“Đã hoàn tất việc kiểm tra hành lý của mọi người, chúng ta bắt đầu chia đội thôi.” Lý Hi lên tiếng, vẻ mặt có chút ghen ghét:
“Đáng ghét! Tại sao tôi lại là người phân công nhiệm vụ cớ chứ, tôi cũng muốn chung đội với đại thần.”
Chu Kiến nói: “Cho dù anh có tham gia trò chơi thì với vận may của anh cũng không thể chung đội với đại thần đâu.”
Vận may của Lý Hi ở mấy tập trước ai cũng đã chứng kiến qua.
Tỉnh Ninh Vi cười nói: “Tí nữa sau khi kết thúc ghi hình cũng có thể rút thăm chơi một chút, chỉ là kết quả sẽ không được tính.”
Sáu khách mời sẽ chia làm hai đội để tiến hành thi đấu, người dẫn chương trình vừa phải đảm nhận vị trí trọng tài vừa tuyên bố nhiệm vụ, so với người chơi chính cũng rất vất vả. Vì thế khẳng định Lý Hi không thể thực hiện mong muốn của bản thân.
Lý Hi vén tay áo lên: “Được thôi! Bây giờ tôi sẽ cho mọi người thấy bản lĩnh rút thăm của tôi.”
Anh ta làm động tác giống Ultraman, khiến những người khác cười to một trận. Lý Hi được chọn làm người chủ trì của chương trình đương nhiên là vì có khiếu hài hước.
Khóe môi Dương Tam cong cong, ánh mắt trầm mặc dừng lại ở người Phương Đồng Nguyệt. Sau khi Phương Đồng Nguyệt chịu đựng đả kích, liền không nói lời nào, cũng chẳng còn hứng thú tham gia chương trình, giống như người mất hồn vậy. Những người tận mắt chứng kiến chuyện vừa nãy đều có chút kiêng kỵ với cô ta, trong tiềm thức chọn cách phớt lờ cô ta.
Dương Tam cũng chẳng buồn để ý đến Phương Đồng Nguyệt. Trên thực tế, sau khi cô ăn tiểu quỷ kia, chuyện bức tượng bị nứt cũng là do cô dùng thủ thuật che mắt mà thôi. Phương Đồng Nguyệt bị nội thương, nếu không điều trị tốt thì ngày sau ắt phải chịu khổ.
“Được rồi, mọi người đừng lãng phí thời gian, rút thăm đi!”
Lý Hi lấy tới một cái hộp, bên trong có sáu quả bóng, ba quả bóng màu đỏ bà ba quả bóng màu xanh, ai chọn được những quả bóng cùng màu sẽ chung đội với nhau.
Từ Xuân Thâm từ trong hộp bốc ra một quả bóng màu xanh.
Lý Hi nói: “Đại thần của chúng ta là Đội Xanh.”Sau đó anh ta hứng thú bừng bừng bốc một quả bóng khác, giây tiếp theo, sắc mặt anh ta như muốn sụp đổ - là màu đỏ.
Những người khác nhịn không được ôm bụng cười to một trận.
“Ha ha ha, Hi ca vẫn nên hết hy vọng đi.”
Vè mặt Lý Hi buồn bực, thả quả bóng vào trong hộp, để những người khác tiếp tục chọn bóng.
Cuối cùng kết quả rút thăm như sau.
Đội Xanh: Từ Xuân Thâm, Dương Tam, Tỉnh Ninh Vi
Đội Đỏ: Chu Kiến, Điền Vũ Kha, Phương Đồng Nguyệt
Tỉnh Ninh Vi vui vẻ cười tươi như hoa, vô cùng may mắn khi có thể chung đội với Từ đại thần mà cô ấy sùng bái, còn có một Dương Tam vô cùng đáng tin vậy.
Sau khi phân đội sẽ là lúc hai bên lựa chọn vật tư. Hai đội đều có thể lấy những vật tư như sau: một gói muối ăn, một cái bật lửa, ba cân bột mỳ, màn, một con dao phay và một bình dầu.
Các khách mời sẽ sử dụng số vật tư đó tự mình động thủ tìm kiếm cơm no áo ấm trông ba ngày ba đêm tiếp theo. Cũng khó trách tại sao khách mời của mấy tập trước ai cũng bị “chỉnh” đến kêu cha gọi mẹ.
Tổ chương trình vẫn còn chút lương tâm nên cung cấp miễn phí cho mọi người một con dao nhỏ, một cái nồi, ba bộ chén đũa cùng ba cái chăn.
Nếu muốn giành được đồ vật mong muốn, nhất định phải giành thắng lợi trong trò chơi.
Hai đội phân chia ranh giới rõ ràng, bắt đầu thảo luận xem nên chọn cái gì trước.
Đội Xanh bên này:
Từ Xuân Thâm tốt tính hỏi hai cô gái: “Mọi người muốn chọn cái gì?”
Dương Tam không chút do dự nói: “Bột mì.”
Ăn mới là quan trọng nhất!
Tỉnh Ninh Vi nói: “Chọn dao phay trước không phải sẽ tốt hơn sao? Có dao phay xắt rau sẽ dễ dàng hơn nhiều, đúng không?”
Khóe môi Từ Xuân Thâm giật giật: “Không phải đã có dao rồi sao?”
Tỉnh Ninh Vi nhìn nam thần cười đến thần trí mơ hồ - nam thần nói gì cũng đúng.
“Được rồi, vậy lấy bột mì trước, sau đó thì sao?”
Dương Tam theo thường lệ lấy ăn làm trọng điểm: “Muối!”
Không có muối thì món ăn làm gì có hương vị.
Từ Xuân Thâm lại nghe theo Dương Tam: “Muối thật sự rất quan trọng.”
Hai thắng một, nên tiếp theo sẽ lấy muối.
Tỉnh Ninh Vi ngẩn người nhìn hai người bọn họ: Là ảo giác của cô ấy đúng không? Sao cô ấy lại ngửi thấy mùi sủng nịch nhỉ?
Thấy đội xanh toàn là người mới, Lý Hi chuẩn bị sang đó cho bọn họ một vài ý kiến, nhưng khi vừa đi đến đúng lúc lại nghe thấy cuộc thảo luận của bọn họ, khóe miệng không nhịn được giật giật:
“Trước hết không phải mọi người nên chọn bật lửa hay sao?”
Nhiều khách mời đều gặp khó khăn trong việc nhóm lửa, có một chiếc bật lửa không phải sẽ dễ dàng hơn hay sao.
Dương Tam bình tĩnh nói: “Không có việc gì! Tôi có cách.”
Lý Hy hắc tuyến đầy đầu: Cô gái này cũng lạc quan quá đấy.
Dương Tam cảm thấy bản thân mình là một đại yêu công bằng dân chủ, cô đã chọn trước hai thứ, vậy món còn lại cũng nên để đồng đội lựa chọn:
“Đồ vật thứ ba mọi người muốn lấy thứ gì?” Về phần dầu ăn thì có cũng được không có cũng chẳng sao, nếu thật sự không được thì có thể bắt con vật về lọc lấy dầu.
Từ Xuân Thâm bình tĩnh nói: “Đến lúc đó còn lại cái gì thì lấy cái đó vậy.”
Ba người nhanh chóng thống nhất ý kiến với nhau.
Trò chơi thứ nhất là thi xem ai ăn được nhiều nho chua nhất trong một phút. Không sai, tổ chương trình sẽ cung cấp cho mọi người loại nho chua đến muốn rớt răng.
Dương Tam xung phong nhận việc: “Cứ để tôi!”
Nếu thi ăn uống thì cô chẳng phải lo gì cả!
Tuyển thủ của Đội Đỏ là Chu Kiến. Chu Kiến nhìn về phía Dương Tam cười cười: “Thật ra tôi cũng không muốn bắt nạt cô gái nhỏ.”
Dương Tam híp híp mắt: Ha ha, thế nào cũng phải khiến tên này quỳ xuống gọi cô một tiếng ba ba.
Khi đồng hồ bấm giờ bắt đầu đếm, Chu Kiến trực tiếp cho một nho chua vào miệng, vừa ăn vừa nhăn mày - tuy rằng hắn thích ăn chua, nhưng chỗ nho này cũng chua quá rồi!
Hắn vừa ăn vừa cổ vũ bản thân. Cố lên! Vì bật lửa! Cố gắng lên! Bằng bất cứ giá nào cũng phải giành chiến thắng trong vòng đầu tiên.
Chỉ là khi hắn vừa quay đầu, nhìn thấy Dương Tam suýt chút nữa đã bị sặc.
Hắn cảm thấy tốc độ của mình đã rất nhanh, nửa phút đã giải quyết non nửa đĩa, nhưng Dương Tam còn khủng khiếp hơn, không những đã ăn hết một đĩa còn ăn hết hai phần ba đĩa thứ hai
Tốc độ ăn của cô rất nhanh, động tác còn vô cùng ưu nhã, thần sắc thản nhiên, như thể không phải đang ăn nho chua chết người mà là ăn món ngon gì đó.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo