Tất cả khán giả ở đó tinh thần sa sút bởi vì Tiêu Phàm chiếm lợi thế lại nâng cao tinh thần một lần nữa, cổ vũ tăng thêm khí thế cho Ngọc Sinh Yên.

“Chúng ta vừa nhìn thấy cái gì? Tuyển thủ Ngọc Sinh Yên đã sử dụng tới tuyệt kĩ của mình, lượng HP được phục hồi hoàn toàn chỉ trong chớp mắt, tình thế đã được đảo ngược một lần nữa!” Tiểu Miêu nhìn thấy tuyển thủ Ngọc Sinh Yên mà bản thân ủng hộ khôi phục ưu thế một lần nữa, hưng phấn la to!

Loại tình cảm thiên vị rõ ràng như thế của người chủ trì là hoàn toàn không phù hợp, thế nhưng cũng không có ai bắt lỗi cô ta, bởi vì đại đa số những người có mặt ở đây trong lòng đều nghiêng về phía Ngọc Sinh Yên.

Tiêu Phàm lúc này đã không còn giữ được bình tĩnh, tuy rằng không biết Ngọc Sinh Yên đã sử dụng đạo cụ gì, nhưng có thể tạo ra ảnh hưởng lớn đến như vậy trong trò chơi này thì phẩm chất tất nhiên sẽ không thấp.

Vì thế cho nên tình hình trước mắt là một phiền phức rất lớn đối với Tiêu Phàm!

“Anh nên cảm thấy vinh hạnh, đây chính là vũ khí bí mật mà ta vì giải thi đấu tranh tài “Tân sinh” lần này mà chuẩn bị, dự tính sẽ sử dụng trong trận chung kết, nhưng cuối cũng lại bị anh bức ép mà đưa ra trước thời hạn. Bởi vậy có thể thấy được, anh thật sự có bản lĩnh đấy. Có điều anh có biết tạo sao bây giờ tôi lại ung dung nói chuyện với anh như vậy không, bởi vì cuộc tranh tài này sẽ chấm dứt ở đây, anh đã không còn cách nào chiến thắng nữa!” Ngọc Sinh Yên đắc ý nói với Tiêu Phàm.

Nhìn thấy sự giật mình trong mắt Tiêu Phàm, trong mắt Ngọc Sinh Yên tràn ngập sự đồng tình: “Anh có biết luồng sáng màu xanh này của tôi là gì không? Đây là phép thuật mà mục sư Tinh Linh học được sau khi đạt cấp 100 trong trận doanh Tinh Linh [Mưa Tĩnh Lặng], là quyển sách (bài học?) sử dụng một lần duy nhất!”

[Mưa Tĩnh Lặng], đây là tuyệt kỹ của mục sư trận doanh Tinh linh, nó có thể tạo ra chùm ánh sáng sinh mệnh lực màu lục nhạt rơi từ trên cao xuống giống như nước mưa, tác dụng ở trên chiến trường là chữa thương cho đồng đội, khiến vết thương của đồng đội dưới sức mạnh của sinh mệnh lực mà không ngừng dần dần được khôi phục, có thể khiến lượng HP của đồng đội lần nữa tràn đầy.

Đặc điểm của kỹ năng [Mưa Tĩnh Lặng] là có thể duy trì liên tục trong một thời gian dài và chậm rãi khôi phục HP, ở đây nói duy trì liên tục trong một thời gian dài là mang tính tuyệt đối nhưng mà cái chuyện chậm rãi thì lại là mang tính tương đối…

Mục sư Tinh linh sau khi đạt cấp 100 mới có thể học cách sử dụng kỹ năng [Mưa Tĩnh Lặng], khi được người chơi cấp 100 sử dụng, kỹ năng này sẽ có thời gian duy trì hồi phục HP mười phần khả quan, nếu dùng để hồi phục HP cho người chơi cấp 30 thì lượng HP hồi được phải gọi là vô cùng khoa trương.

Bởi vì 100% HP của người chơi cấp 100 và 100% HP của người chơi cấp 30 hiện tại nhìn qua đều là 100%, nhưng trên thực tế lại khác nhau một trời một vực.

Mà quyển trục [Mưa Tĩnh Lặng] chỉ sử dụng được một lần này là vũ khí bí mật Ngọc Sinh Yên chuẩn bị cho cuộc so tài hôm nay, đây là phần thưởng cô nhận được sau khi hoàn thành nhiệm vụ mở ra khu vực liên thông trận doanh Tinh linh, một quyển trục sử dụng một lần mang phẩm chất sử thi.

Mặc dù là kỹ năng của mục sư Tinh linh cấp 100 nhưng cái quyển trục kỹ năng [Mưa Tĩnh Lặng] sử dụng một lần của này tựa hồ không xứng với cái mức đánh giá đạo cụ phẩm chất sử thi, bởi vì sau khi tới cấp 100 và học kỹ năng [Mưa Tĩnh Lặng] thì mục sư Tinh linh có thể tùy tiện sử dụng kỹ năng này.

Bất quá lúc Ngọc Sinh Yên xem qua ghi chú của quyển trục, sau đó mới hiểu được tại sao quyển trục này lại có thể là đạo cụ tiêu hao mang phẩm chất sử thi.

[Ghi chú: Đây là quyển trục Mưa Tĩnh Lặng được cung chủ cung Nguyệt Thần đời trước đặc biệt chế tạo, dụng ý ban đầu là để bảo hộ công chúa điện hạ của tộc Tinh linh, cho nên nó là quyển trục Mưa Tĩnh Lặng đặc biệt, nó chỉ có thể tác dụng lên một người, so với Mưa Tĩnh Lặng thông thường có lượng hồi HP lớn hơn cũng như kéo dài lâu hơn…]

Nói cách khác kỹ năng Mưa Tĩnh Lặng sau khi sử dụng quyển trục này sẽ có thể hồi một lượng HP lớn hơn trong thời gian liên tục lâu hơn, cái này vô cùng thích hợp để Ngọc Sinh Yên sử dụng trong cuộc thi đấu này, hơn nữa thời gian duy trì liên tục ghi trong quyển trục này còn vô cùng khoa trương lên đến 1 giờ, nếu như trong vòng 1 giờ không ai có thể đem Ngọc Sinh Yên đầy máu giết chết, như vậy tương đương với việc Ngọc Sinh Yên đã ở vị trí bất bại.

Mà Tiêu Phàm vừa mới ra ba kiếm, Ngọc Sinh Yên dựa vào dây chuyền thần khí tăng 40% phòng ngự mà còn lại 10% HP, hiện tại lại quay về là một Ngọc Sinh Yên máu đầy cây 100%, Tiêu Phàm nên đối mặt với chuyện này như thế nào đây…

Tiêu Phàm lúc này đã bắt đầu hối hận, vì sao lúc nãy hắn lại tự tìm đường chết không cho cái cô gái đáng ghét này thêm một kiếm chứ, bây giờ người kia thật sự quá khó đánh!

Một cột sáng màu lục nhạt vẫn từ trên cao chiếu xuống Ngọc Sinh Yên đang đứng trên đấu trường, Ngọc Sinh Yên vẫn đứng ở đằng kia không nhúc nhích, mọi thứ đều có vẻ yên tĩnh như vậy, bình thản như vậy.

Mà Tiêu Phàm vẫn quấn lấy Ngọc Sinh Yên không ngừng tấn công lại có vẻ vô cùng bất đắc dĩ, bởi vì mặc kệ hắn tấn công thế nào, lượng HP của Ngọc Sinh Yên đều được cái cột sáng chết tiệt kia hồi đầy trong nháy mắt, công kích nhiều hơn nữa cũng vô dụng, nhiều nhất cũng chỉ có thể khiến trên người Ngọc Sinh Yên có thêm một đạo hiệu quả sương giá màu lam nhạt mà thôi.

Ngọc Sinh Yên cứ yên lặng đứng giữa luồng ánh sáng, không hề phản kháng lại mà nhận công kích của Tiêu Phàm, hai chữ “vô địch” lại có thể biểu hiện rõ trạng thái của cô lúc này, cô việc gì lại cần phải cẩn thận với những việc Tiêu Phàm đang làm chứ.

“Tuyển thủ Ngọc Sinh Yên thật sự rất lợi hại, cứ đứng bất động như vậy tùy ý cho tuyển thủ Mệnh Phàm tấn công, mà tuyển thủ Mệnh Phàm lại chẳng thể chém cô động đậy chút nào, đây quả thật là nữ thần vô địch! Nữ thần vô địch!” Tiểu Miêu thấy tình hình trên đài thì lần nữa cuồng nhiệt hô lên.

Mà khán giả cũng bị Tiểu Miêu làm cho sĩ khí tăng vọt, lớn tiếng hô theo: “Nữ thần vô địch! Nữ thần vô địch! Nữ thần vô địch...”

Tiêu Phàm thấy công kích của hắn không hề có tác dụng gì thì ngừng lại, bắt đầu thử tĩnh tâm, tìm kiếm cơ hội thắng lợi của hắn trong cuộc tranh tài này.

Bây giờ phương pháp trực tiếp nhất để đánh bại Ngọc Sinh Yên chính là dùng skill có lượng sát thương lớn khiến cho Ngọc Sinh Yên cạn sạch máu mà chết.

Tiêu Phàm lại không phải là Tịch Dương, hắn không có chiêu [Hoàng Kim Tiễn] tụ lực max có lực phá hoại khoa trương như Tịch Dương.

Cho nên việc khiến Ngọc Sinh Yên trực tiếp cạn máu mà chết là không thực tế.

Loại phương pháp thứ hai, công kích với tần suất lớn, công kích Ngọc Sinh Yên với tốc độ cực nhanh khiến lượng HP Ngọc Sinh Yên giảm xuống lớn hơn lượng HP mà [Mưa Tĩnh Lặng] hồi phục được.

Điểm này Tiêu Phàm cũng rất khó mà làm được, mặc dù tốc độ di chuyển và tốc đánh đều là tốc độ, nhưng cũng không phải là cùng một khái niệm, tốc độ di chuyển cao chỉ có thể khiến Tiêu Phàm có công kích linh hoạt hơn nhạy bén hơn mà không thể đại biểu cho tốc đánh trong thời gian ngắn.

Loại phương pháp thứ ba chính là chờ, chờ cho thời gian tác dụng của kỹ năng [Mưa Tĩnh Lặng] trôi qua.

Mà phương pháp này hiện tại xem ra cũng là phương pháp thực tế nhất.

Vì vậy Tiêu Phàm cảnh giác cùng Ngọc Sinh Yên giữ vững một khoảng cách, không nhúc nhích mà phòng bị.

Thấy hành động hiện giờ của Tiêu Phàm, Ngọc Sinh Yên biết rõ ý đồ tác chiến của hắn, khẽ cười nói: “Tôi biết anh đang suy nghĩ gì, là muốn chờ thời gian tác dụng [Mưa Tĩnh Lặng] của tôi kết thúc chứ gì. Bất quá tôi có thể nói cho anh biết, thời gian tác dụng của kỹ năng này là 1 giờ, anh thật sự muốn chờ sao? Tôi cũng muốn tấn công. Tôi biết tốc độ di chuyển của anh sở dĩ có thể nhanh như vậy nhất định là có sử dụng kỹ năng, nhưng mà thông thường sử dụng loại kỹ năng này đều sẽ có tiêu hao, mặc kệ là anh tiêu hao giá trị thể lực hay là giá trị pháp lực, đều luôn đến lúc tiêu hao hết, đến lúc kỹ năng gia tốc của anh không thể sử dụng nữa, anh mất đi tốc độ di chuyển, chỉ có thể đánh không phân cao thấp với tôi, đến lúc đó anh sẽ không ngừng bị thương, mà tôi đã có [Mưa Tĩnh Lặng] hồi phục, như thế tôi sẽ đem HP đè chết anh! Cho nên đó là lý do mà tôi nói, cuộc tranh tài này tôi thắng —— chắc —— rồi!”

3.19438 sec| 2434.961 kb