳ lời mời trở thành bạn tốt nào.]

Không sai, từ sau khi giải thi đấu PK biểu diễn "Tân sinh" kết thúc, Tiêu Phàm đã nhận được rất nhiều tin tức quấy rối, hắn dứt khoát trực tiếp chặn lời mời trở thành bạn tốt của người lạ, cho đến bây giờ thì hắn vẫn chưa hề hủy chặn.

Phong Ma Tiểu Xích Lang nhìn thấy gợi ý của hệ thống, hắn ta thậm chí có ý nghĩ trực tiếp thông qua "Thính Phong Giả Số 001" mà thông báo cho Tiêu Phàm, thế nhưng bỗng nhiên hắn ta nhớ ra cái gì đó, Phong Ma Tiểu Xích Lang thở dài rồi cười khổ: "Bỏ đi, mình chỉ là một tên buôn bán tình báo mà thôi, cần gì phải nhúng tay quá nhiều chứ. Lại nói tiếp, nếu mình chủ động biểu lộ thân phận thì vừa bị bại lộ thân phận, hơn nữa cũng chỉ có thể tăng thêm địch ý của hắn thôi, cho dù là ai khi biết đằng sau mình vẫn luôn có một cái đuôi nhỏ đi theo thì đều sẽ tức giận."

"Còn nữa, bây giờ thế cuộc của trận doanh Tinh Linh cũng không phải chỉ có một Thính Phong các liền có thể quấy nhiễu, thậm chí có khi còn mang đến cho Thính Phong các lửa giận của hai công hội lớn trong trận doanh Tinh Linh nữa. Có điều, hai vị à, xin hai vị phải cố gắng sống sót trong trận doanh Tinh Linh đó..."

...

Trong thành Frya có một căn nhà cây rất to, bên ngoài thỉnh thoảng lại có người chơi nam đi qua, ánh mắt của họ luôn lén lút nhìn về phía trong.

Thế nhưng dáng vẻ của bọn họ thực sự rất buồn cười, vậy nên thường xuyên tạo ra từng trận tiếng cười trong nhà cây.

Nghe được tiếng cười êm tai thế này, những người chơi nam không khỏi rối trí, thế nhưng họ cũng không dám đến gần nhà cây dù chỉ là một chút.

Bởi vì trên hốc cây này được khắc lên một cái bảng hiệu có đường viền hoa xinh đẹp, trên đó viết bốn chữ ngay ngắn và thanh tú "Công hội Hoa Nguyệt".

Sau khi Tiêu Phàm bán lệnh bài công hội ở trong tay mình cho Long Ngạo Thiên, công hội Hoa Nguyệt lập tức mất cơ hội thành lập công hội chính thức.

Tuy nhiên điều này cũng không làm mất nhiều thời gian của những cô gái này, bởi vì sức mạnh của con gái ở trong trò chơi vẫn khá là mạnh mẽ, huống chi còn là một đám con gái xinh đẹp cơ chứ.

Vì vậy sau khi công hội Ngạo Thiên được thành lập một khoảng thời gian, công hội Hoa Nguyệt cũng được thành lập chính thức, mà nơi này chính là nơi công hội Hoa Nguyệt của bọn họ phát triển, là nơi đóng quân được xây dựng trong thành Frya.

...

"Xem ra có khách tới thăm địa bàn của chúng ta đấy?" Mị Hỏa nhìn thấy trên Tieba có tin tức về hành tung của Tiêu Phàm thì nói với vẻ sâu xa, trong ánh mắt có sự nghiêm cẩn hiếm thấy.

Sau đó Mị Hỏa dường như lại quay về dáng vẻ lười biếng như trước, cô ta dùng ánh mắt ngả ngớn nhìn thân thể lồi lõm của Ngọc Sinh Yên một phen: "Đương gia hoa đán của công hội Hoa Nguyệt chúng ta, nữ thần võng du Ngọc Sinh Yên, oan gia của cô đã đến trận doanh Tinh Linh rồi đó, còn không nhanh chóng trang điểm ra ngoài nghênh đón?"

Ngọc Sinh Yên rất thích công hội Hoa Nguyệt, thành viên ở đây đều là người chơi nữ không ỷ lại vào đàn ông, dùng sức mạnh của mình mà tự phát triển trong trò chơi, điều này làm cho cô cảm thấy rất độc lập, rất có chí tiến thủ, thế nhưng người duy nhất mà cô không thích chính là hội trưởng của công hội Hoa Nguyệt, Mị Hỏa.

Tuy rằng thực lực trong trò chơi của Mị Hỏa cũng rất mạnh, thế nhưng tính cách của cô ta thực sự rất tệ hại. Thường thì Mị Hỏa rất thích trêu chọc cô, cô ta làm người lười biếng như vậy nhưng lại không tự nhận ra được, cứ nói đây là mị lực của thục nữ ngự tỷ như mình.

Ngọc Sinh Yên vẫn không thích người khác coi cô là bình hoa, mà "đương gia hoa đán", "nữ thần võng du", "trang điểm" đều là những từ ngữ mà Ngọc Sinh Yên ghét nhất khi nghe được từ trong miệng của người khác. Lần này Mị Hỏa lại nói hết, Ngọc Sinh Yên không khỏi cảm thấy tức giận: "Không cần hội trưởng phải lo lắng, tôi đương nhiên sẽ đi tìm hắn để báo mối thù một mũi tên ở trong giải thi đấu lúc trước!"

Nói xong, Ngọc Sinh Yên trực tiếp nổi giận đùng đùng đi ra ngoài công hội Hoa Nguyệt, mà Hàn Tiểu Yêu nhìn thấy chị gái của mình đã ra ngoài thì cũng vội vàng đuổi theo...

Nhìn Ngọc Sinh Yên tức giận đến mức bỏ đi, Vũ Tình thở dài.

Sau đó cô ấy quay đầu lại nhìn Mị Hỏa vẫn ngồi bắt chéo chân ở trên ghế, trên mặt là nụ cười tùy ý, Vũ Tình vô cùng trực tiếp nói: "Tâm trạng của cậu không tốt."

"Ai nói tâm trạng của mình không tốt, tâm trạng bây giờ của mình vô cùng tốt, vừa mới trêu chọc em gái Ngọc Sinh Yên đẹp như thiên tiên xong thì đang nhảy nhót ~ đang nhảy nhót đây nè ~"

"Đừng có giả vờ nữa, từ lúc trước thì cậu đã như vậy rồi, cậu chỉ giấu được những em gái nhỏ mới vào công hội thôi, sao giấu được bọn mình chứ?" Vũ Tình nhìn Mị Hỏa vẫn đang ngồi ở trên ghế cười ha ha thì thản nhiên nói.

"Đúng vậy, bây giờ chỉ còn có mấy người chúng ta ở đây, mình không biết cậu muốn giả vờ cho ai xem nữa?"

Người con gái đang nói chuyện có ID trong trò chơi là Thiển Đàm, nghề nghiệp là nhân loại pháp sư, cô ấy có một mái tóc dài màu đỏ như thác nước, pháp bào lộng lẫy trên người cô ấy phác hoạ ra đường cong hoàn mỹ, làm cho cả người cô ấy đều rất có mị lực. Giống như Vũ Tình, Thiển Đàm cũng là nguyên lão vào lúc đầu tiên của công hội Hoa Nguyệt.

"Thật là dối trá đó ~ hội - trưởng - đại - nhân..."

Lại có một cô em đi ra từ trong bóng tối, cô ta mặc một bộ giáp da bó sát, lỗ tai nhòn nhọn của Tinh Linh có vẻ rất đáng yêu, đầu của cô gái này hơi nhỏ, thế nhưng cũng không thể vì bề ngoài này mà coi thường cô ta dù chỉ là một chút, bởi vì một con dao găm sắc bén đang bị cô ta cầm ngược ở trong tay, tư thái đi ra từ trong Tiềm Hành lại cực kỳ mạnh mẽ, điều này chứng tỏ cô ta là một Tinh Linh đạo tặc xuất sắc.

Nghe được mấy chữ "hội - trưởng - đại - nhân..." này, trong lòng Mị Hỏa bỗng nhiên cảm thấy nhoi nhói, nụ cười tùy ý kia cũng biến mất, cô ta nói với Tinh Linh đạo tặc: "Tiểu Mật Phong, cậu muốn chết sao!"

0.23985 sec| 2437.266 kb