Người dịch: PrimeK Tohabong
Doanh Vô Kỵ khẽ gật đầu, tên Mễ Tinh Ly hắn quả thật đã nghe qua, nữ nhi Sở vương sủng ái nhất, cũng là nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ của Pháp gia Sở quốc, nghe nói thày giáo là người Ngô Khởi lưu lại. Quý tộc Sở quốc bởi vì Ngô Khởi, có chút căm thù đối với Tinh Ly, nhưng Sở quốc cứng rắn bảo vệ nên bọn họ cũng không có biện pháp gì.
Sở Vương làm như vậy, hẳn là cũng có tâm tư chăm lo việc nước.
Dù sao Càn Quốc tiền lệ bày ở nơi đó, ai không muốn biến pháp đồ cường?
Tinh Ly dám ở dưới tình huống như vậy, cùng đồ tử đồ tôn Ngô Khởi tập pháp gia chi thuật, coi như là một nữ cường nhân.
Hắn đánh giá Tinh Ly một chút, quả thật có cảm giác như nữ tổng giám đốc, rất xinh rất lạnh lùng, mặc pháp bào rộng thùng thình, lại có cảm giác như một nhân viên văn phòng.
Quan trọng nhất là núi đôi… rất lớn!
Mễ Tinh Ly mỉm cười nói: “Hôm qua Doanh huynh làm một đề toán, khiến cho vô số tuấn kiệt thất bại quay về, tại hạ thật sự bội phục. Hôm qua tại hạ trằn trọc một đêm, nhưng vẫn nghĩ mãi không ra ảo diệu trong đó, không biết Doanh huynh có thể chỉ giáo cho bọn ngu ngốc chúng ta một chút hay không.
Doanh Vô Kỵ: “.....”.
Đôi mắt to sáng ngời hữu thần, nhưng không có nửa điểm ham học hỏi.
Đây là ánh mắt trằn trọc một đêm trầm tư suy nghĩ còn không nghĩ ra được.
Lông mày hắn hơi nhướng lên: “Nữ công tử nói đùa, ta làm như vậy bất quá là không muốn ứng phó những người đó. Nữ công tử đối với đạo toán học kia cảm thấy hứng thú, ta nào có đạo lý không nói? Bất quá cách giải đề toán đó không thể để những người tầm thường kia nghe được, bằng không đều tới cửa quấy rầy ta, chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện!”
Nói xong, làm một cái mời thủ thế, mấy người liền tìm một chỗ yên tĩnh.
Doanh Vô Kỵ hỏi: “Nói đi, nữ công tử tìm đến, có chuyện gì chỉ giáo?”
Ánh mắt Mễ Tinh Ly nhìn về phía hắn, không khỏi tán thưởng, cười gật đầu: “Chỉ giáo không dám nhận! Chỉ là có một việc, muốn xác nhận với Doanh huynh một chút.
“Ồ?”
“Hôm qua bên trong đại sứ quán nước Sở của ta có một người thần bí xông vào, cũng không trộm không cướp, ngược lại kể cho chúng ta một câu chuyện.”
Nàng một bên nói, một bên từ trong ngực lấy ra một tờ giấy, đưa cho Doanh Vô Kỵ.
Doanh Vô Kỵ mở ra nhìn, chỉ thấy tin tức và chữ viết trên đó vô cùng quen thuộc: Chu thiên tử gặp ác mộng, mơ thấy bị một người cầm kiếm ám sát… Tóm lại các ngươi cẩn thận một chút”.
Đây nếu không phải Khương Thái Uyên viết, ta mẹ nó trồng cây chuối để ị!
Sắc mặt Mễ Tinh Ly có chút trầm trọng: “Doanh huynh, huynh thấy thế nào?”
Tin tức này, đích xác làm cho nàng cảm giác được áp lực.
Bình thường Bách gia thịnh hội, học phái nào do phu tử nào chủ giảng, đều là nội bộ học phái thương lượng xong xuôi, mặc dù giữa các vị phu tử có lý niệm không hợp, sau khi định ra người chủ giảng, sẽ không dễ dàng thay đổi.
Nhưng lần này, người chủ giảng Binh gia giả nói đổi liền đổi, dường như không có bất kỳ dấu hiệu nào, hơn nữa còn là Nam Cung Lăng, người bình thường đối với Bách gia thịnh hội chẳng mấy ai nghe thấy tên.
Cái này có chút kỳ quái.
Hơn nữa nội dung giảng, cũng từ diễn luyện sa bàn trước kia, biến thành loạn tặc mộ bàn, bên trong còn cất giấu Binh Thánh truyền thừa.
Không chỉ có như thế, ban đầu định ra giải thưởng là một đạo Binh gia khí vận, cũng bị Nam Cung Lăng thêm đến ba cái.
Ai chịu nổi đây?
Mễ Tinh Ly vốn không có ý định tham dự cuộc tranh giành khí vận của Binh gia, nhưng phần thưởng phong phú như vậy bày ra trước mắt, căn bản không ai có thể cự tuyệt.
Nhất là “thiên tài”!
3 tầng tinh khí thần đều tầng 11, là đỉnh cao mà người tu luyện dựa vào tài nguyên, thiên phú và nỗ lực có thể đạt tới.
Nhưng chỉ có đột phá tầng 12, mới có thể đạt tới cảnh giới mới, miễn cưỡng có thể xưng là “Thiên Kiêu”, nhưng cái gọi là “Thiên Kiêu” căn bản không phải điểm cuối.
Thiên kiêu mà không có lòng tiến thủ, nhất định không trưởng thành nổi.
Khi nàng 3 tầng đều đột phá tầng 11 đều không lựa chọn đột phá Thai Thuế Cảnh, mà là tiếp tục trùng kích tầng 12, liền đại biểu cho nàng có quyết tâm trở thành cường giả, lại há có thể buông tha cơ hội này?
Có thể nói, phàm là người đạt tới ba tầng đạt tới tầng 11 lại không lựa chọn đột phá Thai Thuế Cảnh, liền không có lý do gì mà không tiến vào Loạn Tặc mộ bàn.
Nhưng bây giờ…
Bỗng nhiên một họa thuyết Huyết mạch Chuyên Húc, lại làm cho nàng có chút đắn đo không quyết.
Loạn tặc mộ bàn, chính là pháp khí gia truyền của Nam Cung gia, Nam Cung Lăng lại là cường giả Ngộ Thần Cảnh, nếu lão ta động tâm tư, vậy…..”.
Mặc dù
Nàng nhìn chằm chằm thần sắc Doanh Vô Kỵ.
Chỉ thấy Doanh Vô Kỵ hoảng hốt, sắc mặt đều có chút trắng bệch: “Lại có loại chuyện này!”
Phong Tinh Ly thần sắc ngưng trọng: “Doanh huynh không biết?”
“Ta không biết cái này!”
Doanh Vô Kỵ hai tay nắm chặt, đốt ngón tay đều trắng bệch, bất an đi tới đi lui: “Xem ra cái mộ loạn tặc này, hoàn toàn là một âm mưu!Cái này, cái này còn dám đi vào sao?
Triệu Ninh: “.....”.
Kinh ngạc!
Doanh huynh của ta lại có thể diễn như vậy?
Mễ Tinh Ly thấy bộ dạng này của hắn, trong lòng cũng tránh không được có chút hoảng hốt: “Doanh huynh thật sự không nhận được tin tức này?”
“Không có!”
Doanh Vô Kỵ ánh mắt cực kỳ chân thành, chợt nhìn về phía Triệu Ninh: “Triệu huynh, huynh cũng là tài tuấn Tôn thất Triệu thị, huynh có nhận được tin tức không?”
Triệu Ninh cũng rất biết hùa theo: “Không có…”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo