Ông lão nghĩ một lát rồi đưa ra đáp án: “Cương thi Tương Thần, một trong những cương thi thuỷ tổ, là người đã chạy ra từ sông Tịnh Tịch.”

Thiếu niên gật đầu nói: “Truyền thuyết nói ở trong núi Đại Tuyết có Nữ Bạt đang ngủ say, đó chính là một trong bốn đại cương thi thuỷ tổ, tôi vẫn cho rằng đây đều là lời nói vô căn cứ về thần tiên ma quái trong tiểu thuyết, hôm nay xem ra, chỉ sợ truyền thuyết này là thật.”

Ông lão gật đầu, rất hài lòng với biểu hiện lần này của thiếu niên, biết ẩn nhẫn không cậy mạnh, tâm tính như vậy cộng thêm thiên phú siêu tuyệt, lo gì đại sự không thành.

...

Tương Thần mặt không biểu cảm đi xuyên qua núi tuyết, thỉnh thoảng trong mắt lại lóe lên hào quang đỏ tươi.

Cuối cùng Tương Thần dừng lại ở một vùng đất không mấy người để ý đến. Vùng đất này rất rất nhỏ, giống như mộ phần hoang tàn cho tới bây giờ không có ai tế bái, phía trên phủ đầy tuyết trắng rõ chướng mắt.

Tương Thần dùng một cước nặng nề dẫm lên mặt đất, toàn bộ vùng đất nhỏ đều nứt vỡ, lộ ra đồ vật bên trong.

Một chiếc quan tài làm từ hàn băng vạn năm xuất hiện trong đống đất đá vụn. Quan tài bằng băng óng ánh sáng long lanh, giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Một người phụ nữ làm cho người ta vô cùng kinh diễm đang nằm yên lặng trong quan tài băng.

Vẻ mặt người phụ nữ hiền hòa, khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên, trên người mặc váy dài trắng tinh khiến cô ta giống như tiên nữ từ chín tầng trời hạ xuống phàm trần.

Đầu vai người phụ nữ có một con hồ ly nhỏ màu đỏ rực, to cỡ lòng bàn tay nằm sấp, điều này càng làm cho cô ta thoạt nhìn không nhuốm khói lửa nhân gian, đáng yêu hơn vài phần.

Nhìn thấy người phụ nữ trong quan tài băng, vẻ mặt Tương Thần vẫn không có biểu cảm như trước, hung hăng dùng hai chân dẫm nát nắp quan tài băng.

“Răng rắc, răng rắc.” Nắp quan tài băng xuất hiện những vết nứt dữ tợn.

Quan tài băng theo tiếng mà nứt vỡ, lông mi người phụ nữ có hơi rung rung vài cái, hình như muốn tỉnh lại.

Tương Thần kiểm tra tình trạng người phụ nữ một chút, thấy không có vấn đề gì thì mới lạnh lùng nói: “Bắt đầu làm việc đi.”

Nói xong Tương Thần bất ngờ phi lên khỏi mặt đất, biến mất giữa trời đất.

Người phụ nữ từ từ mở mắt, lộ ra đôi con ngươi màu đỏ tươi yêu dị giống y như Tương Thần.

Khi người phụ nữ tỉnh lại, một luồng nhiệt khí bàng bạc tản ra từ trên người cô ta, cỗ nhiệt khí này trong nháy mắt đã cán quét toàn bộ núi Đại Tuyết

Giống như mùa xuân tháng ba vạn vật sống lại, băng tuyết bắt đầu tan rã. Từng mảng băng tuyết biến thành dòng suối nhỏ trong núi sung sướng chảy róc rách.

Người phụ nữ ngáp một cái, bị người tới quấy rầy giấc ngủ, cô ta có vẻ mất hứng, chu miệng nói: “Thật là, sao thời đại lớn lại đến nhanh vậy chứ? Cái tên Tương Thần này cũng thế, chưa nói câu nào đã chạy mất hút.”

Người phụ nữ thò tay vỗ vỗ hồ ly nhỏ trên đầu vai, con mắt cong cong như mảnh trăng non, vui vẻ cười nói: “Tiểu Hỏa, mau đứng lên nào.”

Tiểu hồ ly màu đỏ lơ mơ tỉnh lại, trông thấy người phụ nữ trước mặt thì vui vẻ hoạt bát hẳn, thỉnh thoảng duỗi đầu lưỡi hồng nhạt liếm liếm lên mặt cô ta.

Người phụ nữ bị liếm đến cười khanh khách không ngừng, tiếng cười của cô ta truyền ra rất xa, vang vọng trong núi Đại Tuyết.

Nếu người bình thường trông thấy cảnh tượng này thì có lẽ sẽ truyền ra ‘lời đồn’ trong núi tuyết xuất hiện tiên nữ!

...

Thời điểm tia nắng mặt trời đầu tiên rọi xuống, Tiêu Trần mở mắt.

Với tư cách là một bộ xương khô, đương nhiên là hắn không cần nghỉ ngơi, nhưng với tư cách là một ‘con quỷ lười’, tất nhiên là có thể nằm thì sẽ không ngồi.

“Anh Tiêu Trần.”

Lãnh Tiểu Lộ dậy sớm nhất, phát hiện Tiêu Trần trong sân thì vừa bất ngờ vừa vui mừng hô to.

Lãnh Tiểu Lộ hớn hở chạy tới chỗ Tiêu Trần, vừa chạy vừa vui vẻ nói: “Anh Tiêu Trần về lúc nào thế?”

Nhìn dáng vẻ của Lãnh Tiểu Lộ, Tiêu Trần vỗ trán một cái, hàng này về sau làm sao mà quản lý địa ngục được chứ.

Rõ ràng là con trai mà còn xinh hơn đại đa số các em gái, dáng vẻ yểu điệu như thế này, làm sao trấn áp ác quỷ địa ngục chứ.

Hơn nữa tâm tính cũng chuẩn là một đứa nhóc không rành thế sự, dự là gặp phải một vài lão quái vật sẽ bị người ta dùng mấy câu lừa đến chết.

Đi theo Lãnh Tiểu Lộ hớn ha hớn hở thì còn có một con mèo mun nhỏ.

Mèo đen nhỏ thấy Tiêu Trần cũng vui vẻ kêu meo meo, thoáng cái đã nhảy lên trên vai hắn.

Hành động của mèo mun nhỏ khiến mèo con trên cổ Tiêu Trần vô cùng bất mãn.

Mèo con quơ quơ cái chân nhỏ ngắn ngủn, muốn quấy nhiễu mèo mun nhỏ, kết quả là chân quá ngắn, căn bản là không với tới.

Mèo mun nhỏ nhìn bộ dạng ngờ nghệch y như mấy cái meme ngu ngốc của mèo con thì vui đến híp hết cả mắt lại.

 

0.15138 sec| 2408.602 kb