Đúng vậy, giờ phút này trừ Thượng Ất có dị năng cảm giác ra đôi mắt của người khác đều bị tinh thần lực khủng bố của vua chuột trắng quấy nhiễu, rõ ràng nó ở ngay trước mắt nhưng họ không nhìn thấy.

 

Đương nhiên vua chuột trắng phải trả giá lớn để làm được điều này.

 

 

Thượng Ất phát hiện rõ rệt bước chân của vua chuột trắng chậm hơn, đặc biệt chân sau bên phải của nó mỗi lần chạy nhanh hết sức sẽ co giật nhẹ. Hoàng Long bắn phát súng đầu tiên vẫn gây ra tổn thương không nhỏ cho nó.

 

Thượng Ất không kịp nói tỉ mỉ, hắn lớn tiếng chỉ huy mọi người tiếp tục bắn phá:

 

“Mọi người nghe theo chỉ huy của tôi! Hướng mười giờ ngay trước mặt, đường thẳng 120m, bắn!”

 

Thượng Ất thầm lo âu.

 

Vua chuột trắng quá mạnh, nó chẳng những có dị năng khống chế tinh thần mạnh mẽ, điểm yếu là cơ thể yếu ớt cũng biến mất. Không phải ai đều có thể bình yên sống sót dưới súng của Hoàng Long, vừa cần may mắn vừa cần phản ứng nhạy bén, tốc độ siêu nhanh.

 

Nếu để vua chuột trắng đột phá phòng tuyến bắn của Hoàng Long đi lên đầu cầu thì mọi người ở đây sẽ không sống để thấy sáng sớm hôm sau.

 

Một đội viên hét lên chạy từ đầu cầu đi:

 

“A, nguy rồi! Lửa, có lửa, người tôi bốc lửa!”

 

Đội viên chạy vài bước rồi ngã vào sông, nước sông cuồn cuộn, cá ăn thịt người chờ từ lâu vui vẻ gặm sạch thịt.

 

Đội viên thứ hai, chết.

 

“Đệt! Mọi người bắn đi, đừng ngừng!”

 

Nhóm Hoàng Long, Điền Ba như nổi điên bắn vào không khí, nhưng mãi đến khi đội viên thứ ba nhe răng cười nhảy xuống sông vẫn không có ai bắn trúng vua chuột trắng.

 

100m! 50m! 30m!

 

 

Rốt cuộc khi đoàn sáng màu lam đến đầu cầu thì tiếng súng ngừng, lòng Thượng Ất chùng xuống.

 

Điền Ba, Hoàng Long, Đỗ Giai Tuệ, bao gồm Vương Cương, An Tinh Vũ, thậm chí ông già Triệu Khiêm nghe tin chạy tới, tất cả con người ở đầu cầu kỳ dị đứng yên, mắt trân trân nhìn Thượng Ất, khóe môi cong lên nụ cười rùng rợn.

 

Khống chế tinh thần thành đàn, kỹ năng mạnh nhất của vua chuột trắng, khống chế tinh thần phạm vi lớn!

 

Bất giác trừ mẹ con Trần Phóng đã sớm trốn vào biệt thự, trong đám người ở đây chỉ còn một mình Thượng Ất tỉnh táo.

 

Đầu Đất như con rối nói ngập ngừng nhưng ý đồ rõ ràng:

 

“Con người . . . trao đổi . . . đưa Đầu Đất và . . . máu của ngươi cho ta!”

 

Thượng Ất nói:

 

“Hừ, đừng nằm mơ! Mày nghĩ tao quan tâm mạng sống của đám người này sao? Nghe cho kỹ đây súc sinh, mày muốn Đầu Đất và máu của tao chứ gì? Lên thuyền đi! Nếu không tao sẽ đâm thủng chiếc thuyền này, để cá lạ trong sông ăn thịt tao và Đầu Đất, mày sẽ hoàn toàn mất cơ hội trở thành vương giả lĩnh chủ!”

 

Thượng Ất dứt khoát cắt đứt dây thừng cột bè da, hắn và Đầu Đất theo bè da trôi về phía sông sâu.

 

Vua chuột trắng nhìn chằm chằm nước sông, đôi mắt đỏ lộ tia do dự:

 

“Lên thuyền?”

 

Đúng vậy, nó là vua chuột mạnh mẽ, có thể phát ra dị năng khống chế tinh thần để điều khiển sinh vật khác. Nhưng loại khống chế này sẽ bị suy yếu mạnh khi ở trong nước, chờ khi hao hết thể lực thì nó cũng sẽ bị cá lạ ăn thịt người vô cùng tận phân thây trong tích tắc. So với con người chỉ khác ở chỗ nó chống cự được lâu hơn một chút.

 

 

Nhưng nếu không lên thuyền thì như Thượng Ất nói, có lẽ nó không có cơ hội thứ hai trở thành sinh vật vương giả cấp lĩnh chủ nữa, càng không thể uống máu của Thượng Ất, loại máu hấp dẫn nó vô cùng.

 

Rốt cuộc, bản năng chiến thắng lý trí.

 

Bốn chân vua chuột trắng bào nhẹ, giây sau nó xuất hiện trên bè da, mắt đỏ như máu nhìn Thượng Ất chằm chằm.

 

Thượng Ất mỉm cười nói:

 

“Ha ha, cuối cùng mày cũng đến. Tao phải nhắc nhở mày rằng dị năng khống chế tinh thần của mày vô dụng với tao, đừng tốn sức làm gì.”

 

Hắn nhẹ nhàng đặt Đầu Đất xuống bè da, hắn thì ngồi xếp bằng ở mũi thuyền, dào dạt hứng thú đánh giá vua chuột trắng:

 

Vua chuột trắng, tao biết mày đã tiến hóa ra chút trí tuệ con người, nhưng mày vẫn không thể đoán ra tại sao tao biết rõ không đánh lại mày mà vẫn mạo hiểm mạng sống dụ mày lên đúng không?”

 

Vua chuột trắng tiến lên một bước, móng vuốt bén để lại vết cào rõ rệt trên hòm gỗ, đôi mắt càng đỏ hơn:

 

“Con người . . . nói . . .”

 

“Đừng gấp, mày trả lời một câu hỏi của tao trước đã. Tao luôn rất tò mò tại sao đám thú thoái hóa tụi mày hứng thú với máu của tao như vậy?”

 

“Máu . . . viễn cổ . . . hơi thở . . . nguồn gốc . . . sự sống . . .”

 

Viễn cổ? Hơi thở? Nguồn gốc sự sống?

 

Thượng Ất trân trân nhìn vua chuột trắng, lặp lại mấy từ ngữ xa lạ. Có thứ gì vụt qua trong óc Thượng Ất, hắn cố gắng muốn bắt giữ nhưng không được.

 

Thượng Ất bản năng hỏi:

 

 

“Uống máu của tao thì mày sẽ thế nào?”

 

Vua chuột trắng đáp nhanh, mắt đỏ rực lộ tia khao khát:

 

“Phản tổ! Xua đuổi!”

 

Phản tổ . . . xua đuổi . . . hơi thở viễn cổ . . . nguồn gốc sự sống . . . chuyện này là sao?

 

Thượng Ất chìm trong suy tư, nhưng rất nhanh hắn tỉnh táo lại. Giờ không phải lúc thẫn thờ, giải quyết vua chuột trắng là vấn đề sống chết lửa sém lông mày. Nhưng con này mạnh nằm ngoài dự đoán khiến kế hoạch cũ hầu như xé bỏ, giờ muốn ngay mặt đánh bại thú thoái hóa cấp vương này là chuyện không thể nào.

 

Đập nồi! Dìm thuyền! Xuống nước đánh một trận!

 

Thượng Ất nhanh chóng tính toán thực lực hai bên, dứt khoát ra quyết định đúng đắn nhất:

 

Vua chuột trắng, chúng ta gặp nhau dưới sông!”

 

Thượng Ất đâm đáy bè da, tiếng cao su ma sát chói tai vang lên, từng dòng nước sông hung dũng dâng lên từ lỗ thủng to dưới đáy, trong vòng vài giây mực nước đã dâng lên vạch cảnh báo chìm bè.

 

Đầu Đất thốt ra mấy chữ cuối cùng rồi ngã người xuống làn nước:

 

“Con người . . . ngu xuẩn . . .”

 

Cùng lúc đó vua chuột trắng ở đầu bên kia phát ra tiếng kêu chít chít, thân thể lớn hơn mèo một nửa nhảy xuống nước ngay, liều mạng bơi lên bờ.

 

“Súc sinh, muốn chạy? Muộn rồi!”

 

Thượng Ất theo sau vua chuột trắng, hắn như sao băng nhảy vào nước, huơ tay chộp chân sau bị thương của nó.

 

Vua chuột trắng liều mạng vùng vẫy:

 

“Chít chít! Chít chít!”

 

Móng vuốt sắc bén như vuốt cọp trong vài giây để lại mấy chục miệng vết thương sâu tận xương trên đầu, mặt, cổ, ngực của Thượng Ất.

 

Thượng Ất cười càn rỡ:

 

“Chít cái đầu mày! Hôm nay dù bố có chết trong sông cũng không cho mày lên bờ! Mày cùng tao cho cá ăn đi, ha ha ha ha ha ha!”

 

Thượng Ất biết hôm nay nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hắn và vua chuột trắng trăm phần trăm sẽ chết trong sông. Mùi máu trên người hắn và con chuột quá đậm, cá quái ăn thịt người trong sông đang liều mạng bơi tới gần, ở lâu thêm vài giây là cả hắn và nó sẽ thành hai bộ xương trắng, hai oan hồn trong sông.

 

 

0.29182 sec| 2432.563 kb