Động tác phần thân trên của Tiêu Phàm phối hợp nhịp nhàng với bước nhảy của phần dưới làm cho điệu nhảy rộn ràng không ngừng, dáng nhảy cũng vô cùng đẹp đẽ và tao nhã.

Tâm tình của Tiêu Phàm bây giờ rất dễ chịu và khoan khoái, tâm trạng như vậy càng làm cho bước nhảy của hắn càng thêm tự nhiên, gió dưới chân được khuấy lên càng lúc càng lớn, tốc độ di chuyển của Tiêu Phàm theo đó cũng nhanh hơn.

Đúng lúc này, hiệu quả đặc biệt của Điệu Waltz Phong Vũ là tạo ra gió nhẹ bỗng dưng có thêm những chấm sáng lấp lánh, giống như khi nắng sớm chiếu rọi vào giọt sương phản xạ tạo ra ánh sáng nhàn nhạt, mang theo một màu sắc lóng lánh.

【 Tin tức hệ thống: Vì kỹ năng Điệu Waltz Phong Vũ của người chơi Mệnh Phàm có tư thế và động tác nhảy hoàn hảo nên được buff toàn bộ các kỹ năng, tốc độ di chuyển được buff thành 26%. 】

Thật sự là không ngờ nha, trận đấu này mình lại có thể tạo ra buff toàn bộ của Điệu Waltz Phong Vũ, đây là lần đầu tiên mình làm được sau khi đạt được kỹ năng này đó.

Hơn nữa, do Điệu Waltz Phong Vũ quá thuần thục nên buff tốc độ di chuyển đã tăng lên tới 26%!

Tiêu Phàm nghe xong nhắc nhở của hệ thống, bởi vì tốc độ di chuyển tăng lên nên có thể cảm nhận được con gió mát do mình tạo ra đang thổi bên người, trong lòng hắn vô cùng vui vẻ.

...

Tiêu Phàm thì vui vẻ, nhưng tâm trạng Ngọc Sinh Yên bây giờ thì hỏng bét!

Bởi vì từ lúc mới bắt đầu đến giờ, những công kích của Ngọc Sinh Yên đối với Tiêu Phàm chưa mảy may đụng vào thân thể hắn dù chỉ là một chút.

Trong lòng Ngọc Sinh Yên bây giờ đang vô cùng bực bội. Cái tên này vừa nãy còn chủ động xông tới, không phải là muốn chơi mình chứ?

Ngọc Sinh Yên có suy nghĩ như vậy, cũng là do sau khi Tiêu Phàm né được công kích của Ngọc Sinh Yên, rõ ràng có thể nhân cơ hội phản kích lại cô nhưng Tiêu Phàm lại không làm ra bất cứ một động tác công kích nào, cứ như là đang đợi công kích tiếp theo của cô vậy.

Toàn bộ quá trình đều là Tiêu Phàm di chuyển quanh người Ngọc Sinh Yên, làm cho Ngọc Sinh Yên phải liên tục điều chỉnh hướng công kích. Vì thế mà Ngọc Sinh Yên cảm thấy vô cùng khó chịu.

Bởi vì Ngọc Sinh Yên là kiểu người thích dùng phong cách tác chiến "xông xông xông, xông về trước, trực tiếp xông lên, xông lên không lắp não, xông lên thật bạo lực vào", cũng giống như kiểu quanh qua quẩn lại, di chuyển chóng mặt của Tiêu Phàm, cô ghét nhất là kiểu như vậy!

Mà chết tiệt nhất chính là, vừa nãy không hiểu sao tên đáng ghét này lại "Biến Đương Gia Tốc" rồi, tốc độ di chuyển càng ngày càng trở nên kinh khủng!

Mà cooldown của kỹ năng 【 Đoạt Mệnh Úc Kim Hương 】 và【 Liên Hoàn Trùng Thứ 】 lại không được nhanh, tình huống hiện tại thật sự hỏng bét rồi!

...

Tiêu Phàm và Ngọc Sinh Yên trong khi đang chiến đấu, là những người cảm nhận trực quan nhất, lại cảm thấy tốc độ đang trở nên nhanh dần, mà người xem trong đấu trường lại không cảm nhận giống vậy.

A Hoa Tỷ dõi theo dáng vẻ nhảy múa nhẹ nhàng của Tiêu Phàm đến say mê, khán giả cũng ngừng xôn xao mà yên lặng quan sát trận đấu. Bởi vì bọn họ cũng chẳng thể ngờ rằng, tư thế né tránh lại có thể ưu nhã và đẹp đẽ đến thế.

Lúc này, trong lòng bọn họ không hẹn mà cùng có suy nghĩ như thế này, rốt cuộc cái tên này đang chiến đấu hay là đang khiêu vũ đấy?

Mà thân hữu của Ngọc Sinh Yên đang ngồi trên chỗ ngồi đặc biệt, Hàn Tiểu Yêu cũng đang cau mày, chăm chú nhìn hai tuyển thủ đang chiến đấu kịch liệt trên đấu trường, vẻ mặt mang theo chút hoang mang...

Hôm nay Hàn Thi Toàn muốn tới tham gia giải thi đấu liên trận doanh trong game online "Tân Sinh", làm cho em sinh đôi của Hàn Thi Toàn là Hàn Thi Dao không thể vắng mặt.

Hàn Thi Dao biết tính cách cảu chị mình từ trước đến nay đều như con trai, thích tranh đấu lại hiếu thắng.

Khi còn bé, cô lựa chọn học nhảy điệu waltz tương đối trang nhã, mà chị cô lại chọn học kiếm thuật Tây Dương mà chỉ có con trai mới học.

Đến khi trưởng thành, cô thích được theo đuổi, thích khiêu vũ, thích ca hát, thích hết tất cả những việc mà con gái bình thường đều thích, mà chị gái cô lại thích chơi game...

"Lên! Lên! Lên! Đánh đi! Đánh đi!"

"Tránh! Tránh! Tránh! Chạy mau! Mau trở lại!"

"Mẹ nó! Sao ngu vl vậy"

"Rốt cuộc mày có chơi nổi không, đúng là cái hố đen, lắp cái não của mày vào đi"

...

Vào khoảng thời gian Hàn Thi Dao đang học cấp 3, bố mẹ không ở nhà, mỗi lần bước vào phòng chị gái đều sẽ thấy được cảnh tượng như vậy.

Lúc ở trong trường học thì là một người có tri thức hiểu lễ nghĩa, ai lại nghĩ Hàn Thi Toàn mà mọi người ngưỡng mộ lúc này giống hệt con trai, đeo tai nghe rồi hét to vào cái micro, ngón tay đánh bàn phím cũng chuột máy tính bôm bốp, lúc thì tức giận khi thì vui sướng.

Hàn Thi Toàn cực kì thích chơi game, thâm chí còn kéo cả Hàn Thi Dao vào chơi cùng. Đáng tiếc đối với phương diện trò chơi thì Hàn Thi Dao bây giờ không có quá nhiều thiên phú.

Hàn Thi Dao chơi game thì việc chú trọng nhất chỉ là vẻ ngoài của nhân vật, còn những thứ gì mà thuộc tính, kỹ năng, đẳng cấp tất cả đều không biết gì. Vậy mà Hàn Thi Toàn vẫn rất "vô tình" mà bỏ lại em gái "ngu ngốc" của mình.

Nhưng mà trừ cái đó, Hàn Thi Dao hiểu, Hàn Thi Toàn vẫn là rất quan tâm đến mình.

Nếu có ai dám động đến Hàn Thi Dao, Hàn Thi Toàn chắc chắn không buông tha cho người đó.

Sau này Hàn Thi Dao nghe nói Hàn Thi Toàn còn có cả danh hiệu trong trò chơi, gọi cái gì mà "Nữ thần võng du", có điều gọi nữ thần xinh đẹp như vậy hoàn toàn thích hợp với chị ấy, Hàn Thi Dao nghĩ.

Sau khi game online 3D "Tân Sinh" được mở ra, Hàn Thi Toàn liền lôi kéo Hàn Thi Dao cùng chơi, mặc dù ngay từ đầu Hàn Thi Dao không thèm để ý chút nào đến "Tân Sinh", nhưng sau một thời gian tiếp xúc, phát hiện game online 3D này thật sự rất mới mẻ, thế là cũng bắt đầu nhập tâm vào trò chơi, cùng chị gái của cô gia nhập vào trận doanh Tinh Linh Hoa Nguyệt Công Hội.

...

Hôm nay đến buổi thi đấu liên trận doanh này ngoại trừ cổ vũ cho chị, Hàn Tiểu Yêu còn có mục đích khác, chính là người đội trưởng cực kì thú vị mà người bạn thân Phỉ Phỉ nói với cô, Mệnh Phàm.

Nhưng không biết thế nào, cái người Mệnh Phàm kia hình như trong game đã động chạm đến chị của mình, khiến cho mỗi lần chị nghe thấy cái tên Mệnh Phàm thì sắc mặt đều không tốt.

Mà trong miệng Phỉ Phỉ lại là một Mệnh Phàm vô cùng tốt tính, thế nên vừa vào sân đã quay lưng với chị mình.

Thế nhưng không bao lâu, Hàn Tiểu Yêu lại cảm thấy nghi hoặc, bởi vì khi Mệnh Phàm đứng lên sau khi bị ngã sấp xuống, Hàn Tiểu Yêu đã có thế nhìn rõ tướng mạo của Tiêu Phàm.

Người này nhìn thật quen mắt, giống như đã từng gặp qua ở nơi nào, rốt cuộc là đã gặp ở đâu rồi?

Trận tranh tài bắt đầu, hai bên chiến đấu vô cùng kịch liệt, thế nhưng Hàn Tiểu Yêu lại không mảy may để ý đến thắng thua của trận đấu, trước sau chỉ chú ý đến Tiêu Phàm.

Một mặt là vì cô vô cũng tò mò về Tiêu Phàm, cô cảm thấy mình nhất định đã gặp Tiêu Phàm ở đâu đó rồi, một mặt khác, Hàn Tiểu Yêu tiếp xúc rất ít với trò chơi, đối với phương diện chiến đấu này cũng không nhạy cảm.

Trận tranh tài tiếp tục tiến hành, nhưng Hàn Tiểu Yêu vẫn không nhớ nổi cái người chơi gọi là Mệnh Phàm này rốt cuộc là ai, đến tận khi Tiêu Phàm ưu nhã tránh né công kích của Ngọc Sinh Yên...

Cái điệu múa này, Hàn Tiểu Yêu rất quen thuộc, thậm chí là cao thủ, một bóng người mơ mơ hồ hồ dần xuất hiện trong đầu Hàn Tiểu Yêu...

Là hắn?!

Hắn là ai, Hàn Tiểu Yêu không biết, Hàn Tiểu Yêu chỉ nhớ là ngày đó khi cô ở trong phòng vũ đạo tập điệu waltz, luôn có một nam sinh yên tĩnh mà ngơ ngác đứng bên ngoài phòng tập quan sát.

Từ sau khi phòng tập vũ đạo này bị Phong Hạo Thiên Phong đại thiếu gia chiếm làm "lãnh thổ riêng" thì có rất ít nam sinh đến đây, vậy nên khi xuất hiện một nam sinh liền rất nhanh gây được sự chú ý với Hàn Tiểu Yêu.

Càng làm Hàn Tiểu Yêu bất ngờ chính là, người này tới đó thế mà không phải vì ngắm mình, là vì học điệu waltz.

3.43747 sec| 2428.758 kb